Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 48: Vu Tổng không dễ bắt nạt
Cập nhật lúc: 2025-11-17 08:20:40
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thắng Nam bắt !”
“Chuyện gì xảy ?” Lâm Nghị Hiên nghiêm nghị hỏi.
Lòng Cẩm Thư cũng thắt , nghĩ đến cô bé chuyện hôm qua tâm sự với cô, cô bé còn hôm nay sẽ đến tìm cô chơi.
“Vừa mới xảy , nó hái ít hoa tặng vợ , chạy xa, chú Lý bán cá tận mắt trông thấy nó lôi lên xe thùng mui !”
“Màu sắc xe thùng, biển xe, ghi ?” Lâm Nghị Hiên hỏi.
Dì hai lắc đầu, cách quá xa, chú Lý chỉ thấy là xe thùng mui màu vàng, biển xe rõ.
Lúc taxi đều là xe thùng mui màu vàng, nhớ biển , việc điều tra giống như mò kim đáy bể.
Dì hai mất con gái đang sốt ruột, nấc lên từng hồi.
Vốn bệnh, như mấy ngất , hỏi manh mối nào quá giá trị.
Tối hôm qua Thắng Nam ăn cơm tối ở nhà Cẩm Thư, lẽ cô bé thấy ngại.
Trước khi về hỏi Cẩm Thư thích gì, Cẩm Thư đứa trẻ tiền, tùy miệng trả lời, hoa dại bên đường.
Đứa trẻ hái hoa bắt , Cẩm Thư vô cùng phẫn nộ, căm ghét bọn buôn đó.
Hôm qua còn cùng ăn cơm vui vẻ, hôm nay xảy chuyện.
Chứng kiến nỗi đau của dì hai, sự phẫn nộ với bọn buôn càng tăng gấp bội.
“Anh cùng Tiểu Vương điều tra.” Lâm Nghị Hiên dậy, Cẩm Thư ngăn .
“Cách điều tra của các , nhanh nhất cũng mất mấy ngày, mấy ngày đó, hai đứa bé gái, sẽ chịu đựng gì? Nếu hiệu suất kém một chút, chặn , đứa trẻ sẽ trở về .”
Bọn buôn quan tâm là vị thành niên , những kẻ biến thái chính là thích tay với các bé gái.
Dì hai tối sầm mắt , suýt ngất .
“Trời ơi, gì xui xẻo thì cho chịu , hành hạ con gái gì, nó mấy tuổi !”
Mặc dù dì hai quản giáo Thắng Nam nghiêm khắc, đ.á.n.h mắng, đó là vì bà ung thư, còn nhiều thời gian.
Chỉ khi c.h.ế.t, dạy dỗ hết những điều cần dạy cho đứa trẻ, để đứa trẻ thể tìm một nhà chồng .
Mặc dù cách Cẩm Thư đồng tình, cũng cảm thấy tầm của dì hai hạn chế bởi thời đại, nhưng thể phủ nhận tình mẫu tử của bà dành cho Thắng Nam.
Dì hai thà dùng dương thọ ít ỏi còn của để đổi lấy con gái bình an trở về.
Vân Vũ
“Thời điểm đặc biệt, chúng dùng biện pháp đặc biệt, Nghị Hiên, chúng mua về .”
“Mua?” Lâm Nghị Hiên nhíu mày.
“Ừ, tìm một trung gian, bỏ chút tiền, chúng mua đứa trẻ về , thời gian càng kéo dài càng bất lợi cho đứa trẻ, cứu , đó các bắt thế nào thì bắt.”
Tư duy của Cẩm Thư rõ ràng, bảo vệ đứa trẻ , việc bắt giao cho cảnh sát.
Cách ngược từng tiền lệ, nhưng Lâm Nghị Hiên thể thừa nhận, đây là chiến lược hiệu quả nhất.
Thời gian khẩn cấp, cũng kịp nghĩ cách khác, dì hai gom nhiều tiền mặt, Cẩm Thư tự bỏ tiền túi .
Việc tìm Chu Thúy cầu nối là thích hợp nhất, gia đình cô mối quan hệ rộng.
Đưa tiền cho trung gian, 1 giờ , hai bé gái bắt cóc xuất hiện tại ngã tư cửa hàng băng đĩa của Cẩm Thư.
Tình hình của Thắng Nam hơn một chút, chỉ ngủ một giấc xe đưa về.
Đứa trẻ còn hoảng sợ, nếu Cẩm Thư tay, đứa trẻ bọn chúng xâm hại.
Quần cởi , tiền chuộc của Cẩm Thư cũng tới.
Đây chỉ đơn giản là ân cứu mạng nữa.
Phụ của bé gái tin chạy tới, thấy con bình an trở về, quỳ xuống mặt Cẩm Thư, Cẩm Thư vội đỡ dậy, kỹ, hóa quen!
Là thầy giáo họ Liễu, ân nhân kiếp của cô.
Kiếp khi Cẩm Thư chuẩn Đức du học gặp rắc rối.
Nhà cho tiền học, xem như nữa, Liễu Cương .
Ông là đồng nghiệp của Cẩm Thư, giáo viên dạy tiếng Đức, từng dạy Cẩm Thư, chỉ chút quan hệ đó thôi.
ông một đưa tám vạn, cho Cẩm Thư vay, để cô thực hiện nguyện vọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-48-vu-tong-khong-de-bat-nat.html.]
Cẩm Thư cũng tại giúp cô, dù cũng quá , cô hỏi, Liễu Cương cũng .
Mãi , từ miệng khác, Cẩm Thư sự thật.
Liễu Cương say rượu từng với bạn, nếu con gái ông gặp chuyện, cũng lớn bằng Cẩm Thư, ưu tú như .
Ông giúp Cẩm Thư, là chuyển sự áy náy với con gái sang Cẩm Thư.
Cẩm Thư về nước khởi nghiệp, báo đáp Liễu Cương, nhưng ông bệnh tích lao thành tật mất.
Lúc chỉ một , vợ từ lâu điên, cũng con.
Cẩm Thư mua cho ông nghĩa trang đắt nhất, nhưng thường cảm thấy tiếc nuối.
Ân tình , luôn cảm thấy trả hết.
Kiếp Liễu Cương khổ như , đều do con gái ông bắt cóc, ông giúp Cẩm Thư, cũng vì Cẩm Thư giống con gái ông.
Kiếp Cẩm Thư chút thiện ý tùy ý, cứu con gái Liễu Cương, phá giải vận mệnh bất hạnh của nhà họ Liễu.
Cẩm Thư bất ngờ, nhưng cũng vui.
Liễu Cương đưa tiền mua đứa trẻ cho Cẩm Thư, Cẩm Thư vốn nhận, nhưng kiếp hai quen, cô nhận khác sẽ nghi ngờ, chỉ thể nhận .
Sau tìm cơ hội, tổng thể bù đắp cho thầy.
Lâm Nghị Hiên chạy viện trợ cho đồn cảnh sát, đứa trẻ trở về, nhưng chuyện kết thúc, bắt bọn buôn khốn nạn đó, Lâm Nghị Hiên thề bỏ cuộc.
Cẩm Thư tiếp tục ở cửa hàng bán hàng.
Gặp quen kiếp , cứu hai đứa trẻ, cả ngày hôm đó Cẩm Thư tâm trạng .
Cô vốn cho rằng, đây chỉ là một tiểu tiết nhỏ trong cuộc sống, qua là thôi.
sự việc xa đơn giản như .
Ba giờ chiều, walkman hôm nay bán hết, bán hơn 5000.
Lý Đa bọn họ ở cửa hàng quan sát một ngày, môn đạo bán hàng học cũng gần xong.
Cẩm Thư chia băng từ cho họ, dặn dò một điểm cần chú ý khi bán hàng, lát nữa họ ăn tối xong, lập tức các chợ đêm, thử sức.
Qua việc Cẩm Thư cứu trẻ con, ánh mắt bọn con trai cô đều khác.
Lâm tẩu mạnh mẽ lên, kém gì Lâm Nghị Hiên.
Bọn con trai xuất phát, Cẩm Thư cũng về nhà, ảo giác , cô cảm thấy như đang rình rập cô.
Cô đầu , đường phố vẫn như thường ngày, thấy vấn đề gì.
Lẽ nào là ảo giác?
Bóng Cẩm Thư ngõ, hai bóng lén lút từ cột điện hiện .
“Bố trí xong hết ?”
“Đều thỏa , dọa c.h.ế.t nó!”
Hai bóng ti tiện , trong mắt tràn đầy ánh sáng độc địa.
Cẩm Thư sân thấy tiếng kêu vang vọng của dì hai:
“Trời ơi!”
Cẩm Thư còn tưởng nhà ai xảy chuyện, qua xem mới phát hiện, hóa là nhà cô xảy chuyện.
Trước cửa nhà họ Lâm, một con gà đầu đang chạy loạn xạ, m.á.u vấy khắp nơi.
Thoạt , giống như hiện trường vụ án.
Đầu gà ngay bên cạnh, như chặt.
Đầu gà tuy chặt, nhưng bộ hệ thần kinh của gà c.h.ế.t hẳn, nhảy vài cái cũng bình thường.
Sao khi mổ gà cắt tiết , cắt tiết vị sẽ ngon hơn, cũng tránh gà đầu nhảy khắp nơi.
“Chuyện thế nào?” Cẩm Thư trong ánh mắt kinh hãi của , một chân giẫm lên con gà c.h.ế.t đang nhảy loạn xạ.
“Vừa nãy sân khói bốc, còn tưởng cháy, đều chạy , về thấy nhà cô như thế ! Cẩm Thư , hai vợ chồng các cô ở ngoài, đắc tội ai chứ?”