Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 126: Đừng Tự Rước Họa Vào Thân
Cập nhật lúc: 2025-11-18 16:15:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ngươi, ngươi, và cả ngươi nữa.” Ngón tay của Lý Hạc chỉ từ Cẩm Thư điểm đến Trần Trần, điểm sang Tôn Anh.
“Đừng ảo tưởng rằng dựa dẫm công nhà họ , các ngươi cũng thành khác.”
“Cô chuyện đừng quá đáng như !” Trịnh Hân ngăn cản.
“Ta còn những lời đáng hơn nữa ! Mấy nghèo khổ như các ngươi, lòng hư vinh mạnh, suốt ngày chỉ nghĩ đến chuyện dựa dẫm quan hệ, xe sang, các ngươi xứng ?”
Lý Hạc càng càng quá đáng, cô là cố ý.
Cô sợ Cẩm Thư kể chuyện xe cho Trịnh Hân .
Trong nhận thức của Lý Hạc, Cẩm Thư bất quá chỉ là một kẻ "hạ cửu lưu", thể nào tiếp xúc với những ở tầng lớp nhà họ Vu.
Chỉ cần cho quan hệ giữa Cẩm Thư và Trịnh Hân trở nên căng thẳng, khiến hai họ mãi mãi qua nữa, thì bí mật của cô chẳng sẽ ai đến ?
Nghĩ đến đó, Lý Hạc tăng hỏa lực, tiếp tục buông lời điên cuồng. Ban đầu cô định nhắm Cẩm Thư.
khi đối diện với đôi mắt sáng suốt, thông minh của Cẩm Thư, trong lòng run sợ.
Cô vẫn chút sợ Cẩm Thư.
Rồi liền sang Tôn Anh, cảm thấy bà cũng chẳng hạng tầm thường.
Tầm mắt dừng Trần Trần, Lý Hạc hài lòng.
Trần Trần tuy dáng vẻ giống Cẩm Thư, nhưng ánh mắt hiền hòa, dễ gần, một cái là dễ tính, Lý Hạc cảm thấy thể từ bà tay.
“Bà xách một cái túi giả, thật sự cho rằng là quý phu nhân ? Hừ!”
Trần Trần liếc chiếc túi tay , túi giả?
Cho đến lúc , Trần Trần vẫn thực sự nổi giận với cô , chỉ cho rằng gặp một kẻ trẻ tuổi bất lịch sự.
câu tiếp theo của Lý Hạc chọc tức Trần Trần.
“ là như câu 'thượng lương bất chính, hạ lương oai'! Con gái bà kết giao với bạn bè như Trịnh Hân, nó chính là một đồ hèn hạ, bà cũng chẳng thứ gì !”
“Láo xược!” Trần Trần cô c.h.ử.i con gái , tức giận đến c.h.ế.t.
Đứa con gái cưng bà khó khăn lắm mới tìm , thể trở thành đồ hèn hạ?
Cẩm Thư nên gì hơn, quả thật những kẻ, tự tìm đường c.h.ế.t.
“Về đừng để thấy các ngươi tiếp cận công nhà nữa, cóc ghẻ mà đòi đội vương miện, các ngươi đóng giả gì giới vương thất?” Lý Hạc một trận buông lời, trong lòng thấy thoải mái.
“Lý Hạc, em đang gì ở đây?” Vu Duệ Ngôn bước tới, ánh mắt đầu tiên đập là Lý Hạc ngang ngược.
Sau đó, tầm mắt dừng Cẩm Thư, mắt sáng lên.
“Tiểu Muội, em về !”
“Tiểu Muội?” Lý Hạc nhận tình hình .
“Em gái , Vu Cẩm Thư.” Vu Duệ Ngôn giới thiệu với cô , biểu cảm của Lý Hạc bắt đầu méo mó, môi run run.
Cô run rẩy về phía Trần Trần đang đầy vẻ tức giận.
“Vậy bà , bà là—”
“Bà là .”
Lòng Lý Hạc thót , suýt nữa thì ngất .
Cô dám nhớ những gì !
Đầu tiên là điên cuồng chế giễu em gái là kẻ hạ đẳng, xả đạn , xách túi giả...
“Anh nhãn quan cũng khá đấy.” Cẩm Thư giơ ngón tay cái về phía Vu Duệ Ngôn, hiệu quả châm biếm lên đến đỉnh điểm.
“Anh vẫn đang nghĩ tìm cơ hội cho gặp mặt, gặp lúc cũng tiện.” Vu Duệ Ngôn vốn chuyện gì xảy .
phát hiện, sắc mặt đúng lắm, còn sắc mặt của tiểu thì nhỉ, là tinh tế.
“Không cần !” Trần Trần mặt lạnh như tiền , “Mẹ con chúng đều là hạ cửu lưu, xứng với việc quen tiểu thư cao quý như cô chứ!”
Quay , bà Tôn Anh đầy áy náy.
“Thông gia, để bà thấy trò , gia môn bất hạnh mới sinh đứa con trai như thế...”
“Bác gái! Cháu ý đó! Cháu đây là ...” Lý Hạc lắp bắp, cô thậm chí nên giải thích thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-126-dung-tu-ruoc-hoa-vao-than.html.]
“Đừng gọi là , kẻ hạ cửu lưu như dám xứng với cô.” Cẩm Thư vội vàng phủi quan hệ.
Vỗ vỗ Vu Duệ Ngôn, cho một ánh mắt tự cầu phúc, sang ôm vai chồng và đẻ lên xe, quên kéo theo cả Trịnh Hân.
Cửa xe đóng , Cẩm Thư hạ kính cửa sổ, bổ sung thêm:
“Trịnh Hân là thư ký cơ yếu của bố , chúng gặp cô còn khách khí cung kính, cô một mồm một lời ' công', ai cho cô dũng khí ?”
Vu Duệ Ngôn đến đó, đại khái cũng đoán , hôn thê xinh nhưng ngu ngốc của , xuất hiện đồng thời x.úc p.hạ.m , em gái và chồng của em gái .
Cô thậm chí còn gọi Trịnh Hân là công.
“Xem em cái trò gì !” Vu Duệ Ngôn mặt lạnh.
Chiếc xe nhà cứ thế rời , thậm chí còn chở theo! Đủ thấy giận đến mức nào.
Nghĩ đến đó, Vu Duệ Ngôn càng Lý Hạc càng thấy chán ghét.
“Duệ Ngôn, em cố ý ... Anh em gái từ khi nào ?” Lý Hạc nhớ rõ là con một mà.
“Lúc nào chả ! Cô là con gái bố yêu thích nhất, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa còn kịp, em no sinh nỡ trêu chọc cô !”
Lý Hạc sợ đến biến sắc.
“Vậy em bây giờ? Em đến xin ngay bây giờ, còn kịp ?”
“Tự xử! Mấy ngày tới đừng tìm !” Vu Duệ Ngôn ném một câu, bỏ .
“Duệ Ngôn, đợi ! Nghe em giải thích mà!”
Trên xe, Trần Trần tức giận đến mức khó thở, nhưng vì thông gia ở bên, tiện nổi nóng.
Cẩm Thư là bình tĩnh nhất trong những ở đây, cô căn bản để tâm đến khiêu khích của Lý Hạc, chỉ là khá tò mò.
“Mẹ, tại trai tìm một hôn thê như thế?”
“Bố cô là bạn đại học của bố em, là gia đình nho giáo, gia phong . Anh em ở ngoài chơi bời—”
Trần Trần vốn định chê trách lối sống của con trai, nhưng vì thông gia ở đây, tiện quá thẳng thừng.
“Anh em cái thứ tự do thối nát quá mức của Mỹ cho hư hỏng, bố em nghĩ tìm một cô gái quản chặt nó, nên mới đính ước môn hôn sự .”
Cẩm Thư mà toát mồ hôi lạnh.
“Đây chẳng là môn hôn sự mù tịt ? Anh em ý kiến gì ?”
“Nó ý kiến gì chứ...” Trần Trần ngập ngừng.
Nhìn biểu cảm của , Cẩm Thư hiểu, thằng Vu Duệ Ngôn căn bản xem trọng hôn nhân.
Ước chừng kết hôn cũng là loại đàn ông đểu: trong nhà cờ đỏ đổ, ngoài đường cờ xanh phấp phới.
Nó là một đứa con trai khá, cũng là một trai xuất sắc, nhưng đối với phụ nữ, chắc là một chồng .
“Sao sinh đứa con trai như thế chứ... Vẫn là thông gia phúc, thấy Nghị Hiên nhà trầm lắm.”
Con trai quá đau đầu, vẫn là về con gái và con rể thì hơn.
“Đâu , Nghị Hiên cũng lắm tật, vẫn là Cẩm Thư nhà hiểu chuyện, luôn bao dung nó.” Tôn Anh khách sáo .
Hai bà bước chế độ tán dương lẫn , bà khen con trai , bà con gái bà quá xuất sắc, khí trong xe lúc mới hòa hợp trở .
Cẩm Thư thấy hai chuyện hăng say, cô xen , bởi đang khen , gì cũng thấy kỳ kỳ.
Tầm mắt chuyển sang Trịnh Hân đang lái xe, mặt cô đỏ, ước chừng tối sẽ sưng lên.
“Mỗi gặp cô , cô đều ngang ngược như ?” Cẩm Thư hỏi.
“Không .” Trịnh Hân khẽ kéo khóe miệng, cô quen .
Vân Vũ
Phu nhân còn xe, cô nhiều về chuyện , như thể cô đang mách lẻo .
Cô , nhưng Cẩm Thư thể , trầm ngâm suy nghĩ.
Xe dừng sân nhà kiểu tứ hợp viện của nhà họ Lâm, Cẩm Thư xuống xe .
Đang định mở cửa xe mời hai xuống, đột nhiên, một chuỗi âm thanh chói tai vang lên từ trong sân.
“Vu Tiểu Muội theo trai bỏ , các ?”