Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 124: Hạnh phúc đến quá bất ngờ
Cập nhật lúc: 2025-11-18 16:15:10
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cẩm Thư thấy tỉnh dậy, trái tim treo ngàn cân rốt cuộc cũng thể buông xuống.
Cô hít một .
"Không muộn, kịp lúc."
"Em nghỉ một chút, phần còn để lo." Lâm Nghị Hiên đẩy vợ về phía giường , một quyền đ.á.n.h thẳng tên cướp gần nhất.
Khi Cẩm Thư dũng cảm chiến đấu với tên cướp lúc nãy, ý thức của Lâm Nghị Hiên hồi phục một chút.
cơ thể thể cử động, hậu quả của ba chai rượu Vodka quá lớn.
Nếu lúc nãy Cẩm Thư nhụt chí, thì Lâm Nghị Hiên đang trong giai đoạn hồi phục thể rơi tay bọn chúng.
cô hề lùi nửa bước, thực sự lời hứa của : Cô còn ở đây, trận địa của sẽ còn.
Tiểu Cẩm của , mãi mãi là đồng đội đáng tin cậy nhất.
Cô giữ vững nửa chặng đường đầu, nửa chặng đường hãy giao cho .
Vân Vũ
Lâm Nghị Hiên đòn thẳng mặt tên cướp, ôm lấy mũi kêu t.h.ả.m thiết, xương mũi gãy. Lâm Nghị Hiên c.h.é.m gáy, tên cướp ngã lăn đất.
"Là , chính bắt em của chúng !" Có tên cướp nhận .
"Lần để các chạy thoát, giờ tìm c.h.ế.t." Lâm Nghị Hiên lạnh lùng .
Tên đang khống chế Long T.ử Ngang thấy tình thế , liền dùng tay bóp cổ để uy h.i.ế.p Lâm Nghị Hiên.
"Đừng đây, thì tao g.i.ế.c c.h.ế.t !"
Lâm Nghị Hiên tiếp nhận khẩu s.ú.n.g do Cẩm Thư đưa cho, thuần thục kéo cốt súng.
"Vợ , em xem kỹ nhé, cái dùng như thế —" Vừa dứt lời, bóp cò, tên cướp thét lên một tiếng, quỵ xuống đất.
Bắn trúng chân.
Kết thúc chiến đấu.
Long T.ử Ngang thoát nạn cơn nguy hiểm, gắng sức thở, lúc nãy tên cướp bóp cổ suýt nữa khiến ngạt thở.
Lâm Nghị Hiên bắt đầu dọn dẹp chiến trường.
Vợ hạ một tên.
Hắn đ.á.n.h choáng một tên, thương hai tên, tất cả trói với , ném nhà kho.
Toa tàu vốn im ắng đột nhiên sôi động hẳn lên, Lâm Nghị Hiên là của chính quyền, sẽ hại họ.
Cẩm Thư vốn dĩ cũng mong họ sẽ một tiếng cảm ơn, nhưng một chuyện xảy đó chọc tức Cẩm Thư.
Có một hành khách ở hai hàng ghế đầu phàn nàn, m.á.u của tên cướp vấy xuống đất, quá bẩn.
Lâm Nghị Hiên hứa khi xử lý xong bọn cướp sẽ lau, sốt ruột bảo nhanh lên.
"Anh tay , tự lau ?" Cẩm Thư chất vấn.
"Dính m.á.u may mắn chút nào, ai bọn chúng bệnh truyền nhiễm ? Các nghề , phục vụ nhân dân là việc các nên !"
Người trả lời tưởng Cẩm Thư cũng giống Lâm Nghị Hiên, đều là cấp phái đến để tiêu diệt cướp.
Đối với cướp, họ rụt rè nhút nhát, còn đối với bảo vệ họ thì họ hách dịch.
Trong lòng Cẩm Thư dâng lên một nỗi phẫn nộ khó tả.
"Cô thật là lợi hại! Thật ngờ thể hạ gục một tên cướp!"
Long T.ử Ngang chạy tới, vẻ ngây thơ ngu ngốc hiểu chuyện đời mặt khiến trái tim đang phẫn nộ của Cẩm Thư lập tức bốc cháy.
Cẩm Thư trừng mắt .
Long T.ử Ngang cô chằm chằm đến mức co rụt cổ .
Sao hung dữ thế, chỉ chạy tới cảm ơn ân nhân cứu mạng thôi mà.
"Từ giờ trở tránh xa , mỗi gặp đều đen đủi." Cẩm Thư khách khí .
"Tiểu Thư, chuyện thế nào?" Tôn Anh chạy tới, bà thấy con trai đang khiêng bọn cướp.
Tôn Anh lúc nào cũng lo lắng cho con dâu, yên tâm. Sau khi ngoài, bà nghĩ một kế, bỏ tiền thuê hai phụ giúp tới khiêng Lâm Nghị Hiên, như cả nhà đều thể rút lui.
Mang trở về mới phát hiện nguy cơ giải quyết.
Hai phụ giúp một khoản tiền mà gì, vui vẻ bỏ .
Tôn Anh thấy Long T.ử Ngang vẫn còn ngạc nhiên, chỉ hỏi Cẩm Thư:
"Tên tiểu t.ử ở đây?"
"Đồ yêu tinh xui xẻo suýt nữa hại c.h.ế.t hai chúng ." Cẩm Thư giật lấy hộp tro cốt bà cố từ tay chồng, mở nắp , túm lấy một nắm ném thẳng mặt Long T.ử Ngang.
"Á!!!" Long T.ử Ngang hoảng sợ kêu thét lên, thứ dính !
Hắn ba chân bốn c.ắ.n chạy về phía nhà vệ sinh, ước gì đoàn tàu lập tức đến ga, nhanh chóng tìm mấy đạo sĩ để giải xui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-124-hanh-phuc-den-qua-bat-ngo.html.]
Cẩm Thư ném tro xong, Long T.ử Ngang chạy mất, đàn ông ở hàng ghế đầu lúc nãy hô hào bắt Lâm Nghị Hiên lau đất chuyện gì xảy , giường thò đầu .
"Cô ném cái gì thế, bẩn quá."
"Tro cốt bà cố ."
"..." Sau một thoảng im lặng ngắn ngủi, đàn ông đó từ giường bật xuống, chỉ tay Cẩm Thư mắng.
"Cô điên !!! Tro cốt gặp ánh sáng, cực kỳ may mắn, sẽ gây họa ma quỷ đấy!"
Cẩm Thư lạnh lùng với , xông tới và ném thẳng một nắm mặt .
Người đàn ông tro phủ kín mặt, hét lên thất thanh cuống cuồng chạy ngoài, miệng còn lầu bầu:
" sẽ khiếu nại cô! Các là của bộ phận nào!"
"Khiếu nại cái đầu buồi cha mày ! Lão nương là cá nhân kinh doanh vinh quang, lão nương chính là ông chủ, mày khiếu nại cái đếch gì! Bọn mày còn đáng ghét hơn cả ma quỷ!"
Cẩm Thư hiếm khi nào c.h.ử.i bới như một mụ đàn bà thô tục.
Cẩm Thư thừa nhận, hành động của cô vô cùng ấu trĩ, nhưng, thực sự .
Tôn Anh há hốc mồm, con dâu điên ?
Lâm Nghị Hiên liền thấy vợ đang ăn thô tục, chỉ cảm thấy cô đáng yêu vô cùng, liền phối hợp với Cẩm Thư hô lớn:
"Chạy nhanh ơi, bà chủ Vu mấy thấy c.h.ế.t cứu tức điên , đang rải tro cốt đấy~"
Câu quá hiệu quả, những trong toa tàu hốt hoảng chạy ngoài, dám ở nữa.
Gia đình Cẩm Thư độc hưởng hiệu ứng thuê bao nguyên toa, toa tàu chỉ còn ba bọn họ.
Ngay cả nhân viên soát vé cũng cô cho sợ chạy mất, tro cốt bà cố xuất hiện, thiên hạ vô địch!
"Lúc nãy hoảng quá, lẽ nên trực tiếp lấy tro cốt bà cố ném mấy tên cướp ngay từ đầu!" Sau khi ăn thô tục, tâm trạng Cẩm Thư vô cùng thoải mái.
Chẳng trách đời nhiều mụ đàn bà thô tục như , thể , kẻ thô tục sướng hơn nhiều so với văn hóa.
Nhẫn một lúc càng nghĩ càng tức, lùi một bước u xơ tuyến vú.
"Không ném là đúng , lúc đến với bọn cướp là chôn cất, lúc về vẫn mang theo, bọn chúng ngu thì cũng đoán bên trong là giả."
Lâm Nghị Hiên hề hề lấy khăn lau tay cho vợ.
Tôn Anh toa tàu vắng lặng, cùng với đống bột tro khắp nơi sàn, khóe miệng giật giật.
Muốn gì đó, nhưng nghĩ đến bộ mặt đáng đ.á.n.h của gã đàn ông mê tín , thấy Cẩm Thư đúng.
Trong suốt hành trình tiếp theo, toa tàu ai dám ở .
Có vài dám ban ngày tới lấy hành lý, khi ngang qua chỗ giường của Cẩm Thư, chỉ áp sát vỏ tàu mà .
Không ý là rải tro cốt bà cố, dám đụng .
Gia đình Cẩm Thư hưởng thụ hai ngày thời gian yên , nhanh, đoàn tàu tiến trong nước.
Lâm Nghị Hiên xuống tàu ở ga , chiến xa sẽ chuyển đến đây, chịu trách nhiệm bàn giao.
Cẩm Thư và Tôn Anh tàu hỏa về Bắc Kinh, hai vợ chồng sẽ chia tay ở ga .
Trước khi Lâm Nghị Hiên xuống tàu, Cẩm Thư nhét cho một gói quả vả khô.
Gói quả vả khô , cô mang theo suốt chặng đường.
Lâm Nghị Hiên cảm thấy bùi ngùi thương nhớ.
Cô gì đến chuyện cùng .
Sở Bá Lương tới, vỗ vai Lâm Nghị Hiên.
"Không ngờ các thực sự , ghi công đầu cho hai vợ chồng nhà ngươi!"
Chiến xa chuyển đến cách đây hai tiếng.
Lâm Nghị Hiên trả lời, buồn bã đoàn tàu dần xa.
Sở Bá Lương thấy thất thần, nỡ xa vợ, bèn chuyển chủ đề.
"Đây là món gì ngon thế, để xem nào, ơ, bên trong một mảnh giấy, còn tiền?"
Lâm Nghị Hiên lấy tinh thần, tiếp nhận mảnh giấy từ tay Sở Bá Lương và mở .
Trên mảnh giấy chỉ một câu.
"Đồ nội thất chọn, đồ điện gia dụng đợi em qua đó em tự tay chọn, tiền là để mua đồ nội thất đấy."
Lâm Nghị Hiên xong, hai mắt ngơ ngác, ý là ?
Hạnh phúc đến quá bất ngờ, thực sự kịp phản ứng.