Cô Dâu Quân Nhân Thập Niên 90: Chồng Đặc Công Biệt Tích - Chương 117: Muốn lừa vợ hắn, đã hỏi hắn đồng ý chưa?
Cập nhật lúc: 2025-11-18 08:44:40
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Cẩm Thư và chồng đang bận rộn "gian thương" kiếm tiền ngoại tệ, Lâm Nghị Hiên thì trong nhà ga, thành trách nhiệm vệ sĩ của .
"Lúc bán hàng thu tiền thấy ma nào, giờ còn mặt mũi nào về?"
Tôn Anh tạm thời thể thấu hiểu chỗ tuyệt diệu của con trai, lượn lờ vô định là bà thấy bực.
"Bà lão xinh của con ơi, đợi lát nữa bà sẽ cầu xin con cho mà xem!" Lâm Nghị Hiên tỏ đầy kiêu ngạo.
"Anh phát hiện gì ?" Cẩm Thư tò mò hỏi.
"Anh phát hiện trong nhà vệ sinh giấu tiền, và chỉ nhà vệ sinh của một toa tàu."
Mà tất cả các nhà vệ sinh đều tiền.
Hơn nữa, Lâm Nghị Hiên quan sát thấy, một bắt đầu nhấc ghế lên để giấu tiền .
Những chi tiết , khác chắc phát hiện , nhưng khả năng quan sát của Lâm Nghị Hiên là thứ ai sánh bằng.
Đi một vòng, phát hiện nhiều bí mật.
"Trước đây họ thường khâu trong quần áo, hoặc giấu trong đồ lót, chắc là sợ xảy chuyện gì đó."
Tôn Anh thấy khác bắt đầu giấu tiền, cũng suy nghĩ xem nên giấu đống tiền của nhà ở .
"May cho là là , nếu bỏ minh theo tối, trở thành cướp tàu, thì những giấu tiền chẳng t.h.ả.m ?" Cẩm Thư trêu chọc.
Lâm Nghị Hiên nhún vai, là lý tưởng, thể chuyện đó ?
Vân Vũ
Việc bắt đầu giấu tiền đồng nghĩa với việc chuyến bước đoạn đường điên cuồng nhất, cũng nguy hiểm nhất.
Giàu sang liền với hiểm nguy, kiếm tiền chuyến tàu quả thực dễ, nhưng rủi ro cũng hề nhỏ.
Đến ga tiếp theo, Cẩm Thư lặng lẽ bán ví, cô chọn xuống tàu để bán, Lâm Nghị Hiên bên cạnh nhiệm vụ yểm hộ.
Hai vợ chồng lặng lẽ phát tài, ga đông , Cẩm Thư bán hơn 5000 đô la Mỹ.
Còn đầy hai phút nữa tàu sẽ chạy, hai toa tàu, đàn ông mua ví chạy đến bên cửa sổ, liên hồi bằng tiếng Nga, giơ tay hiệu 5.
"Anh dường như thêm 5 cái nữa." Cẩm Thư hiểu tiếng Nga, nhưng cô giả vờ chỉ hiểu sơ sơ.
Bên bán hàng đều chỉ vài câu đơn giản, hiệu.
Tôn Anh đưa 5 cái ví , đàn ông cầm tiền trong tay, điệu bộ một tay giao tiền một tay nhận hàng.
Vừa khi Tôn Anh đưa tay , lập tức giật lấy ví, đầu bỏ chạy.
Lúc , cửa tàu đóng .
"A! Gặp kẻ lừa đảo !" Tôn Anh cuống quýt kêu lên.
Tình huống như thỉnh thoảng vẫn xảy , một kẻ vô cùng xa, chọn đúng lúc sắp sửa tàu chạy mới chạy đến giả vờ mua đồ.
Cướp lấy hàng bỏ chạy, khẳng định là cửa tàu đóng thể đuổi theo.
Tôn Anh đau lòng đến nghẹt thở, 5 cái ví nhập khẩu, giờ Cẩm Thư bán 100 đô la Mỹ một cái, mất 500 đô la Mỹ !
Trong giây phút then chốt, một bóng từ cửa sổ vụt bay ngoài, chính là Lâm Nghị Hiên!
Tôn Anh thậm chí còn kịp phản ứng chuyện gì xảy , Cẩm Thư cũng trừng trừng há hốc mồm, ngoài ?!
Hai trong tàu còn kịp phản ứng, huống chi là gã đàn ông đang mừng rỡ bên ngoài.
Vừa hốt 5 cái ví, gã đàn ông chạy xa vài mét, định đầu mặt với lũ ngốc từ phương xa .
Vừa đầu , Lâm Nghị Hiên xuất hiện ngay lưng.
Gã đàn ông khiếp sợ, cái, cái gì thế ?
Lâm Nghị Hiên vung lên nắm đ.ấ.m công lý, chính xác, áp và mãnh liệt đập thẳng mắt gã !
"Áo!" Gã đàn ông đau đớn thét lên, Lâm Nghị Hiên lấy 500 đô la Mỹ từ tay , tiện tay dùng tiền tát mặt gã.
"Đừng nghĩ đến những trò gian trá lừa lọc nữa, hãy , hiểu ?" Lâm Nghị Hiên xong cũng quan tâm đối phương hiểu , nhanh chóng trở đầu tàu.
Lúc , đoàn tàu từ từ chuyển bánh.
Gã đàn ông dạy dỗ mắt chớp lia lịa, ý đồ trào dâng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-quan-nhan-thap-nien-90-chong-dac-cong-biet-tich/chuong-117-muon-lua-vo-han-da-hoi-han-dong-y-chua.html.]
Hắn chạy xông tới định ôm lấy eo Lâm Nghị Hiên, ngăn lên tàu.
Tôn Anh sốt ruột đến nghẹn cổ, tiêu , con trai và tiền đều về nữa!
Cẩm Thư chớp mắt ngoài.
Không chớp mắt là đúng.
Bởi vì trong chớp mắt, Lâm Nghị Hiên kết thúc trận chiến.
Một đòn quăng qua vai, hất gã đàn ông cao hơn một đầu và to gấp đôi ngã sóng soài xuống đất, đó nhẹ nhàng chạy về phía đoàn tàu.
Đoàn tàu bắt đầu tăng tốc, cũng tăng tốc, vài bước vụt đến bên cửa sổ, liếc mắt đưa tình với Cẩm Thư.
"Chào cô gái xinh , gặp em nhé ~ Gặp gỡ em ở nơi đất khách quê , thời khắc đây, tựa như thuở nào ~" Lâm Nghị Hiên dùng giọng lồng tiếng phim cách điệu chào Cẩm Thư.
"Ngài quý ông mến của em, thật vui khi gặp ngài ~" Cẩm Thư cũng đáp bằng giọng điệu đó.
Hai đứa đồng bệnh đắn , tàu sắp chạy còn ở đây tán tỉnh ! Tôn Anh nhịn , cũng tức đến bằng giọng lồng tiếng:
"Ôi, hai con chuột chũi ngu ngốc , mau nghĩ cách lăn lên đây !"
"Tuân lệnh, thanh lịch của con ~"
Lâm Nghị Hiên xong, hai tay bám cửa sổ tàu, bật lên, tựa như con cá vượt mặt biển, uyển chuyển lao trong cửa sổ.
Phụt một cái xuống cạnh Cẩm Thư, bụp một cái hôn lên môi nhỏ của Cẩm Thư.
"Tội nghiệp thật, dẫm lên bàn." Tôn Anh lấy giấy , lau lẩm bẩm.
Thằng nhãi ranh chỉ lo điệu, dẫm lên mặt bàn, lát nữa còn ăn cơm nữa.
Ở toa giường cứng liền kề với chỗ Lâm Nghị Hiên.
Long Tử Ngang mặc năm lớp áo khoác da bên cửa sổ, trong tay cầm một túi hàng to, bên trong đựng đủ loại hàng hóa nhỏ.
Bộ dạng phồng thính như , kèm với khuôn mặt tuấn tú, trông thật mất cân đối và buồn .
Cách ăn mặc như , chuyến tàu gì lạ.
Rất nhiều để mang nhiều hàng, mặc nhiều lớp.
Long Tử Ngang lúc đang lo lắng, để ý .
Gã đàn ông ở lối phía bên trái, vốn dĩ ở toa , là khi tàu dừng ga mới chuyển đến, luôn chằm chằm Long Tử Ngang.
Long Tử Ngang mang theo nhiều hàng, bán mấy vạn , vì quá phô trương nên để mắt tới.
Mồ hôi lạnh thấm trán Long Tử Ngang, bọn cướp chắc chắn một , tên là kẻ rình mò, đợi khi tay sẽ nhiều kéo đến.
Hắn vẻ bình thản, giả vờ như thấy kẻ đang theo dõi , bên cửa sổ giả vờ ngắm cảnh, vắt óc suy nghĩ tìm cách thoát .
Sau đó, Long Tử Ngang chứng kiến bộ quá trình Lâm Nghị Hiên đuổi theo tên lừa đảo.
Ban đầu, khi gã Nga cướp lấy hàng hóa bỏ chạy, Long Tử Ngang còn thầm chê , bán hàng bất cẩn, đáng đời lừa.
giây tiếp theo, nổi nữa.
Hắn tận mắt chứng kiến cảnh Lâm Nghị Hiên dễ dàng quăng ngã tên lừa đảo, bộ quá trình đuổi theo và bám tàu.
Long Tử Ngang mắt sáng rỡ, đàn ông , thủ quá !
Có lẽ, đàn ông thể giúp thoát hiểm.
Trở chỗ Cẩm Thư.
Lúc , sự yểm hộ của Lâm Nghị Hiên, Cẩm Thư nhét tất cả tiền kiếm hôm nay trong hộp tro cốt.
Tiền buộc bằng dây thun, dùng băng dính dán đáy, bên là một lớp "cụ bà" dày đặc.
"Vợ ơi, cụ bà nhà tro nhiều ? Tro của em sắp đầy hộp kìa, lúc sinh thời cụ bà chắc to như con voi nhỉ?" Lâm Nghị Hiên trêu chọc.
Cẩm Thư liếc một cái, nhiều tro một chút, nếu lắc vài cái lộ đồ bên trong thì chẳng lòi tài ?
"Trước khi tàu dừng ở ga tiếp theo, bọn chúng chắc chắn sẽ tay, gì bất ngờ, chúng nên an ."
Lời Cẩm Thư còn dứt, một bóng lao về phía .
Ánh mắt Lâm Nghị Hiên lập tức sắc bén.