Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 61
Cập nhật lúc: 2024-11-03 22:23:06
Lượt xem: 7
Hoắc Minh Triệt nhìn cô, đôi mắt vẫn lạnh như băng.
“Chẳng lẽ biểu hiện của em những ngày qua không đủ để anh tin sao? Nếu trong lòng em còn có Tưởng Ngọc Đường, anh không nhận ra sao?”
Chiến Anh chen vào với giọng giễu cợt: “Ai biết đó có phải là quỷ kế của cô không?”
Hoắc Minh Triệt lạnh lùng ngăn anh ta lại: “Chiến Anh!”
“Chủ nhân, có vài lời tôi nhất định phải nói…”
“Đủ rồi, Chiến Anh.”
Cố Cửu Từ thấy Hoắc Minh Triệt xoay người bỏ đi, vội kéo tay áo anh lại, giọng mềm mại: “Triệt ca ca, anh tin em mà.”
Anh nhìn cô với ánh mắt phức tạp, nhưng rồi chỉ nói ngắn gọn: “Chiến Anh, đưa cô ấy về.”
Nga
Một buổi tối trôi qua, Cố Cửu Từ thấp thỏm không yên, không biết Hoắc Minh Triệt thực sự nghĩ gì. Sáng hôm sau, cô đến trường, cố gắng không nghĩ ngợi nhiều.
Vào cuối buổi học, loa trường vang lên giọng thầy chủ nhiệm Lương:
“Cố Cửu Từ lớp 12F! Lập tức đến phòng giáo vụ gặp tôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/61.html.]
Âm thanh phẫn nộ từ đài phát thanh của trường vang lên ba lần, ngay cả lớp F vốn ồn ào cũng im bặt.
“Cố Cửu Từ, với khẩu khí dị thường này thì lần này chắc cô bị đuổi học rồi?” Hoàng LyLy khoanh tay trước ngực, khuôn mặt hả hê vui sướng khi người gặp họa nhìn cô.
“Yên tâm đi, cậu bị đuổi thì tôi vẫn không thể bị đuổi đâu.” Cố Cửu Từ liền một ánh mắt đều lười cho co ta, ung dung đứng dậy, đôi tay cho vào túi, vân đạm phong khinh bước ra khỏi lớp
Đến phòng hội đồng, các giáo viên môn văn, toán đều có mặt, còn chủ nhiệm Lương sắc mặt xanh mét ngồi trước bàn làm việc, bên cạnh là Hứa Vận Nhi cũng đang ngồi.
Cố Cửu Từ nhếch môi, trong lòng mỉm cười. Quả nhiên, cô vừa nhắc đến chuyện thi cử, Hứa Vận Nhi đã lập tức có động thái. Cô thầm nghĩ: "Đến thật tốt, cô còn đang sợ cái cô ta không dám đến chứ!"
Hứa Vận Nhi, quả nhiên thượng câu a...
“A Từ, làm sao em có thể làm ra việc này chứ! Nhanh xin lỗi chủ nhiệm Lương đi!” Hứa Vận Nhi vừa thấy Cố Cửu Từ đáy mắt hiện lên một tia vui sướng hả hê nhưng rất nhanh biến mất và trở lại bộ dạng quan tâm, vội vàng nói.
“Em đã làm gì đâu? Tại sao phải xin lỗi thầy?” Cố Cửu Từ mở to mắt, ánh mắt lạnh lạnh nhìn về phía Hứa Vận Nhi.
“Bởi vì em…” Hứa Vận Nhi bắt đầu, nhưng bị ánh mắt của Cố Cửu Từ nhìn chằm chằm khiến cô hoảng hốt giống như mình đã bị Cố Cửu Từ nhìn thấu.
Sẽ không! Cố Cửu Từ cái loại này ngu xuẩn sao có thể nhận ra kế hoạch của mình chứ?
Hôm qua, nghe nói Cố Cửu Từ rất nghiêm túc làm bài thi, trong lòng liền cảm thấy không thích hợp, vì thế hôm nay buổi sáng cô ta lấy cớ giúp lão sư phê chữa bài thi, lấy ra Cố Cửu Từ bài thi.