Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 358
Cập nhật lúc: 2024-11-18 09:47:39
Lượt xem: 4
Câu này nghe có vẻ nhẹ nhàng, nhưng thực tế là đang đề xuất cấm túc Hứa Vận Nhi. Mặc dù cô ta vẫn giữ tư cách học sinh, nhưng việc không được đến trường thời điểm này chẳng khác nào bị đuổi học.
Sắc mặt Cố Thanh Nguyên xám xịt. Ông đã sống hơn nửa đời người mà chưa bao giờ thấy mất mặt như hôm nay.
Hứa Vận Nhi nắm chặt vạt áo, lo lắng đến mức giọng run rẩy:
"Dượng, con—"
"Về!"
Cố Thanh Nguyên nghiến răng nghiến lợi quát lớn, sau đó xoay người rời khỏi phòng hiệu trưởng.
Cố Cửu Từ thấy vậy cũng vội vàng bước theo. Phía sau vang lên giọng điệu chanh chua của mẹ Vu:
"Con tiện nhân, mày cứ đợi đấy! Mày hại con trai tao thành ra như vậy, tao nhất định không để yên đâu! Hiệu trưởng, tôi sẽ cùng các phụ huynh khác yêu cầu đuổi học Hứa Vận Nhi! Chờ mà xem!"
Hứa Vận Nhi cúi gằm đầu đi sau lưng Cố Thanh Nguyên, hai tay nắm chặt. Lòng cô ta rối bời, chưa bao giờ cô ta cảm thấy nhục nhã như hôm nay.
---
Nửa tiếng sau, cả nhóm về đến Cố gia.
Cố Thất Giác vừa từ bên ngoài trở về. Nhìn thấy sắc mặt Cố Thanh Nguyên u ám, anh không khỏi tò mò, bước đến gần Cố Cửu Từ, hạ giọng hỏi:
"Tiểu Cửu, hôm nay em lại gây ra chuyện gì làm ba nổi giận vậy? Đừng sợ, có anh hai bảo vệ em!"
Nói xong, anh vô thức kéo Cố Cửu Từ ra phía sau lưng mình.
Cố Cửu Từ giật giật khóe miệng, không biết nên khóc hay cười.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/358.html.]
"Anh hai, lần này không phải em xui xẻo, mà là..."
Cô hơi nhướn cằm, ra hiệu về phía Hứa Vận Nhi.
Cố Thất Giác thuận mắt nhìn theo, lập tức trợn tròn mắt, suýt hét lên:
"Mẹ ơi, người xấu xí này là ai vậy?"
Cố Cửu Từ cố nhịn cười đến mức nội thương, thấp giọng nhắc:
"Anh hai, anh đây là cái gì ánh mắt? Đó là chị họ của em đấy!"
"Ai, cô ta sao lại bị người ta đánh thành như thế này?"
Cố Cửu Từ giả vờ thông cảm, thở dài nói:
"Haizz, một lời khó nói lắm."
Cố Thanh Nguyên bước đến ghế sô pha trong phòng khách, ngồi xuống, ánh mắt sắc bén liếc qua Hứa Vận Nhi, lạnh lùng ra lệnh:
Nga
"Quỳ xuống cho ta!"
Giọng nói đanh thép vang lên làm cả Cố Cửu Từ cũng giật mình.
Hứa Vận Nhi hoàn toàn sụp đổ, "phịch" một tiếng, hai đầu gối đập mạnh xuống sàn đá cẩm thạch. Tô Phù Dung đau lòng rơi nước mắt, nhưng Hứa Vận Nhi vẫn cố ngẩng đầu, gương mặt đầy nước mắt, biểu cảm như oan ức hơn cả Đậu Nga.
Cố Cửu Từ trợn mắt coi thường, trừ bỏ khóc hai mẹ con này còn có khác chiêu sao?
“Khóc khóc khóc liền biết khóc! Đã làm chuyện sai lầm liền nên rút kinh nghiệm xương máu, nỗ lực hối cải! Khóc hữu dụng sao?!”