Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 356
Cập nhật lúc: 2024-11-18 09:36:19
Lượt xem: 4
Cố Cửu Từ dứt khoát vê hai miếng giấy thành hình tròn rồi nhét thẳng vào lỗ tai, lỗ tai an tĩnh rồi liền có thể bắt đầu xem diễn, chỉ tiếc ở đây thiếu hạt dưa rồi, aiz.
Tình cảnh này là cỡ nào quen thuộc a, trước kia cô luôn là ba ngày hai đầu bị các loại lý do gọi vào hiệu trưởng văn phòng, sau đó lão Cố xuất hiện với gương mặt âm trầm đem nàng một trận mà không cần biết lý do, lại đem nàng đưa về nhà nhốt lại làm trừng phạt.
Giờ đây, cảnh cũ tái diễn, chỉ khác là vai chính đã đổi thành Hứa Vận Nhi. Cố Cửu Từ rất chờ mong biểu hiện của lão ba.
Tô Phù Dung khóc lóc nức nở, sau đó quay sang cầu cứu Cố ba, giọng điệu réo rắt thảm thiết.
"Anh rể, Vận Nhi bị người đàn bà xấu xa này đánh đến mức như thế này. Anh nhất định phải đứng ra làm chủ cho con bé!"
Tô Phù Dung khóc lóc như hoa lê gặp mưa, dù giờ đây đã là người đẹp hết thời, nhưng vẫn còn vài phần phong tình. Đàn ông trung niên nào nhìn thấy mà không mềm lòng cho được.
"Dừng, dừng! Đúng là mẹ nào con nấy. Tiểu tiện nhân này bản tính câu dẫn đàn ông chắc chắn là học từ mẹ nó rồi!"
Mẹ Vu ngữ khí trào phúng bắt đầu mắng, Cố Cửu Từ thiếu chút nữa không có giữ được b·iểu t·ình, trực tiếp cười ra tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/356.html.]
"Bà nói cái gì!"
Lần đầu tiên, sắc mặt của Tô Phù Dung giận đến xanh mét, trừng mắt nhìn mẹ Vu Cố.
Nga
"Tôi nói cái gì à? Tôi nói là con gái của bà chẳng lo học hành, chỉ biết câu dẫn nam sinh trong trường thôi! Giỏi câu dẫn vậy sao không đi làm 'tiểu thư'? Có khi còn giành được vị trí hoa khôi đấy! Thật là lãng phí nhân tài"
Mẹ Vu lần nữa thắp sáng lên kỹ năng miệng pháo. Loại này hình mẫu người đàn bà đanh đá bất chấp tất cả gọn gàng dứt khoát đúng là khắc tinh của loại người như Tô Phù Dung bạch liên hoa kiêm trà xanh kỹ nữ.
Sắc mặt của Tô Phù Dung trắng bệch, rồi chuyển sang xanh xao, cuối cùng gần như rực lên đủ sắc cầu vồng. Tức giận đến mức chỉ biết dậm chân bình bịch, bà ta quay sang nhìn Cố ba bằng ánh mắt đáng thương:
"Anh rể! Anh nói gì đi chứ! Cố gia chúng ta dù sao cũng là thế gia ở Đế Kinh, sao có thể để bọn nhà giàu mới nổi này ức h.i.ế.p được?"
Sắc mặt Cố ba vốn đã khó coi nay càng thêm u ám.
"Cố gia của các người?" Giọng mẹ Vu đầy khinh miệt. "Bà họ Tô, con gái bà họ Hứa, bà lấy tư cách gì nói là người nhà Cố? Hay là con gái bà là con ngoài dã thú của Cố gia? Trời ạ, quả thật chính là thượng bất chính hạ tắc loạn a."