Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 28
Cập nhật lúc: 2024-11-02 14:10:17
Lượt xem: 14
Hứa Vận Nhi đóng cửa rời đi, tiếng cánh cửa khép lại vang lên.
Trong hành lang, Hứa Vận Nhi ánh mắt vô hại nhưng sau một giây lại trở nên âm trầm. Cô ta lập tức lấy điện thoại ra, một tay bấm số của Tưởng Ngọc Đường, hướng về phòng mình đi
Trong phòng, Cố Cửu Từ ngẩng đầu, lạnh lùng cười nhìn về hướng cánh cửa.
Nếu như cô nói thẳng ra chân tướng, đuổi Hứa Vận Nhi ra khỏi nhà, thì thật sự là quá tiện nghi cho cô ta!
Chính mình đời trước đã chịu nhiều khổ, đời này phải khiến Hứa Vận Nhi gấp mười lần, gấp trăm lần trả lại!
“Hứa Vận Nhi, bổn tiểu thư có rất nhiều thời gian, tôi sẽ từ từ chơi đùa với chị!”
Cố Cửu Từ theo bản năng sờ lên ngực, thói quen tìm những viên đá quý giọt lệ, bỗng nhiên nhận ra mình không thấy gì.
“Không xong! Đồ gia truyền của tôi còn ở chỗ đại ma vương đó đâu!”
Cố Cửu Từ kinh hô một tiếng, khuôn mặt nhỏ bỗng chốc trắng bệch! Cô lập tức tìm kiếm xung quanh, mới nhớ tới mình đã ném điện thoại đi......
"Cố Cửu Từ, mày thật là một đại ngu ngốc! Đồ gia truyền lại dễ dàng rơi vào tay người khác như vậy!”
Cố Cửu Từ ảo não lấy gối đầu đánh mạnh vài cái, trong đầu lại hiện lên hình ảnh cô bị đại ma vương ôm vào lòng, gần như mất kiểm soát.
Suýt chút nữa, cô đã...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/28.html.]
Nga
Kiếp trước, cô sợ hắn như sợ hồng thủy mãnh thú, nhưng không ngờ rằng ngay ngày đầu tiên trọng sinh, cô lại có cảm giác với hắn?
Cố Cửu Từ trên mặt hiện lên vẻ rối rắm, tuy rằng kiếp trước toàn bộ tâm trí cô đều dành cho Tưởng Ngọc Đường, nhưng cảm giác tâm động như thế này, cô thật sự chưa từng có. Có lẽ, cô chưa từng yêu Tưởng Ngọc Đường như cô vẫn luôn được nói cho rằng như vậy.
Không đúng, tâm động cái gì mà động, Hoắc Minh Triệt là đế kinh đệ nhất soái ca, cô chắc chắn là lại phạm vào bệnh nhan khống nha!
“Không được! Cố Cửu Từ! Hiện tại không phải lúc để hoa si!”
Cố Cửu Từ đột nhiên dùng tay che mặt, tự nhắc nhở mình bình tĩnh lại.
“Thật khó khăn mới có cơ hội này, nhất định phải quý trọng, thay đổi con đường của mình, thay đổi tất cả những người yêu thương mình…”
---
Trong thư phòng của Hoắc gia,
Nam nhân mặc áo sơ mi đen hòa hợp với bóng đêm, khí chất tự phụ lãnh đạm, như thể một quý tộc hút m.á.u tồn tại vĩnh hằng.
Hắn lười biếng dựa vào ghế da thật, đôi mắt thâm thúy chăm chú nhìn chiếc hộp trang sức trên bàn, bên trong là chiếc vòng cổ tinh xảo.
Màu lam của viên đá quý lấp lánh dưới ánh đèn, giống như giọt nước mắt của một nàng tiên cá, khiến người ta vừa thương tiếc vừa kinh diễm.
Giống như Cố Cửu Từ...