Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 271

Cập nhật lúc: 2024-11-11 15:56:58
Lượt xem: 4

Sau khi kinh ngạc, Hứa Vận Nhi càng thêm phẫn nộ, cô ta cắn chặt hàm răng, không dám tin tưởng trừng mắt nhìn Cố Cửu Từ. Cố Cửu Từ nhìn biểu hiện của Hứa Vận Nhi, làm bộ không biết gì, vẻ mặt ngây thơ nhìn lại. "Chị họ, sao chị lại nhìn tôi như thế?"

Hứa Vận Nhi bực tức, nhưng cố nén, nói với giọng ẩn ý, "Không có gì. Chỉ là chị không nghĩ em còn nhỏ như vậy mà cũng đã..."

Nga

Cô ta nói được một nửa thì không kiềm chế được tức giận, dứt khoát đứng lên. "À phải rồi, chị nên đi đến nhà ăn, nếu trễ sẽ không còn đồ ăn. Dì Minh, gặp lại sau nhé."

Dì Minh cũng chẳng thèm nâng mí mắt nhìn. Hứa Vận Nhi đành ngượng ngùng rời đi.

“Dì Minh, cảm ơn dì nhiều.” Chờ khi phòng học chỉ còn lại hai người, Cố Cửu Từ mới đánh giá dì Minh với ánh mắt sâu xa. Dì Minh ở nhà họ Hoắc nhiều năm, vốn không phải người nhiều lời. Chắc hẳn bà đã nhìn ra được tâm tư mờ ám của Hứa Vận Nhi đối với Hoắc Minh Triệt, nên mới cố ý nói vậy hôm nay.

Dì Minh cười mỉm, khẽ đổi giọng gọi, “Thiếu phu nhân không cần cảm ơn. Không ai có thể phá hỏng mối quan hệ của cô và thiếu gia đâu.”

Dì Minh nhìn quanh, thấy không có ai, liền gọi cô là "Thiếu phu nhân," giọng điệu kia rõ ràng coi cô là người trong nhà. Cố Cửu Từ có chút ngượng ngùng. Cô biết từ chuyện xảy ra tối hôm trước, dì Minh đã hiểu lầm cô và Hoắc Minh Triệt có quan hệ thân thiết hơn mức bình thường, mặc kệ cô như thế nào giải thích, dì Minh chính là không tin.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/271.html.]

Cô đều nói miệng đã tê rần, hiện tại cũng từ bỏ, liền tùy dì Minh hiểu lầm đi thôi.

Bên ngoài lớp học, Hứa Vận Nhi không còn tâm trạng ăn uống, sắc mặt tái xanh bước vào vườn hoa, lập tức gọi điện cho Tưởng Ngọc Đường. Xem ra gần đây cuộc sống của Cố Cửu Từ quá thuận lợi rồi!

Không lâu sau, cuộc gọi được kết nối, giọng nói mỏi mệt của Tưởng Ngọc Đường vang lên, “Bảo bối, cuối cùng em cũng gọi cho anh. Anh nhớ em muốn chết.”

Nghe giọng Tưởng Ngọc Đường, Hứa Vận Nhi hơi kinh ngạc. Cô ta gần nhất vội vàng cùng Vu Cố thân thiết nóng bỏng, cũng không biết Tưởng Ngọc Đường là chuyện như thế nào.

“Ngọc Đường, anh làm sao vậy?”

"Đừng nói nữa, từ cái lần ở sân bay trở về, anh bị ba anh đánh một trận ra trò, đến nỗi mấy ngày nay chưa xuống giường được. Em là bạn gái cũng thật là, chẳng biết đến chăm sóc anh, không thấy em đến, anh giận đấy!" 

Cái tên vô dụng này! 

Hứa Vận Nhi nghe vậy, thầm mắng trong lòng. Cô ta cũng nghe Vu Cố nói nhà họ Tưởng đang trên bờ vực phá sản, không ngờ Tưởng Ngọc Đường vẫn còn nằm bẹp trên giường chưa dậy nổi.

Loading...