Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 265
Cập nhật lúc: 2024-11-11 15:30:54
Lượt xem: 3
Nửa giờ sau,
Hoắc Minh Triệt đang định đi kéo cô ra vì lo lắng cô bị ngất trong phòng tắm, thì cửa phòng tắm đột nhiên mở ra.
Hắn theo bản năng xem qua đi, liền chờ nàng mở miệng cầu hắn lấy quần áo, mà chỉ khi ánh mắt chạm tới bóng dáng đó, sâu thẳm hai tròng mắt hung hăng chấn động, ng·ay sau đó nổi lên một đoàn ngọn lửa, rốt cuộc rời không ra ánh mắt.
Thiếu nữ ăn mặc sơmi màu trắng anh vừa thay ra, một kiện đơn giản áo sơ mi, bị cô xuyên ra hiệu quả phập phồng quyến rũ, vạt áo chỉ đủ che lại, lại càng thêm giấu đầu lòi đuôi, một đôi chân ngọc thon dài thẳng tắp trắng đến lóa mắt, mượt mà đáng yêu đứng ở trên nền gạch thuần màu đen, như dương chi bạch ngọc thượng hạng.
Cố Cửu Từ đối diện ánh mắt nóng bỏng của anh, có chút ngại ngùng đưa tay giữ chặt vạt áo, giọng nhỏ nhẹ như chú nai con lần đầu gặp người lạ.
"Cái đó... em quên mang đồ ngủ vào, nên tạm mượn áo của anh..."
"Là anh sai rồi."
Cô lời nói còn không có nói xong, liền nghe được đại ma vương thình lình mở miệng.
Nga
“A? Cái gì? Cái gì sai rồi?”
Cô vẻ mặt mộng bức ngẩng đầu, không biết đại ma vương đang nói cái gì.
Cô đột nhiên đụng phải ánh mắt nóng rực của Hoắc Minh Triệt, nam nhân bỗng nhiên đứng dậy, chân dài đi nhanh về phía nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/265.html.]
Là anh sai rồi, chơi cái gì tiểu thông minh kết quả là mua dây buộc mình. Khi cô ăn mặc sơ mi trắng của hắn đi ra thời điểm, Hoắc Minh Triệt liền biết, anh rốt cuộc bị cô hoàn toàn đánh bại, lý trí toàn vô, chỉ còn lại có nhân loại bản năng xúc động!
“Anh......”
Ở dưới tình huống cô hoàn toàn không có sự chuẩn bị, anh đem cô chặn ngang bế lên, gấp không chờ nổi đi đến mép giường, dù gấp gáp như vậy nhưng anh vẫn theo thói quen, thật cẩn thận đem cô đặt ở trên giường.
"Anh... anh... anh muốn làm gì?"
Cố Cửu Từ khẩn trương trực tiếp nói lắp, cô theo bản năng đôi tay che lại n.g.ự.c mình, thậm chí không dám nhìn vào đôi mắt của Hoắc Minh Triệt.
"Tiểu Cửu, nhìn anh."
Nam nhân tiếng nói trầm thấp từ tính tràn ngập mê hoặc, giống như là độc, là chuyên dùng khắc chế Cố Cửu Từ, cô ngoan ngoãn nhìn về phía anh, nhìn anh vươn bàn tay to rộng bao bọc lấy tay cô.
"Tiểu Cửu, có thể không?"
Kia một câu, như điện lưu xâm nhập toàn thân Cố Cửu Từ, mang theo một trận run rẩy cùng rung động. Đại khái trung khu thần kinh của nàng hoàn toàn bị anh làm cho tê mỏi, mất đi khả năng tự hỏi, cho nên cô cư nhiên ma xui quỷ khiến gật gật đầu.