Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 210
Cập nhật lúc: 2024-11-08 13:30:08
Lượt xem: 2
"Tư Thần, từ nay về sau đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa, hít thở cùng một bầu không khí với cô tôi cũng cảm thấy ngạt thở. Từ nay về sau, ở trường này, nơi có cô thì không có tôi."
Cố Cửu Từ nhìn thấy ánh mắt tuyệt vọng của Tư Thần.
Cảnh tượng bỗng chốc thay đổi, Tư Thần lạnh lùng nhìn cô rồi quay lưng rời đi.
Cô muốn đuổi theo, muốn giải thích rõ ràng, nhưng Tư Thần càng lúc càng xa.
"Không! Tư Thần, cậu đừng đi!"
Cô cố nắm lấy bàn tay ấy, nhưng dù làm cách nào cũng không thể động đậy. Đến khi cô sốt ruột đến sắp sụp đổ, bỗng cảm thấy một cơn lạnh buốt trên trán, làm cô tỉnh dậy trong nháy mắt.
Nga
"Em gặp ác mộng sao?"
"Em..." Cố Cửu Từ ngơ ngác, nhất thời không biết phải nói gì, chỉ cảm thấy lòng bàn tay đầy mồ hôi.
Người đàn ông đưa bàn tay khô ráo, mát lạnh của mình nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, rồi kéo cô ngồi dậy khỏi giường.
"Trời sáng rồi, không sao nữa đâu."
Không biết là giọng nói trầm ấm của Hoắc Minh Triệt hay bàn tay to lớn của anh nắm c.h.ặ.t t.a.y cô đã làm cô bình tĩnh lại, giống như con thuyền nhỏ tìm thấy chỗ dựa giữa đại dương mênh mông. Dù sao thì cô cũng đã ổn định tinh thần phần nào.
Cố Cửu Từ nhìn đồng hồ báo thức bên cạnh giường, kim giờ đã chỉ đến bảy giờ sáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/210.html.]
"Đúng là nên dậy rồi, em đi rửa mặt."
Hoắc Minh Triệt buông tay cô ra. Cố Cửu Từ xoay người xuống giường và bước vào nhà tắm. Sau khi cửa đóng lại, Hoắc Minh Triệt chậm rãi thu hồi ánh mắt, cúi đầu gọi điện cho Chiến Anh.
"Điều tra xem ở trường Tiểu Cửu đã xảy ra chuyện gì."
Cố Cửu Từ đầu óc mơ màng ngồi xe đến trường. Xuống xe, cô nhận ra cổng trường náo nhiệt hơn mọi ngày.
Không chỉ có giáo viên điểm danh học sinh nhiều hơn bình thường mà còn có vài công nhân đang tu sửa lại cổng trường. Cô nghi hoặc bước vào trong, thấy người chăm sóc khu vườn đang bận rộn cắt tỉa cây cảnh, lại còn tạo hình dáng đẹp mắt. Nhiều thành viên hội học sinh cũng đang treo biểu ngữ lên lan can.
"Bạn học Cố Cửu Từ, chào buổi sáng."
Lộ Tiểu Tang đeo cặp sách tràn đầy sức sống chạy đến chỗ cô, tươi cười chào hỏi.
"Hôm nay cậu tới sớm thế, bình thường tớ toàn không gặp được cậu!"
Cố Cửu Từ mỉm cười. Nếu không phải do cơn ác mộng sáng nay, cô cũng chẳng dậy sớm đến thế.
"Trường hôm nay rốt cuộc xảy ra chuyện gì thế? Sao lại náo nhiệt như vậy?"
Nghĩ tới Lộ Tiểu Tang là phát thanh viên của trường, luôn nhanh nhạy với tin tức, Cố Cửu Từ liền hỏi.
"Cậu vẫn chưa biết sao? Hai ngày nữa chính là kỷ niệm năm mươi năm ngày thành lập trường cao trung quý tộc S."