Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 19
Cập nhật lúc: 2024-10-31 09:39:21
Lượt xem: 17
Lúc này, một bàn tay to ôm lấy eo cô, với sức mạnh không thể kháng cự, đột nhiên nhấc bổng cô lên.
Cô theo động tác ấy xoay nửa vòng, rơi vào một cái ôm ấm áp và vững chãi, đôi mắt thâm thúy nhìn thẳng vào cô.
Hoắc Minh Triệt...
Trong khoảnh khắc này, mọi thứ xung quanh dường như đều biến mất, thế giới chỉ còn lại hắn.
Cố Cửu Từ trong lòng có muôn vàn điều muốn nói, nhưng đột nhiên không biết bắt đầu từ đâu. Cuối cùng, cô chỉ có thể nhướng mày, đôi mắt uất ức nhìn hắn.
“Triệt ca ca, sao bây giờ anh mới đến?”
Có lẽ đây là lần đầu tiên cô nói ra những lời làm nũng ỷ lại thế này với Hoắc Minh Triệt, giọng điệu mềm mại và đầy uỷ khuất, khiến Hoắc Minh Triệt giật mình trong giây lát.
Trong con ngươi trong suốt của hắn thoáng hiện vẻ u ám khó lường, bỗng chốc tách Cố Cửu Từ ra, rồi nhấc chân đá mạnh vào n.g.ự.c Tưởng Ngọc Đường.
Tưởng Ngọc Đường không kịp phòng bị, như một đống rác bị ném xuống đất, không kiềm chế được mà phun ra một búng máu!
Cố Cửu Từ hồi phục tinh thần lại, nhìn chằm chằm vào Tưởng Ngọc Đường nằm trên mặt đất với ánh mắt đầy rét run.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/19.html.]
Xứng đáng! Cố Cửu Từ tôi sẽ không quên món quà lớn này mà các người đã tặng, sao tôi có thể không hoàn trả lại cho các người?
“Học trưởng! Đừng giả bộ! Tôi đã biết anh và Hứa Vận Nhi biểu tỷ lưỡng tình tương duyệt!”
Cố Cửu Từ dựa vào lòng Hoắc Minh Triệt, cố gắng nặn ra hai giọt nước mắt, làm ra vẻ thương tiếc cho hắn nói.
Nga
“Cái gì? Hứa Vận Nhi và hắn ở bên nhau?”
Nhị ca Cố Thất Giác ngơ ngác nhìn Tưởng Ngọc Đường nằm dưới đất. Những người khác cũng không khác gì, đều ngây ra nhìn chằm chằm.
Dù sao thì không phải Cố Cửu Từ trong ngày đính hôn hẹn hò tư bôn với người khác là được, chuyện của người khác bọn họ xen vào làm gì đâu. Hơn nữa, nghe thấy Cố Cửu Từ làm nũng thân mật với đại ma vương cũng khiến sắc mặt cha mẹ Hoắc Minh Triệt trở nên hòa hoãn hơn.
“Không không không! A Từ, không phải như vậy đâu, chị và Tưởng Ngọc Đường chỉ là đồng học bình thường, thậm chí còn không tính là bạn bè!”
Hứa Vận Nhi ở trong bóng tối không thể kiềm chế nổi, hoảng hốt chạy tới, sắc mặt trắng bệch như thể bại lộ hết mọi thứ.
Mặc dù cô ta đang cố gắng giải thích với Cố Cửu Từ, nhưng ánh mắt vẫn hướng về phía Hoắc Minh Triệt, lo sợ rằng hắn sẽ tin vào lời nói của cô.
Hứa Vận Nhi nước mắt lăn dài trên má, khuôn mặt nhu nhược đáng thương của cô ta khiến cho bất kỳ người nào cũng dễ dàng sinh ra ý mềm lòng, muốn bảo hộ huống chi là đàn ông, những người đàn ông luôn cho mình là có sứ mệnh hộ hoa sứ giả.