Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 184
Cập nhật lúc: 2024-11-07 15:28:34
Lượt xem: 10
"Đâu có đâu, ba không cho tôi tiền tiêu vặt nữa, nếu đại ma vương không có ở đây thì dì Minh sẽ mang cơm tới trường cho tôi. Giờ đại ma vương đã về nước rồi, buổi trưa tôi sẽ đến công ty anh ấy ăn cơm. Lần trước chị kéo tôi vào canteen, tôi quên không báo với anh ấy, kết quả là anh ấy còn không vui."
Cố Cửu Từ cố ý giả bộ như không để tâm, thoải mái kể về những chuyện nhỏ nhặt giữa cô và Hoắc Minh Triệt.
"Hoắc thiếu còn không vui?"
Hứa Vận Nhi tức tối, nắm c.h.ặ.t t.a.y đến mức móng tay cắm sâu vào da mà không nhận ra. Cô ta đã dày công sắp đặt, kết quả lại khiến Cố Cửu Từ và Hoắc Minh Triệt thêm gần gũi hơn sao?
"Đúng đó, chị họ, tình cảm của tôi với đại ma vương tốt lên, hình như chị không vui lắm thì phải?"
Cố Cửu Từ cố ý hỏi, thích thú nhìn biểu cảm "cố tỏ ra là mình ổn" của Hứa Vận Nhi.
"Đâu có đâu, sao lại thế được chứ!"
Hứa Vận Nhi cười gượng, phủ nhận rồi tiếp lời.
"Không phải chị không vui, chỉ là lo cho em thôi. Dù sao thì Hoắc tiên sinh cũng đã hai mươi lăm tuổi rồi, còn em vẫn là học sinh cấp ba. Hai người cách biệt tuổi tác lớn như vậy, về tình cảm rõ ràng Hoắc tiên sinh sành sỏi hơn em nhiều, chị chỉ sợ em sẽ tổn thương."
Nghe Hứa Vận Nhi nói, Cố Cửu Từ liếc cô ta đầy khinh bỉ. Cô ta cố ý nhấn vào vấn đề tuổi tác để khiến cô nghĩ lung tung, nghi ngờ Hoắc Minh Triệt không chung thủy. Nhưng nếu sau này có chuyện xảy ra, thì đó đều là do cô tự suy diễn, Hứa Vận Nhi sẽ không chịu trách nhiệm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/184.html.]
Cố Cửu Từ không khỏi khâm phục khả năng ứng biến của Hứa Vận Nhi, chỉ trong chốc lát đã có thể nghĩ ra cách chia rẽ mà vẫn giữ mình trong sạch, thật đúng là cao thủ trong đám trà xanh.
"A Từ, em phải học cách bảo vệ bản thân. Gặp chuyện gì cũng có chị bên cạnh, nhất định phải nói với chị, đừng giữ kín trong lòng, biết chưa?"
Thấy Cố Cửu Từ im lặng, Hứa Vận Nhi tưởng rằng cô đã tin lời mình, liền tranh thủ tẩy não thêm.
"Hiện tại không cần nghĩ nhiều về chuyện sau này, đến đâu hay đấy đi. Tôi đi ăn cơm trước đây. Chị họ, nếu không nhanh tới canteen thì chẳng còn gì ăn đâu."
Cố Cửu Từ vẫy tay một cách không để tâm, giữ bả vai Hứa Vận Nhi để cô ta xoay người rồi rời đi.
Nga
Không đợi Hứa Vận Nhi kịp phản ứng, cô nhanh chóng sải bước ra cổng trường, nơi Chiến Anh đã đợi cô từ lâu.
"Chiến Anh, hôm nay cà vạt phối không tệ đâu."
Tâm trạng Cố Cửu Từ khá tốt, mỉm cười khen ngợi.