Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 183
Cập nhật lúc: 2024-11-07 15:23:32
Lượt xem: 1
Anh còn gửi thêm một tờ đơn chọn tên công ty.
Cố Cửu Từ hài lòng mỉm cười. Việc đào Đường Dục về dưới trướng mình quả là một quyết định sáng suốt.
Thật ra tên của công ty giải trí cô cũng đã nghĩ xong, cô lập tức nhập một cái tên rồi gửi đi. Nghĩ một chút, cô gửi thêm một tin nhắn:
[Cố Cửu Từ:Sau khi ký hợp đồng, tôi sẽ ra mắt với tư cách nghệ sĩ, lúc đó mọi người sẽ biết anh là ông chủ pháp lý của công ty tôi. Tôi hy vọng đến lúc đó anh cũng đã giải quyết xong chuyện riêng của mình. ]
Đường Dục trả lời rất nhanh.
[Đường Dục: Tôi biết, chậm nhất là ngày mai, tôi sẽ giải quyết ổn thỏa]
Cố Cửu Từ hơi ngạc nhiên nhíu mày, thực sự lợi hại như vậy sao? Hay chỉ là nói ngoài miệng một chút?
Nga
Sau đó, Đường Dục không gửi tin nhắn nào nữa, Cố Cửu Từ tiếp tục mở kịch bản Thư Nhã vừa gửi, cẩn thận nghiên cứu.
Chắc vì lý do bảo mật, Thư Nhã chỉ gửi kịch bản của một nhân vật, so với bản mà cô lấy được trước đó dày hơn hai ba mươi trang.
"Xem ra vở kịch đã thêm rất nhiều tình tiết!"
Cố Cửu Từ hít sâu một hơi, bắt đầu nghiên cứu say mê.
Phải công nhận Thư Nhã là một tác giả có kỹ năng rất vững, chỉ vài tình tiết đã khiến nhân vật Mộc Chanh trở nên sống động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/183.html.]
Suốt cả buổi sáng, Cố Cửu Từ không luyện đàn chút nào, ngược lại nghe tiếng Tư Thần đang luyện khúc 《lương chúc》 ở tầng dưới, cô ấy đã luyện ba lần rồi.
"Ting ting ting!"
Tiếng chuông báo thức vang lên, Cố Cửu Từ mới bừng tỉnh.
"Suýt thì quên, cần mau đến Hoắc thị cùng đại ma vương ăn cơm trưa!"
Nhớ tới lần trước bị giáo huấn, Cố Cửu Từ không dám chậm trễ, nhanh chóng thu dọn đồ đạc, chạy về phía cổng trường.
Cô còn chưa chạy đến cổng thì bị Hứa Vận Nhi ngăn lại giữa đường.
"A Từ, em chạy gấp như vậy làm gì? Dì Minh vẫn chưa mang cơm đến cho em đâu."
Hứa Vận Nhi trên mặt treo nụ cười dối trá, cố ý tỏ vẻ thân mật kéo tay cô. Cô ta đứng đây đợi Cố Cửu Từ vì đến cả cơ hội tiếp cận dì Minh cô ta cũng không có.
"Hôm nay dì Minh không đến đưa cơm cho tôi sao?"
Cố Cửu Từ giả vờ ngây thơ ngạc nhiên, hỏi như không hề biết đến tâm tư của Hứa Vận Nhi.
"Hả? Sao lại thế? Chẳng lẽ em lại cãi nhau với Hoắc tiên sinh rồi à?"
Ánh mắt Hứa Vận Nhi lóe lên một tia cười ẩn ý, nhưng cô ta nhanh chóng thu lại biểu cảm, đồng dạng làm ra bộ dáng ngạc nhiên.
Đáy lòng Cố Cửu Từ cười lạnh. Lời nói của Hứa Vận Nhi đã để lộ rằng cô ta chắc chắn lại làm gì đó mà cô ta tự tin rằng nó có thể khiến cho đại ma vương phát tác. Nhưng thật đáng tiếc, châm dự phòng đã được đánh.