Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 168
Cập nhật lúc: 2024-11-06 14:24:46
Lượt xem: 7
"SURPRISE!"
Hoắc Minh Triệt đang định tiến lên một bước, đột nhiên một đạo hắc ảnh thẳng tắp hướng tới trong lòng n.g.ự.c anh nhào tới.
Phản ứng đầu tiên của anh là định bóp yết hầu của người kia, nhưng sau khi nghe thấy âm thanh kiều mềm mại quen thuộc, theo bản năng anh thay đổi động tác, chủ động đón lấy cô, vẫn để cô nhào vào trong lòng n.g.ự.c chính mình.
"Triệt ca ca, kinh hỉ không, bất ngờ không?"
Cố Cửu Từ ôm chặt vòng eo thon chắc của Hoắc Minh Triệt, cả người dựa vào trong lồng n.g.ự.c anh, cười tủm tỉm ngẩng đầu lên nhìn anh, đôi mắt sáng như sao trời, giờ phút này trong mắt cô hoàn toàn phản chiếu lại hình ảnh của Hoắc Minh Triệt.
Đồng tử không chút gợn sóng của người đàn ông cuối cùng cũng có chút d.a.o động, thậm chí có vẻ không dám tin vào những gì mình nhìn thấy.
Vừa lúc đó, máy bay bên cạnh cất cánh, bay về phía nước Mỹ.
Vậy là... Cô không đi cùng Tưởng Ngọc Đường, cô chọn anh sao? Hay là...
Chiến Anh ngây ngẩn nhìn, vẫn chưa tin vào mắt mình, vội vàng xoa xoa mắt.
"Cô... cô... sao cô lại ở đây?"
"Đương nhiên là đến đón Triệt ca ca nhà tôi nha!"
Nga
Cố Cửu Từ trả lời một cách đương nhiên, còn dạn dĩ giơ tay nhẹ nhàng đặt lên vai của Đại ma vương. "Em đã tra ra chuyến bay, biết anh sẽ trở về sớm, nên mới tới đây đón anh, có vui không nha?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/168.html.]
Cô giống như con thỏ nhỏ đáng yêu nép vào trong lồng n.g.ự.c anh, đôi mắt to chớp chớp chờ đợi anh trả lời.
"Em đến... là vì đón anh sao?"
"Đương nhiên là đến đón anh, bằng không em đến đón ai chứ?"
Cố Cửu Từ làm bộ vẻ mặt khó hiểu, như thể không biết chuyện gì xảy ra, rồi đột nhiên nhớ ra điều gì đó, buông tay Hoắc Minh Triệt ra, cúi xuống lấy cái túi trên mặt đất, từ trong đó lấy ra một bó hoa hồng lớn còn đọng lại những giọt nước lấp lánh.
"Chào mừng soái ca đệ nhất Đế Kinh nhà chúng ta trở về!"
Hoắc Minh Triệt ngẩn người, cúi đầu nhìn đóa hoa lớn, theo bản năng nhận lấy.
Chiến Anh đứng bên sợ ngây người, anh ta đã theo chủ nhân từ thời hai người còn mặc quần thủng đáy, từ trước đến nay chưa từng thấy Hoắc Minh Triệt nhận hoa của cô gái nào!
"Chúng ta về nhà thôi? Em còn có bất ngờ khác dành cho anh đó."
Cố Cửu Từ cười tủm tỉm túm lấy tay áo của Hoắc Minh Triệt, vừa nói vừa lôi kéo anh xuống máy bay.
Cô vừa mới bước xuống bậc thang đầu tiên, đột nhiên ngón tay đã bị bàn tay to lớn của người đàn ông nắm chặt lấy. Cố Cửu Từ cúi đầu, hơi cong môi, nhân lúc Hoắc Minh Triệt không nhìn thấy, cô cười tới mức mắt híp lại.
Chiến Anh hơi hơi hé miệng, thấy không khí tốt như vậy, liền cái gì cũng chưa lại nói, yên lặng theo ở phía sau, lặng lẽ làm những cái đó thủ hạ đều triệt.