Cố Cửu Từ Hoắc Minh Triêt-đại lão sủng ngọt thê tận trời - 166
Cập nhật lúc: 2024-11-06 13:25:42
Lượt xem: 3
Cậu ta vừa gửi tin nhắn, vừa thầm cầu nguyện: "Cố Cửu Từ, tôi cầu xin cô! Cô không muốn sống nhưng tôi vẫn muốn sống thêm vài năm nữa và c.h.ế.t thọ tại nhà a!"
Dù là lừa gạt, cô không thể tiếp tục lừa gạt như vậy sao! Tại sao nhất định phải tìm đường chết như thế!
Nhưng đột nhiên có tin nhắn gửi tới với thông tin chuyến bay, hoàn toàn đánh nát mọi hy vọng của Chiến Anh.
"Cố Cửu Từ, chuyến bay lúc 12 giờ từ sân bay Đế Kinh đi Mễ quốc."
Ngay khi chuyến bay của chủ nhân hạ cánh, cô và Tưởng Ngọc Đường sẽ lên máy bay bỏ trốn ra nước ngoài... Cố Cửu Từ đáng chết!
Chiến Anh đọc xong tin nhắn, cảm giác như mình vừa rơi vào hố sâu, xung quanh lặng ngắt như tờ.
Nga
"Chủ nhân, chúng ta..."
Người đàn ông với vẻ mặt âm trầm như mặt nước lập tức gọi điện cho Cố Cửu Từ, đường dây kết nối nhanh chóng. "Bây giờ em đang ở đâu?"
"Em đang ở trường học? Sao vậy? Hôm nay công việc của anh không bận sao?"
"À..."
Hoắc Minh Triệt cười lạnh một tiếng, sau đó tắt máy, lạnh lùng nhìn Chiến Anh.
"Đem cô ấy bắt lại!"
Tiểu Cửu à, anh sẽ không lại cho em thêm cơ hội nữa!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-cuu-tu-hoac-minh-triet-dai-lao-sung-ngot-the-tan-troi/166.html.]
Trong xe taxi, Cố Cửu Từ nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại đột ngột bị cắt đứt, khẽ thở dài.
Sự tín nhiệm giống như một tờ giấy trắng, không tì vết. Khi bạn đã vô tình vò nát tờ giấy đó, đều không có biện pháp vuốt phẳng, mãi mãi là không thể khôi phục lại như ban đầu, dù thế nào vân sẽ có những vết hằn không thể xóa đi.
Nhưng mọi chuyện nguyên do cũng là nàng nên vô luận như thế nào, nàng cũng muốn thử một lần!
Trên máy bay tư nhân,
Người đàn ông lạnh lùng ngồi trên chiếc ghế da đắt tiền, ánh mắt sắc lạnh như vực sâu, không rời màn hình đối diện.
Trên màn hình là bản đồ vệ tinh, và một chấm nhỏ màu xanh đang không ngừng di chuyển.
Đó là tọa độ của Cố Cửu Từ, lúc này chấm nhỏ màu xanh kia đang dần dần tiến gần đến sân bay, càng ngày cang đến gần sân bay.
"Chủ nhân, có phải khi Cố Cửu Từ vừa xuống xe, liền lập tức bắt cô ấy lại không?"
Chiến Anh ở một bên nhỏ giọng hỏi. Đáp lại hắn là sự im lặng tuyệt đối từ người đàn ông.
Trên mặt Hoắc Minh Triệt không hề có chút cảm xúc nào, đôi mắt đen sâu thẳm như vực thẳm, khiến người khác không dám dò xét tâm tư của anh.
"Đi theo cô ấy."
"Vâng."
Chiến Anh không thể làm gì khác hơn là im lặng, trơ mắt nhìn chấm nhỏ màu xanh kia tiến thẳng đến sân bay rồi dừng lại.
Sân bay lớn như vậy, cô ấy có thể đi đâu?Đại khái là chủ nhân cho đến bây giờ còn chưa nhìn thấy tận mắt thì vẫn còn ôm một tia hy vọng, cố chấp không muốn từ bỏ . Nếu không phải là trơ mắt nhìn Cố Cửu Từ, người phụ nữ xấu xa đó đội chiếc nón xanh cho anh, anh sẽ không từ bỏ!