CÓ CON VỚI ANH RỂ - Chương 19
Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:27:58
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đứng nhìn bà đi khuất, bất giác tôi cảm thấy toàn thân mình lạnh run, thật đáng sợ cho lòng dạ của mẹ con nhà này. Cũng vì vậy mà một lần nữa tôi kiên quyết hơn ý định rời xa họ, không phải vì họ không tốt, cũng không phải tôi không yêu họ, mà là họ quá độc ác và thái độ của họ đối với tôi là muốn triệt luôn đường sống của mẹ con tôi khiến tôi cảm thấy rằng thế giới của họ chất chứa quá nhiều độc hại, chẳng còn có thể cứu vãn và không chứa được tôi nữa.
Kỳ thật không hiểu sau trước đây tôi lại không nhận ra sớm điều này và còn có thể mặt dày níu kéo họ. Nếu như tôi nhận ra sớm, từ trước khi có bé Na thì có lẽ mọi chuyện giờ đây đã khác hơn nhiều rồi.
“Vào một ngày bình thường tôi chọn từ bỏ một người quan trọng mặc dù có chút không nỡ nhưng lại là lựa chọn duy nhất cứu mạng mẹ con tôi.”
Cả một buổi ngồi nướng hải sản với Khang mà tâm trí tôi chẳng chút ổn định. Càng nhìn anh tôi càng run sợ, cứ nghĩ chỉ lệch nhịp một giây thôi là anh sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t tôi mất thế nên ngồi bên anh, dù ngoài trời nhiệt độ không mấy khắc nghiệt ấy thế mà cả người tôi lại rịn đầy mồ hôi.
-Em sao vậy mồ hôi chảy ướt mặt rồi kìa?
Khang vờ nhìn sang tôi sau đó đưa cho tôi chiếc khăn với ánh nhìn đầy lo lắng càng làm cho tôi thêm sợ hãi. Đón nhận chiếc khăn từ anh không hiểu sao tay tôi liên tục run lên mất đi kiểm soát
-Em không sao? Chắc tại thấy nóng thôi.
-Trời âm u như vầy mà nóng à? Em khác người thật đấy?
Vừa hỏi Khang vừa nhích tới, định đưa tay lau mặt cho tôi, nhưng giờ đây với Khang tôi đã quá ghê tởm nên định sẽ né trách. Vừa kịp lúc Na trong nhà khóc ré lên, có lẽ vừa ngủ dậy không thấy mẹ nên con giật mình. Vì vậy mà tôi chạy nhanh vào với con luôn để cho Khang một mình ngồi nướng.
…
Bẵng đi mấy hôm trôi qua, trong nhà lúc này êm ắng lắm, mẹ con Khang chẳng có hành động gì. Tôi thì vẫn đang suy nghĩ tìm cách nào thuận tiện nhất để thoát ra ngoài thì đúng lúc sáng Khang lên công ty vừa về. Anh chìa ra trước mặt tôi và mẹ 2 vé du lịch Phú Quốc. Anh nhìn tôi và mẹ cười cười rồi lên tiếng thông báo
-Công ty có chuyến du lịch Phú Quốc, con có đem 2 vé về cho mẹ và Ngọc. Cả nhà mình chuẩn bị đầu tuần đi nha.
Mẹ chồng nghe xong lập tức cười tươi như hoa, định gật đầu rồi, nhưng không hiểu sau khi thấy Khang nhìn qua bà thì bà khựng lại ngay, nụ cười trên môi dần tắt ngủm. Bà khẽ nhíu chặt đôi mày, cờ hồ như có điều đắn đo, mãi một lúc mới tặt lưỡi trả lời Khang
-Nhà mình đi thì ai lo cho ba con đây. Haii mẹ cũng muốn đi lắm, nhưng không thể bỏ ba con được. Thôi thì con đưa mẹ con con Ngọc đi đi. Lâu nay nó ở nhà lo cho gia đình cực khổ. Đưa nó đi cho khoay khỏa đi con. Mẹ già rồi không đi cũng không sao đâu.
Tôi cười buồn, hạnh phúc hay vui vẻ đâu mà đi du lịch, là thật sự anh muốn đưa gia đình đi chơi hay còn một âm mưu nào khác nữa đang bày ra để dụ tôi lọt hố.
Thấy tôi im lặng, khang đi tới, mỗi bước chân của anh tới gần là mỗi nhịp tim tôi run rẩy. Khang quàng tay lên cổ tôi, tôi giật mình, mồ hôi lạnh phút chốc túa ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-con-voi-anh-re/chuong-19.html.]
-Ngọc, lâu rồi vợ chồng mình không có sự riêng tư. Sẵn dịp này anh cũng muốn bù đắp tình cảm cho em.
Tôi ngước lên nhìn Khang, nhìn đôi mắt đầy sự dối trá kia chỉ muốn tát cho một phát.
Mỉm cười lấy lệ tôi nói
-Nhưng Na còn quá nhỏ, đi xa em không yên tâm. Hay để con lớn cứng cáp xíu rồi đi nha anh.
Nghe câu từ chối của tôi, Khang không được vui thở dài một hơi đầy tiếc nuối
-Anh đã lấy vé rồi. Nếu mẹ không đi, giờ đến em cũng không đi thì có phải tiếc công cho anh lắm không? Em Yên tâm chúng ta không đi xe theo đoàn của công ty đâu. Anh và em với con sẽ đi xe riêng. Xe anh cũng đã thuê rồi.
-Nhưng mà em…
Tôi chưa kịp nói gì nữa thì mẹ chồng lại hùa vào
-Thằng Khang nó nói vậy rồi thì đi đi con. Mấy thuở có dịp này. Con không đi nó lại buồn
“Mấy thuở có dịp để hại tôi đúng hơn “ tôi nói thầm trong lòng. Ngoài mặt thì miễn cưỡng gật đầu rồi tính sau. Tôi nghĩ dù Khang muốn hại tôi thì ở nhà anh ta cũng hại được, có khi ở nhà giet tôi chet cũng chẳng ai hay. Đi ra ngoài, có gì còn có người cứu.
-Ừa em biết rồi. Vậy để em chuẩn bị.
-Ok em. Thôi anh vào phòng ngủ với Na xíu. Lát anh còn lên công ty.
-Dạ.
…
Sát đến ngày đi, trong lòng tôi càng thêm lo âu. Tôi cứ nghĩ bản thân mình rất mạnh mẽ và thông minh đủ để tránh những nguy hiểm đang cận kề mình. Nhưng không đến giờ phút này tôi mới nhận ra, Khang còn nguy hiểm hơn tôi rất nhiều lần. Có thể đứng ngoài cuộc mọi người đều khuyên tôi ly hôn, bỏ quách cái gia đình này đi. Tôi tất nhiên là hiểu điều này hơn ai hết. Nhưng mọi người nghĩ tôi sẽ đi đâu về đâu khi mà Na còn quá nhỏ. Và liệu tôi trốn chạy có thể thoát được sự săn lùng của Khang không trong khi tôi đã biết quá nhiều chuyện của anh ta và mẹ mình làm. Liên quan đến chuyện đánh lừa thừa kế chiếm đoạt hàng tỷ đồng lộ ra Khang có mà đi tù như chơi. Thế nên chắc chắn để giữ cho mình an toàn Khang tất nhiên sẽ kìm kẹp tôi ở bên anh, hoặc như anh ta nói giet tôi diệt khẩu để bịt miệng và đường đường chính chính cưới Nguyệt về làm vợ. Cho nên chuyện tôi tự ý bỏ trốn hoặc tố cáo anh ta trước, có khi chính bản thân tôi hoặc con tôi hoàn toàn sẽ không an toàn.
Vừa soạn đồ cho Na, tôi vừa nhìn ngắm con đang nằm trên nôi đưa tay vào mút. Cái miệng nhỏ xinh cứ chùn chụt đáng yêu vô cùng nhưng không hiểu sao nước mắt tôi lại rơi đầy mặt. Hôm qua tôi đã mua một chiếc balo mới, hôm nay cố tình chọn những bộ quần áo và vật dụng mà hai mẹ con cần dùng nhất sắp xếp nhét gọn vào balo. Cuộc chuẩn bị rời đi này, không biết rồi cuộc đời của mẹ con tôi sẽ ra sao? Có an toàn hay gặp nguy hiểm. Nhưng tôi tự hứa với lòng. Nếu như an toàn chạy trốn, khi cuộc sống ổn định tôi sẽ quay về và trả thù mẹ con họ.