Diễn xuất của toàn bộ diễn viên đều rất tốt, cốt truyện trôi chảy hợp lý, logic, đạo diễn cũng rất giỏi trong việc nắm bắt ống kính, không có chuyển cảnh kỳ quái, hơn nữa hiệu ứng đặc biệt cũng rất thực tế không khiến người ta mất hứng, nhìn một cái là biết tiền đang cháy rực rỡ.
Xem xong là rất thích thú.
Ôn Dạng xem phim thì xem phim nhưng vẫn ngủ một giấc trước khi trời sáng, không thể làm lỡ công việc.
Ngày hôm sau đến công ty, ngoài việc dưới mắt hơi có quầng thâm tiết lộ cô đã thức đêm thì tinh thần vẫn rất tốt.
"Thức đêm xem phim à."
Đối mặt với ánh mắt quan tâm của cô gái mặt búp bê, Ôn Dạng đưa ra câu trả lời, cô biết cô ấy muốn hỏi gì.
Và tiện thể giới thiệu một bộ phim hay cho mọi người.
Công ty mà Ôn Dạng làm việc có không khí thoải mái, không phải kiểu không khí rất áp lực, nhân viên cũng sẽ trò chuyện, đùa giỡn trong giờ nghỉ.
Nói đến phim truyền hình, có người lập tức nói đến chuyện bát quái.
"Có thấy nghệ sĩ đóng vai nam chính mấy lần trên mạng nước ngoài không, anh ta thậm chí còn không biết nhân vật mình đóng có tâm lý thay đổi như thế nào, hỏi ba lần không biết, thậm chí còn viết sai tên nhân vật chính... Nội địa của chúng ta không thể xảy ra tình huống này chứ?"
Tất cả mọi người đều lộ vẻ nghi hoặc, liên tục "À." lên.
Ôn Dạng cũng lướt thấy video này, cô cũng thấy rất kỳ lạ.
Là diễn viên mà không biết mình đóng vai gì? Điên rồi sao?
Cô gái mặt búp bê tham gia thảo luận: "Giải trí của chúng ta làm sao có thể, kiểu này căn bản không vào được nội địa ấy chứ, phải thi văn hoá nữa mà."
Đúng vậy, muốn vào được nội địa, nghệ sĩ không chỉ phải thi văn hóa, thi chính trị, mà còn phải trải qua đủ loại đánh giá chuyên môn...
Mọi thứ đều rất nghiêm ngặt, công khai công chính, độ khó cũng không nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chuyen-gia-chong-sap-phong-gioi-giai-tri/chuong-376-phien-ngoai-2.html.]
Sau khi vượt qua đánh giá còn phải tiến hành thẩm tra lý lịch, nếu có hành vi mất đạo đức, hoặc hành vi vi phạm pháp luật thì vẫn sẽ bị sàng lọc.
Muốn vào được nội địa có thể nói là phải vượt năm ải c.h.é.m sáu tướng, còn khó hơn cả thi công chức.
Điều này rất bình thường, dù sao thì họ cũng kiếm được nhiều tiền.
Không thể cái gì cũng không biết mà kiếm được nhiều tiền như vậy được chứ?
Thế thì quá huyền ảo rồi.
Như kiểu ở nước ngoài, cái gì cũng không biết, hỏi ba lần không biết chỉ có một khuôn mặt mà dám đóng phim, ở giới giải trí của họ hoàn toàn không tồn tại.
Nói xong chuyện bát quái, Ôn Dạng cùng mọi người cảm thán, không dám tưởng tượng không khí giới giải trí của đất nước đó tệ đến mức nào.
Thương cho khán giả và cư dân mạng bên đó.
Sau khi tan làm, Ôn Dạng cùng cô gái mặt búp bê đến căng tin công ty ăn trưa.
Ôn Dạng nghe thấy đôi tình nhân đứng trước máy gắp thú bông hét lên: "Gắp con đó!"
Ôn Dạng khựng lại, nhìn về phía máy gắp thú bông.
"Tổng giám đốc Ôn, trước cửa căng tin của chúng ta còn lắp máy gắp thú bông mới, cô muốn gắp không, nếu gắp thì tôi đi mua xu."
Cô gái mặt búp bê hiểu lầm, tưởng Ôn Dạng cũng muốn gắp thú bông.
Ôn Dạng lắc đầu, cô không gắp.
Cô chỉ như bị kích hoạt từ khóa.
Ôn Dạng chậc một tiếng, nói với cô gái bên cạnh cảm nhận của mình: "Tôi thấy chữ gắp đó, quen quen một cách kỳ lạ, sao nghe thấy lại thấy phấn khích thế nhỉ?"
Nói chính xác thì không phải phấn khích một chút, mà là rất phấn khích, m.á.u huyết sôi trào, giống như được tiêm m.á.u gà, muốn làm một trận lớn.