Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế - Chương 286
Cập nhật lúc: 2025-03-28 19:12:16
Lượt xem: 3
Chắc hẳn anh đã tắm rồi, anh mặc áo thun màu trắng đứng trước cửa sổ.
Hoắc Cận Hành vừa nói chuyện vừa xem bảng báo cáo trên Ipad để ở cửa sổ: “Trước đây bộ phận kiểm định đánh giá Nặc Hoa không tốt, chủ yếu là do chính quyền Giang thị sắp di dời nó, còn mảnh đất ở Bình Lâm…”
Hoắc Cận Hành liếc thấy cô vào, anh hơi dừng lại, sau đó yên lặng làm động tác chờ với cô.
Hạ Thụ gật đầu như gà mổ thóc.
Sau đó anh nói tiếp: “… Giá trị của mảnh đất đó sẽ giảm xuống ít nhất 18%, lợi nhuận của chúng ta sẽ rất thấp.”
Đầu bên kia nói gì đó, Hoắc Cận Hành ừ một tiếng.
Thấy cô gái nhỏ chờ chán chết, anh vẫy cô đến đây.
Hạ Thụ nhếch môi, cô chạy đến ôm lấy anh.
Cửa kính phản chiếu hình ảnh hai người ôm nhau, Hoắc Cận Hành cong môi, anh vừa chậm rãi nghịch tóc cô, vừa nói: “Vậy nên em có hai phương án, một là đàm phán trực tiếp với Nặc Hoa, nếu bọn họ không điều chỉnh giá, chúng ta cũng sẽ không nhượng bộ, hai là…”
Hạ Thụ bỗng có một suy nghĩ, bàn tay bé nhỏ chui vào vạt áo của anh, sờ lên vết sẹo kia.
Hoắc Cận Hành dừng lại.
Anh híp mắt cảnh cáo cô, sau đó tiếp tục nói: “Hai là, kết thúc hợp đồng với họ trước, lâu nhất là đến tháng sau, nếu không tổn thất của chúng ta sẽ vượt dự đính.”
Bên kia không nhận ra điều khác thường: “Đồng Thịnh thì sao? Đánh giá số liệu về Đồng Thịnh thế nào?”
Hạ Thụ cười trộm.
“Nếu là Đồng Thịnh…”
Cô không nghe lời, ngược lại còn nghịch ngợm hơn, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt quanh vết sẹo.
Giống như lông chim lướt qua thắt lưng, rất nhạy cảm.
Hô hấp Hoắc Cận Hành rối loạn, anh vỗ tay cô, lúc nói chuyện hơi thở không ổn định: “Giá của Đồng Thịnh… Thấp hơn Nặc Hoa, nhưng chất lượng kém hơn. Có câu lấy lui mà tiền, em vẫn chọn Nặc Hoa.”
Cuối cùng đầu bên kia điện thoại cũng cảm thấy khác thường, anh ấy dừng lại một lát, nhưng làm như không phát hiện: “Nếu đàm phán với Nặc Hoa, em nắm chắc mấy phần?”
Hạ Thụ sắp cười điên rồi, nhưng lại không dám cười ra tiếng, chỉ có thể vùi mặt vào n.g.ự.c anh.
Trên người anh có mùi hương dễ chịu, khiến cô không nhịn được muốn tới gần, cô kiễng chân hôn lên cổ anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-286.html.]
“Năm mươi phần trăm.” Hơi thở nhẹ nhàng phả vào chỗ nhạy cảm nhất trên cổ, tóc gáy Hoắc Cận Hành cũng dựng lên, anh kéo tay cô ra, ý muốn để cô cách xa một chút.
“Mấy… Ngày trước em đã điều tra, các hạng mục, giá cả, số liệu của Nặc Hoa hai năm nay… Bọn họ cần Quân Dục của chúng ta để duy trì, nhưng không phải không có chúng ta… Là không thể, em…”
Bây giờ lòng anh vốn rối bời, một tay căn bản không ngăn cản được Hạ Thụ bướng bỉnh. Hạ Thụ hôn lên yết hầu của anh.
Hoắc Cận Hành hít sâu một hơi.
“Em vẫn nói tiếp được không?” Cuối cùng bên kia không nhịn được, giọng điệu cũng ý vị thâm trường: “Nếu em bận thì cứ bận trước đi.”
Hoắc Cận Hành cố nhẫn nhịn.
“Anh, anh chờ em.” Anh cắn răng, nhìn chằm chằm Hạ Thụ, hơi thở nguy hiểm: “Bên chỗ em có một con thỏ không nghe lời cần phải xử lý.”
Nói xong, anh cúp điện thoại.
Hoắc Cận Diễm ở xa ngàn dặm liếc nhìn điện thoại, sau đó bật cười, tùy tiện để điện thoại sang một bên.
Diệp Nhược vừa mới sinh bé thứ hai, cô ấy đang dỗ con ngủ.
Thấy điện thoại bỗng bị cúp, cô ấy ngước mắt lên nhìn: “Tiểu Hành sao vậy?”
“Không sao.” Hoắc Cận Diễm buồn cười, anh ấy bước lên cùng dỗ con: “Có thể là… Hơi nóng nảy.”
…
Bên này, Hạ Thụ cảm thấy không ổn, cô vội buông anh ra bỏ chạy.
“Quay lại.” Hoắc Cận Hành dễ dàng kéo cô lại.
“A!” Hạ Thụ sợ hãi kêu một tiếng, kêu xong mới nhận ra còn có người khác ở nhà.
Cô bị anh ôm chặt, hoàn toàn chạy không thoát, chỉ có thể ra hiệu với anh: “Suỵt! Có người, có người!” Con ngươi lộ ra ý cười nghịch ngợm.
Một tay Hoắc Cận Hành để ở gáy cô, tay còn lại thì ôm chặt eo cô, không cho cô cử động. Anh không trả lời, chỉ nhìn chằm chằm cô.
“Em em em, em…” Hạ Thụ thấy anh không nói gì, cô sợ hãi, chỉ vào đ ĩa trái cây trên bàn, liên tục giải thích: “Em mang hoa quả đến cho anh! Anh nhìn đi! Hoa quả!”
Cô nói vậy, mặt càng đỏ hơn, mắt chớp chớp.
Hoắc Cận Hành bỗng nâng cằm cô lên, anh nghiến răng nghiến lợi: “Không muốn ăn hoa quả, muốn ăn em!”
Anh cúi người, hôn cô mãnh liệt.