Anh dường như đổi, nhưng đổi.
Những đồng đội từng thuộc với nhất, liệu họ thấy ... đổi ?
Trên thực tế, dường như ai thấy đổi.
Khi Cố Viễn Trạch bước xuống boong tàu của chiến hạm nhẹ, vô sĩ quan thủy thủ lao tới, họ ôm chặt vị chỉ huy mất tìm thấy, .
" mà... hức, ngài sẽ trở về!"
Mọi vây quanh , nước mắt thấm ướt vạt áo, ngừng hỏi han tình hình gần đây của , ríu rít báo cáo tình trạng hiện tại của căn cứ, còn dẫn xem hệ sinh thái mà họ tái tạo.
Tất cả chiến hạm đều gầy .
Dù cũng trôi dạt trong vũ trụ suốt một thời gian dài, lương thực và nước uống đều vô cùng khan hiếm. cho dù như , hạm đội vẫn dám tin tưởng sự chiêu hàng của Liên bang Đế quốc, luôn kiên trì chờ đợi vị chỉ huy duy nhất của họ.
Giờ đây sự chờ đợi cuối cùng cũng đơm hoa kết trái.
Hai giờ , Hạm đội Vân Châu hạ cánh xuống lãnh địa tư nhân của Tề Thiệu Châu. Khi cửa khoang mở , khí trong lành mang theo mùi nắng lâu gặp ùa . Tất cả vui mừng một nữa thấy mây trắng, hồ nước, hoa tươi, tiếng chim hót, những thành phố và đường phố sắp xếp gọn gàng.
Chiến hạm bổ sung tiếp tế, thì bận rộn dạo phố, thưởng thức đồ ăn ngon, nhất định bù đắp tất cả những gì bỏ lỡ trong suốt thời gian qua.
Cố Viễn Trạch thì kéo Tề Thiệu Châu : " hy vọng thể liên lạc với Hoàng đế bệ hạ ngay lập tức."
"..."
Chỉ huy dễ lừa.
Đặc biệt là khi thị lực hồi phục, thông tin mà đôi mắt thể thu thập hiệu quả hơn nhiều so với việc chỉ bằng tai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chua-lanh-vi-than-cua-toi/chuong-72-cong-tuoc-bac-vuc.html.]
Cuộc nổi loạn của Công tước Teria. Hoàng đế đang mắc kẹt trong khu vực chiến sự, và cả việc vị cựu Chỉ huy Liên bang Cố Viễn Trạch thừa kế lãnh địa danh hiệu "Công tước Bắc vực "...
Khi nhận chiếu thư phong tước dấu ấn hoa diên vĩ của Đế quốc từ tay Tề Thiệu Châu, Cố Viễn Trạch suýt chút nữa bật vì tức.
"Cái là gì?"
Trong mùa thứ ba của bộ phim truyền hình nổi tiếng “Bí sự Liên bang” của Đế quốc, tiết lộ thế ít đến của Chỉ huy Liên bang Cố Viễn Trạch, tuy lưu lạc ở Liên bang và nuôi nấng như một đứa trẻ mồ côi, nhưng thực chất là thừa kế hợp pháp duy nhất của gia tộc Công tước Bắc vực Đế quốc lưu lạc bên ngoài.
Đương nhiên tất cả những điều đều là bịa đặt.
Cố Viễn Trạch là trẻ mồ côi là đúng, nhưng "trẻ mồ côi rõ thế".
Anh cha , cha khi còn sống là một giáo sư nông học ở Liên bang, là kỹ thuật viên nuôi trồng bắp cải một vệ tinh nông nghiệp. Hai quen tại một hội nghị học thuật, và khi con trai họ năm tuổi thì cùng bỏ mạng một cách may mắn khi chiếc tàu dân sự mà họ pháo kích trong khu vực chiến sự.
Tề Thiệu Châu: "Dù thế nào, sự bảo đảm từ dư luận hiện tại cùng với chiếu phong tước của Bệ hạ, khiến ngài mặt pháp lý trở thành Công tước Bắc vực của Đế quốc một cách danh chính ngôn thuận."
"Hiện tại bộ lãnh thổ, tài nguyên, dân , quân đội thuộc Bắc vực đều tuân theo sự điều động và quản lý của ngài."
"..."
"Chỉ huy, đây là lãnh thổ mà Bệ hạ tặng cho ngài, và sẽ bao giờ lấy ."
"Ở đây, ngài thể tùy ý sắp xếp chỗ ở cho những đồng đội cũ, xây dựng một ngôi nhà lý tưởng, trồng những loại cây thích, và sự tự do ."
"Bệ hạ còn bảo với ngài..."
"Bất kể ngài sống sót trở về ."
"Ngài cũng chân thành hy vọng, dù là bây giờ trong tương lai, ngài đều thể hạnh phúc và tự do thực sự."