Chữa Lành Vị Thần Của Tôi - Chương 24+25: Ảo tưởng ngọt ngào
Cập nhật lúc: 2025-09-16 06:04:28
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tề Thiệu Châu bước nhà kính và thấy một cảnh tượng kinh hoàng.
Rõ ràng là giây , Uất Nguy Minh vẫn còn vô cùng kiềm chế và dịu dàng, chỉ dám vuốt tóc của giường.
giây , đột nhiên phát bệnh, đột ngột cúi xuống, với một tư thế gần như vồ mồi, trực tiếp ôm trọn Cố Viễn Trạch lòng. Không chỉ , còn vùi mặt sâu hõm cổ của chỉ huy, dùng hông tham lam cọ xát .
Mái tóc bạch kim dài rũ xuống, quấn chặt lấy những sợi tóc đen của Cố Viễn Trạch.
Tiếng lầm bầm trầm thấp giống như một câu thần chú.
"Cố Viễn Trạch, Cố Viễn Trạch, đừng sợ ."
" yêu , chỉ ôm thôi, sẽ hại , ?"
"Anh xem, chỉ thế thôi. Được ôm thoải mái, cũng ghét việc ôm, đúng ?"
Thiết kêu lên xé toạc sự tĩnh lặng.
Trên màn hình, đường nhịp tim của Cố Viễn Trạch ngay lập tức tăng vọt như tàu lượn siêu tốc khi điên cuồng ôm lấy, và ngay giây đó rơi thẳng , gần như thành một đường thẳng.
"Buông tay !" Tề Thiệu Châu vội vàng tiến lên đẩy vị Hoàng đế điên . Y tá theo thì đ.â.m một mũi tiêm, ngay khi đầu kim đ.â.m tĩnh mạch, cơ thể của Cố Viễn Trạch co giật dữ dội. Đôi môi màu hé , thở khó khăn.
"Máy thở!" Tề Thiệu Châu vội vàng bóp cằm Cố Viễn Trạch, đặt mặt nạ lên. Mặt nạ trong suốt nhanh chóng bao phủ bởi một lớp sương trắng, nhanh chóng tan biến.
Tiếng chuông báo của máy theo dõi cuối cùng cũng dừng , trong phòng chỉ còn tiếng thở đan xen.
Tề Thiệu Châu trừng mắt giận dữ Hoàng đế: "Ngài xem ngài gì! Đã là đừng chạm , đừng chạm !"
"Suỵt." Uất Nguy Minh : "Anh sợ ồn."
Tề Thiệu Châu suýt nữa thì nghẹn .
Anh cố gắng hạ giọng, đôi mắt bốc lửa: "Vậy là sợ ồn thì ngài nhớ, còn sợ chạm thì ngài chọn quên ?"
"Ừm." Uất Nguy Minh gật đầu, " thể chạm ."
"..."
"Hãy từ bỏ , sẽ vẫn ôm ."
" , tỉnh, ghét bỏ và phản kháng sự tiếp xúc, nhưng . Chỉ cần ôm vài nữa... vỗ về thật , để quen dần, cho dù phản kháng suy sụp, cũng sẽ từ từ mất sự nhạy cảm!"
"Anh yên tâm. Anh sẽ chấp nhận ."
" thể mang cho sự an ủi, hưởng thụ, và cảm giác an thực sự. Sẽ một ngày cảm thấy say mê, sẽ thể rời xa sự vỗ về của nữa."
" sẽ khiến phụ thuộc, tận hưởng, đó mỗi ngày đều chăm sóc thật mới thể ngủ ."
"..."
"..."
Khi vị Hoàng đế những lời điên rồ , thậm chí còn mỉm .
Quá điên.
"Bệ hạ sợ trong quá trình đó, kích thích quá mức, suy sụp tinh thần, bao giờ thể hồi phục ?"
"Anh sẽ ."
Uất Nguy Minh lắc đầu, ánh mắt hàng mi dài mờ mịt.
"Bởi vì là Cố Viễn Trạch."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chua-lanh-vi-than-cua-toi/chuong-2425-ao-tuong-ngot-ngao.html.]
Tề Thiệu Châu: " , Cố Viễn Trạch, cựu chỉ huy hạm đội Liên Bang, ... trạng thái tinh thần của hiện tại—"
"Thiệu Châu," Uất Nguy Minh ngước mắt lên: "Anh hiểu chỉ huy."
"Cố Viễn Trạch chịu đựng nhiều để đến đây, kiên cường hơn bất cứ ai. Chỉ huy dễ hủy hoại đến thế, tin tưởng . Trạng thái tinh thần của dù tệ đến , cũng đến mức thể chịu nổi một cái ôm của yêu."
Tề Thiệu Châu: "..."
Vậy là bây giờ bệnh tình của Bệ hạ phát triển đến mức lung tung, tự nhận là yêu ?
Lời editor: Vì ảnh tự xưng yêu ẻm ròi nên khi chuyện sẽ sửa thoại từ (UNM) – Anh(CVT) sang Anh(CVT) – Em(CVT) nhé, sẽ mùi mẫn hơn hẹ hẹ, còn CVT thì đợi nao ẻm đồng ý thành ny mới đổi .
---
Những ngày đó, Tề Thiệu Châu can ngăn vô hiệu, chỉ thể trơ mắt Uất Nguy Minh độc đoán, thử nghiệm "liệu pháp giải mẫn cảm" Cố Viễn Trạch.
Hành động duy nhất của vị Tân đế mỗi ngày khi thức dậy là như một con ch.ó điên tiến đến bên cạnh ngài chỉ huy.
Nhìn chằm chằm, thậm chí là ngửi, mái tóc bạch kim của dài rải rác khắp giường.
Rồi đột nhiên đưa tay ôm lấy.
Tiếng chuông báo chói tai bao nhiêu vang lên khắp nhà kính. Vô Tề Thiệu Châu xông , đều thấy Uất Nguy Minh đang đè ngực, thở hổn hển cố gắng hôn lên môi .
Cứ như là ma ám .
Dường như thấy tiếng kêu vo vo của các thiết bên tai, thấy nhịp tim của trong lòng rơi xuống đáy. Thậm chí khi Cố Viễn Trạch sắp ngạt thở, vẫn cố gắng dùng môi cạy mở răng miệng , thậm chí dùng ngón tay để xoa dịu cơ thể vô cùng căng cứng của ?
Đây là chuyện một con thể ?
Sau nhiều liên tiếp cấp cứu, Tề Thiệu Châu thực sự vô cùng tức giận.
"Bệ hạ, ngài thể chút nhân tính nào , hãy nghĩ cho một chút, bây giờ cử động , , trong lòng sợ hãi và tuyệt vọng đến mức nào, khi linh hồn đều đang gào thét từng giây từng phút đó!"
"Ngài thực sự sự cưỡng chế tiếp xúc của ngài, đối với trong trạng thái là gánh nặng lớn đến mức nào ?"
"Ngài xem bản điện não đồ của khi ngài ôm ? Vỏ não tê liệt, hạch hạnh nhân vẫn luôn quá tải! Ngài điều ý nghĩa gì đối với một bệnh nhân đang ở bờ vực ?"
"Ngài như , chỉ là đang lặp tổn thương tinh thần cho hết đến khác!"
"Đã mấy ngày , cứ liên tục khiến suy tim vẫn đủ ? Còn thử nghiệm đến bao giờ nữa? Không cấp cứu nào cũng hiệu quả , chừng nào đó sẽ cứu nữa !"
"Ngài thực sự mong sẽ bao giờ cứu ?"
Ngoài cửa sổ, mưa lớn đột ngột trút xuống.
Sét đánh ngang trời, ánh sáng trắng lóe lên chiếu khuôn mặt tái nhợt của Tân đế. Uất Nguy Minh cúi đầu, đôi môi mỏng mấp máy, hiếm khi tranh cãi điên cuồng nữa.
Tân đế ngoài mưa, cả ngày thấy bóng dáng.
Khi trở về là buổi tối, trông vẻ thất thần. Trên mái tóc bạch kim còn dính những vệt m.á.u khô, ánh đèn mờ ảo phản chiếu ánh đỏ sẫm.
Tề Thiệu Châu giật , may mắn là đó m.á.u của Uất Nguy Minh.
Hai Natalie và Luvix thì đều tràn đầy vẻ phấn khích, họ kéo Tề Thiệu Châu sang một bên, kể cho về những diễn biến mới nhất bên ngoài mấy ngày nay. Vài ngày , tiểu bang thuộc địa Tân Nguyệt bùng nổ một cuộc nổi loạn, và ở những thành phố Liên Bang thất thủ cũng lực lượng kháng chiến lấy Cố Viễn Trạch thủ lĩnh tinh thần, hôm qua còn bất ngờ tấn công quân đội Đế Quốc một cách tàn nhẫn.
Vì , tại cuộc họp hôm nay, quý tộc mượn cớ đó để gây khó dễ, khó Tân đế.
Natalie tủm tỉm: " mà kết quả thì cũng thấy đấy."
Vị Tân đế lên cơn điên nặng, rút d.a.o c.h.é.m ngay tại chỗ.
Máu b.ắ.n tung tóe trong nghị viện nhưng một ai dám lên tiếng.