Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 88: Đỏ, đáng chết mê người

Cập nhật lúc: 2025-09-28 08:45:12
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mười phút .

Con lợn rừng béo mỡ nặng 300 cân quật ngã ruộng.

Hai vó của nó buộc chặt , hai vó cũng buộc chặt .

Không còn sức để giãy giụa.

Hai lỗ mũi khò khè thở dốc.

Lục Thành cũng chẳng khá hơn là bao, chờ lợn rừng bất động xong, bệt xuống đất.

Cái gì mà vẻ phong độ của ấm kinh thành, tất cả đều vứt lên chín tầng mây.

Bắt lợn rừng, thật sự việc con .

Hiện tại chỉ nghỉ ngơi thật , nhất là thể ăn từng miếng thịt lớn, mới xứng với công sức bỏ .

Ngược là Tần Tam Dã, rõ ràng sức nhiều hơn, mệt hơn, nhưng đàn ông vẫn thẳng tắp.

Tần Tam Dã phủi phủi bùn đất , về phía Giang Niệm.

Thấy đàn ông đến gần, các chị dâu xung quanh tự giác tản , nhường gian cho đôi vợ chồng nhỏ, tất cả đều qua xem lợn rừng.

Tần Tam Dã gần đến mặt Giang Niệm thì đột nhiên dừng bước.

Giang Niệm nghi hoặc, “Sao ?”

Tần Tam Dã nhíu mày, thở hổn hển, giọng khàn khàn , “Anh dơ lắm, hôi lắm.”

Mùi của lợn rừng, thật sự dễ ngửi.

Tần Tam Dã tự cũng ghét bỏ, càng Giang Niệm ngửi thấy.

Giang Niệm để tâm.

Cô lắc đầu, chủ động gần Tần Tam Dã, đưa bình nước ấm qua.

“Có mệt ? Anh sức lớn như , mau uống nước . Gần đây suối nhỏ ? Anh rửa tay , em sẽ lấy hộp cơm , giữa trưa , nên ăn cơm.”

Tần Tam Dã nhận lấy bình nước ấm xong, ực ực ực uống nước.

Hắn ngửa đầu, yết hầu cổ nổi lên.

Ánh mắt Giang Niệm, tự chủ chăm chú , theo mỗi Tần Tam Dã uống nước nuốt xuống, yết hầu nhô lên lăn lên lăn xuống.

Nói thật, mùi Tần Tam Dã, thực sự dễ ngửi.

gương mặt đó của đàn ông, cộng với vóc dáng của , đáng c.h.ế.t mê .

Giang Niệm chăm chú chớp mắt.

Ngay cả Tiểu An Bảo kéo cổ áo cô, cô cũng hồn.

Mãi đến khi Tần Tam Dã uống nước xong, mắt đen rũ xuống, đối diện với ánh mắt Giang Niệm.

Giang Niệm giật , mặt nóng bừng, vội vàng chuyển ánh mắt .

Là sự thẹn thùng khi tham luyến nam sắc, chính trong cuộc bắt gặp.

Giang Niệm từ mặt đến cổ, đều đỏ bừng đỏ bừng.

Khóe môi Tần Tam Dã nhếch lên.

Tâm trạng lúc , còn vui vẻ hơn cả lúc chế phục lợn rừng.

Nếu quá dơ, bằng nhất định ôm Giang Niệm một cái.

Hắn nén tiếng trầm thấp.

“Anh bên suối rửa ráy.”

Chờ Tần Tam Dã bên suối rửa sạch, Giang Niệm tìm thấy hộp cơm, chuẩn tươm tất.

Tần Tam Dã trở thể ăn cơm.

Các chị dâu cũng đồng loạt lấy đồ ăn nhà mang đến, ăn uống đơn giản một chút, lấp đầy bụng.

Vừa ăn, con lợn rừng, giống như đang dùng thịt heo ăn với cơm .

Mọi đều tụm năm tụm ba cùng , ngay cả Tống Oánh Oánh cũng Triệu Tiểu Bắc theo bên cạnh.

Hai họ chuyện, nhưng hòa hợp cùng ăn chung dưa muối, bẻ màn thầu chia .

Giang Niệm là một gia đình ba , đồ ăn chuẩn phong phú, những nắm cơm nhiều màu sắc, thấy dinh dưỡng ngon miệng.

Thế nên đối lập .

Chỉ Lục Thành là cô đơn lẻ bóng một .

Cậu cùng Tần Tam Dã cùng trở về từ bờ suối, tìm một chỗ yên tĩnh, quần áo cũng dơ bẩn, liền bệt xuống.

Sau đó lấy từ , một cái màn thầu lạnh lẽo cứng ngắc.

Cứ thế gặm ăn.

Nếu theo cá tính bình thường của Lục Thành, chắc chắn là sẽ chuyện với Tần Tam Dã, oán giận việc bắt lợn rừng vất vả, chơi với Tiểu An Bảo một chút, chọc ghẹo một hồi.

Lục Thành lạnh nhạt xa cách, đơn giản là vì thích Giang Niệm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-88-do-dang-chet-me-nguoi.html.]

Nếu xảy xung đột với Giang Niệm, khó xử nhất chắc chắn là Tần Tam Dã.

Lục Thành Tần Tam Dã khó xử, thể tha thứ những chuyện Giang Niệm từng , cho nên một một bên.

Giang Niệm ướt khăn tay, lau sạch đôi tay nhỏ bé nắm hoa dại cỏ dại của Tiểu An Bảo, đó đặt lòng bàn tay cô bé một nắm cơm cà rốt.

“Ăn .”

Tiểu An Bảo nắm lấy nắm cơm nhỏ, lập tức oao ô oao ô gặm ăn.

Giang Niệm mở hộp cơm đựng nắm cơm lớn, lấy cái lớn nhất đưa cho Tần Tam Dã, chia cho Triệu Tiểu Bắc một cái.

Một hộp cơm, nhiều nhất đựng ba cái nắm cơm.

Cho nên còn thừa một cái.

Giang Niệm đưa hộp cơm cho Tần Tam Dã, “Anh đưa cho .”

Nói lời , cô liếc mắt hiệu với Tần Tam Dã, chỉ là Lục Thành.

Tần Tam Dã hỏi, “Cô ăn ?”

“Còn một hộp cơm nữa, nắm cơm khác.”

Giang Niệm trả lời.

Nếu còn nắm cơm khác, Tần Tam Dã lăn tăn.

Hắn cầm lấy hộp cơm, đến mặt Lục Thành, đưa cho .

“Cho ăn.”

Lục Thành liếc hộp cơm, thoáng qua Giang Niệm cách đó xa, cố chấp , “Đồ của cô đưa, ăn.”

Khi chuyện, rõ ràng là nuốt nước miếng một cái.

Hương thơm của nắm cơm rong biển xông mũi, còn trứng gà và bí đỏ.

Nắm cơm đủ màu sắc và hương vị so với màn thầu lạnh ngắt, cái nào ngon hơn, đó là cần cũng .

Tần Tam Dã thấy tất cả, cũng nhảm.

“Cậu ăn, sẽ lấy về.”

Lục Thành mắt thấy Tần Tam Dã sắp bước , màn thầu cứng ngắc trong tay mắc nghẹn cổ họng .

“Khoan .” Cậu vội vàng lên tiếng, “Ăn thì ăn! Chẳng lẽ cô còn thể đầu độc ! ăn!”

Tần Tam Dã liếc Lục Thành một cái, thần sắc hài hước.

Hắn ném hộp cơm cho Lục Thành, rời .

Lục Thành cầm hộp cơm, lấy nắm cơm to bằng nắm đấm, và như là để xả giận, c.ắ.n một miếng lớn.

Đột nhiên một cái.

Ngây .

Nắm cơm… ngon đến thế ?

Thế mà ngay cả lạnh cũng ngon như , thơm như !

Trong lúc ăn cơm.

Các chị dâu cuối cùng cũng kiềm chế , đến hỏi thăm Tần Tam Dã.

“Tần đội trưởng, con lợn rừng bắt , việc xử lý chắc chắn cũng là do quyết định? Anh tính toán thế nào?”

Tần Tam Dã giải thích đơn giản, “Lợn rừng sẽ giao cho ban bếp núc, họ cũng nuôi heo, cách g.i.ế.c heo. Giết heo xong, một nửa để cho bếp ăn bộ đội thêm cơm, một nửa chia cho nhà viện.”

“Chia cho nhà viện? Tần đội trưởng, là chúng cũng thể chia?”

“Ừm, tính theo điểm trung bình gia đình.”

Tần Tam Dã nhắc đến công lao của , cũng đề cập đến việc nhà lấy nhiều hơn, mà đưa cách chia đều công bằng nhất.

Chị dâu đến hỏi thăm, lúc khóe miệng thể kiểm soát mà nhếch lên.

Sắp ăn thịt heo !

Mỗi nhà họ đều thể ăn thịt heo!

Quyết định của Tần Tam Dã, ai phản bác, lãnh đạo bộ đội cũng sẽ nể mặt , đây là chuyện chắc chắn.

Hắn đồng thời .

“Lợn rừng cần nhanh chóng đưa về bộ đội, cho nên ăn cơm xong, thu dọn một chút, chúng cần xuống núi sớm.”

Vân Vũ

Xuống núi sớm, chính là để thể chia thịt heo ngay trong hôm nay.

Các chị dâu tự nhiên trăm phần trăm đồng ý, ngay cả động tác ăn cơm cũng nhanh hơn.

 

 

 

 

 

Loading...