Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 78: Đèn Sáng, Người Chờ Anh Về Nhà
Cập nhật lúc: 2025-09-27 17:52:30
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong lúc đó.
Tần Tam Dã nhiều âm thầm siết chặt nắm tay.
Chỉ cần nghĩ đến Giang Niệm và Tiểu An Bảo một ở nhà, tức giận, lo lắng.
Hận thể lập tức bay về khu nhà gia đình.
trách nhiệm với quốc gia và gia đình trong lòng đàn ông, cuối cùng vẫn áp đảo sự ích kỷ cá nhân.
Cảm xúc phức tạp của Tần Tam Dã, kéo dài cho đến vài phút .
Khoảnh khắc đẩy cửa , mùi hương hoa ngập tràn ập đến, nhất thời dịu thần kinh đang căng thẳng của .
Vân Vũ
Nếu tâm trạng , Giang Niệm tuyệt đối sẽ cả căn nhà thơm phức như .
Tần Tam Dã còn lo lắng như , nhưng vẫn yên tâm, nên mới câu hỏi .
Anh nhíu mày, ánh mắt đen trầm dừng Giang Niệm, cẩn thận quét.
“Cho nên cô chịu uỷ khuất ?”
“Đương nhiên là !”
Người trả lời Tần Tam Dã, là nụ rạng rỡ của Giang Niệm, cùng với câu trả lời vang dội.
Cô hề vui vì câu hỏi , nhẹ nhàng tiếp nhận lời giải thích của Tần Tam Dã.
Tâm trạng Giang Niệm tương đối , đôi mắt luôn cong cong.
Cô vui vẻ kể những chuyện xảy hôm nay với Tần Tam Dã.
“Anh tụi em cãi ? Những cái đó chỉ là vẻ bề ngoài thôi, sự thật căn bản như . Sau gì, cần khác , trực tiếp đến hỏi em nha. Tụi là vợ chồng, em tuyệt đối sẽ thẳng thắn với .”
“Chuyện hôm nay, thật là như thế ...”
Tần Tam Dã cẩn thận lắng , dáng vẻ mày nở mắt vui của Giang Niệm, ánh hàn quang trong mắt sớm biến mất còn, sự ôn nhu thế.
Tiểu An Bảo thông minh, cảm nhận cha lơ là, vặn vẹo m.ô.n.g nhỏ nhích tới nhích lui trong lòng Tần Tam Dã, cố gắng thu hút sự chú ý của cha.
Chỉ tiếc, trong mắt cha già của con bé, lúc chỉ một phụ nữ khác.
Tần Tam Dã thành thạo, đặt bàn tay tay Tiểu An Bảo, để con bé ôm lấy, nắm chơi.
Tay Tiểu An Bảo nhỏ, một ngón tay của Tần Tam Dã, đối với con bé đều thô dài.
Con bé như bắt món đồ chơi yêu thích, lật qua lật bẻ ngón tay Tần Tam Dã chơi, còn định cho miệng c.ắ.n một cái.
Cuối cùng Tần Tam Dã ngăn .
Dần dần, lời kể của Giang Niệm đến hồi kết.
“... Sự việc là như , chị Quế Hương và chị Ngọc Tú, họ đều chạy đến bảo vệ em. Tuy chút xích mích, nhưng thật chỉ là hiểu lầm thôi, tụi em rõ ngay tại chỗ . Hơn nữa em đồng ý với họ, chờ đến ngày chợ lớn tiếp theo, sẽ chợ dựng quầy, bán những loại kem dưỡng trắng, dưỡng da em .”
Tần Tam Dã xong, yên tâm, cũng hiểu tại trong phòng mùi hương nặng đến .
Hoá là Giang Niệm mấy thứ đó nữa .
Chỉ là... Dựng quầy?
Tần Tam Dã nhíu mày, rơi suy nghĩ ngắn ngủi.
Anh phản đối, nhưng vẫn yên tâm.
“Chợ đông , đường xa, cô hiện tại còn chăm sóc con nhỏ, một dựng quầy bất tiện ?”
Giang Niệm xinh : “Em tìm một đối tác .”
Tần Tam Dã hai chữ "đối tác", đuôi mày nhếch lên.
Giang Niệm tiếp tục : “Là Tống Oánh Oánh. Chính là vợ của Đoàn trưởng Triệu Vệ Đông bên cạnh, em hẹn với cô .”
Biểu cảm mặt Tần Tam Dã, đột nhiên ngừng một khoảnh khắc.
Đôi mắt giống như đá hắc diệu thạch, nhanh chóng lướt qua một tia kinh ngạc.
Khi lên tiếng, giọng trầm thấp hồn hậu mang theo sự nghi hoặc.
“Tống... Oánh Oánh?”
Tần Tam Dã lặp cái tên .
Giang Niệm gật gật đầu: “ , Tống Oánh Oánh, là tên cô . Anh gần đây sớm về trễ, Oánh Oánh cô mấy khi ngoài, hai còn gặp mặt? Hôm nào cô sang nhà , hai thể gặp .”
Nhắc đến bạn của , Giang Niệm trông còn vui vẻ hơn lúc nãy.
Tần Tam Dã thì rơi im lặng.
Anh thậm chí chú ý tới, ngón tay đang Tiểu An Bảo nắm, từ lúc nào con bé nhét miệng nhỏ, răng sữa gặm, coi như que gặm nướu.
“An An, .”
Tần Tam Dã hậu tri hậu giác phát hiện, rút đầu ngón tay khỏi tay Tiểu An Bảo.
Ngón tay thon dài với khớp xương rõ ràng, trở nên ướt sũng.
Giang Niệm đưa qua một miếng khăn tay, Tần Tam Dã cúi đầu lau lau, đáp lời:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-78-den-sang-nguoi-cho-anh-ve-nha.html.]
“Ừm, chúng là hàng xóm lâu dài, là nên gặp mặt, quen một chút.” Tần Tam Dã ngẩng đầu Giang Niệm, hỏi: “Cô và cô ... hoà hợp ?”
“Rất hoà hợp. Tụi em hợp duyên, giống như quen từ kiếp .”
Giang Niệm thẳng thắn trả lời.
Đồng thời cúi trêu Tiểu An Bảo, nhéo khuôn mặt nhỏ mũm mĩm của con bé.
Chính vì .
Giang Niệm cũng chú ý thấy thần sắc phức tạp xuất hiện mặt Tần Tam Dã khi lời cô .
Kiếp quen ư...
Đôi mắt đàn ông, sâu nụ của Giang Niệm.
...
Trong sân nhỏ lúc đêm khuya.
Căn nhà thơm phức, chỉ là nhà Tần Tam Dã.
Nhà Triệu bên cạnh.
Triệu Vệ Đông vẫn bận rộn như cũ, luôn khỏi nhà sớm hơn Tần Tam Dã, về nhà muộn hơn Tần Tam Dã, cả ngày bận rộn đến tối, ngủ mấy tiếng.
Các trung đội trưởng trong bộ đội đành lòng, nên sắp xếp một chiếc giường gấp đơn cho Triệu Vệ Đông ở văn phòng bộ đội.
Triệu Vệ Đông nếu bận quá muộn, thể ngủ tạm một đêm ở bộ đội, cần ngày nào cũng về nhà.
đàn ông lực lưỡng thô kệch , vẫn quy củ như , ngày qua ngày khác về nhà.
Anh rõ ràng , căn phòng đó sẽ đèn sáng vì , cũng chờ về nhà.
Sau khi về, Đoàn trưởng đường đường, ngủ giường, mà ngủ đất trong phòng ngủ.
Cái chỗ đó, còn chẳng bằng chiếc giường gấp trong văn phòng!
Những yếu tố bên ngoài , hề ảnh hưởng đến quyết tâm về nhà của Triệu Vệ Đông.
Bởi vì dạy dỗ từ nhỏ, về nhà là trách nhiệm của một đàn ông, chỉ đàn ông tồi mới ngủ bên ngoài.
Lại là đêm khuya.
Triệu Vệ Đông đẩy cổng gỗ, bước sân nhỏ dùng chung của hai nhà, thấy đèn sáng nhà Tần, từ cửa sổ thể thấy bóng dáng mờ ảo của một nhà ba .
Còn về nhà ...
Triệu Vệ Đông liếc mắt qua, thấy một cảnh tượng bất ngờ.
Đèn, sáng lên.
Bước chân đàn ông về phía , đột nhiên nhanh hơn một chút.
Chiếc đèn đó, giống như chờ về nhà .
Triệu Vệ Đông nhanh chóng đẩy cửa , phòng trong, nhưng thứ đầu tiên ập đến với , là — mùi hương.
Mùi hoa ngọt ngào, bay lượn trong góc căn phòng.
Triệu Vệ Đông đời từng ngửi qua mùi hương ngọt như , khuôn mặt thô kệch, nhíu mày thật sâu.
Cùng lúc đó.
Tống Oánh Oánh đang bận rộn với nhiệm vụ Giang Niệm giao phó cho cô, chế tác các loại kem dưỡng trắng da với các mùi hương khác theo bảng công thức.
Thật cô cần vội vàng như , còn một tuần thời gian, thể thong thả khi rảnh.
Hơn nữa họ là đầu tiên dựng quầy, bán vẫn , cần chuẩn quá nhiều hàng.
Tống Oánh Oánh lâu một việc thích thú như .
Khi chế tác kem dưỡng trắng da, cô đắm chìm trong mùi hương hoa và sự yên tĩnh.
Quên mất môi trường xa lạ xung quanh, cũng quên mất cô kết hôn, một chồng quen, một đứa con trai xa lạ.
Cái cảm giác thành tựu , mang cho cảm giác an mạnh mẽ hơn cả văn tự.
Tống Oánh Oánh vô tri vô giác đắm chìm trong đó.
Cô chỉ bừng tỉnh khi thấy tiếng mở cửa đột ngột.
Nhìn thoáng qua đồng hồ, mới phát hiện khuya đến .
Tiếp theo.
Tống Oánh Oánh thấy Triệu Vệ Đông bên cạnh cửa, giữa hai lông mày thắt chặt, vẻ mặt kiên nhẫn.