Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 71: Bộ Dạng Đáng Thương Rụt Rè
Cập nhật lúc: 2025-09-27 17:52:23
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ừm, học, là tự học.”
Tống Oánh Oánh trả lời.
Giang Niệm kinh ngạc lặp : “Tự học?”
Tống Oánh Oánh xác nhận độ căng của băng vải, buông tay Triệu Tiểu Bắc , ngẩng đầu nghiêm túc chuyện với Giang Niệm.
“Cha đều là giáo sư khoa Văn học, nhưng từ nhỏ bất ngờ hứng thú với các loại kiến thức y học, thường xuyên đến thư viện sách, dần dần học ít. đó là nghiệp dư, cũng thực sự chuyên nghiệp.”
Lời Tống Oánh Oánh vẫn khắc chế, cô đối với kiến thức y học chỉ là hứng thú, mà là say mê.
Chỉ là vì cha đồng ý, cùng với việc con gái thời đại học tập kiến thức liên quan đến khoa học tự nhiên, hóa học... vẫn chịu định kiến từ khác.
Tống Oánh Oánh dám tiết lộ, chỉ âm thầm, một trộm sách học tập.
Trong chiếc rương da mà cô mang theo suốt chặng đường từ miền Bắc, những cuốn sách nặng trịch đó căn bản là tiểu thuyết, thơ ca, mà là những cuốn sách chuyên ngành y học mà cô yêu thích nhất.
Mỗi khi những thuật ngữ chuyên môn, kiến thức bệnh lý thường thức sách vở, luôn khiến cô cảm thấy vô cùng an tâm.
Tối hôm qua, cô cũng ngủ cùng với các loại kiến thức bệnh lý.
Khi Tống Oánh Oánh những lời , chỉ Giang Niệm nghiêm túc, Triệu Tiểu Bắc cũng chớp mắt một cái.
Giang Niệm khi Tống Oánh Oánh trả lời, chìm suy nghĩ.
Nếu Diệp Lan Lan đặt cho Tống Oánh Oánh một cặp cha khoa Văn học, thì tuyệt đối sẽ để cô hứng thú với y học.
Tống Oánh Oánh vốn chỉ là một nhân vật phụ nhỏ trong tiểu thuyết, giả thiết vẻ quá phức tạp, hơn nữa sự phát triển cốt truyện, cũng bất kỳ tác dụng thúc đẩy nào.
Nếu đây là giả thiết trong nguyên tác tiểu thuyết, khả năng nào...
Là do ảnh hưởng của Tống Oánh Oánh kiếp chăng?
Chẳng hạn như trường lực tâm linh?
Cô còn thể xuyên thế giới tiểu thuyết, Tống Oánh Oánh , cũng nhân vật nguyên mẫu Tống Oánh Oánh ảnh hưởng.
Giang Niệm thể xác định liệu suy đoán của cô đúng , nhưng thể phủ nhận Tống Oánh Oánh như , càng khiến cô cảm thấy thiết và quen thuộc.
Đó là mà cô coi trọng nhất ở thế giới , ngoài Tần Tam Dã và An An .
“ cũng học y, học chuyên ngành vệ giáo, chúng thể cùng học tập.”
“Thật ?”
Thần sắc thanh lãnh của Tống Oánh Oánh phá vỡ, từng nghĩ Giang Niệm kiều kiều yếu ớt là học y, cô vô cùng kinh ngạc.
chuyện Giang Niệm Tống Oánh Oánh kinh ngạc, chỉ chuyện .
Ngay đó.
“Oa oa oa—”
“Ô ô ô—”
Từ trong phòng nhà Giang Niệm, đột nhiên truyền một tràng tiếng trẻ con nức nở.
“Oánh Oánh, về xem một chút, hai cứ ăn đậu phộng hạt dưa .”
Giang Niệm nhanh chóng dậy, bước nhanh phòng trong.
Tính toán thời gian.
Là lúc Tiểu An Bảo ngủ trưa thức dậy.
Tiểu An Bảo khi mở mắt, thấy Giang Niệm, đầu tiên là một lặng lẽ một lúc.
Bởi vì dạo gần đây, Giang Niệm quan tâm con bé cẩn thận tỉ mỉ, cho dù nhất thời thấy , chỉ cần chờ một lát, sẽ xuất hiện.
Tiểu An Bảo chờ mãi, chờ mãi.
Con bé mơ hồ thấy tiếng Giang Niệm, nhưng tài nào thấy Giang Niệm .
Đứa trẻ mới ngủ dậy vốn thiếu cảm giác an , cứ thế, lập tức cảm thấy uỷ khuất vì bỏ rơi.
Hình như là trở lâu, lâu , một lẻ loi trong phòng.
Tiểu An Bảo nấc lên.
Từ tiếng thút thít nhỏ lúc đầu, đến đó là tiếng lớn, nước mắt bi thương lấm lem cả khuôn mặt nhỏ.
Khóc đến mức thương tâm chết.
Giang Niệm bước phòng, vặn thấy bộ dạng đáng thương, rụt rè của Tiểu An Bảo.
“An An, đến ~”
“Bảo bối, xin , là quên mất giờ con dậy ~”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-71-bo-dang-dang-thuong-rut-re.html.]
“Đừng đừng , ôm một cái ~”
Giang Niệm vội vàng bế con bé lên, ôm lòng nhẹ giọng dỗ dành, cúi đầu hôn hôn khuôn mặt ướt đẫm của con.
“Sao thành thế ? Đừng khó chịu. An An mà buồn, cũng sẽ buồn.”
Vân Vũ
“Mẹ... Mẹ... Mẹ...”
Tiểu An Bảo dính chặt Giang Niệm, thút thít kêu từng tiếng một.
Mắt hồng hồng, miệng hồng hồng, mũi cũng hồng hồng.
là một tiểu đáng thương.
Giang Niệm dỗ dành lâu, nhét tay con bé mấy viên kẹo sữa thỏ trắng lớn Lục Thành đưa tới, mới dỗ cho Tiểu An Bảo đang uỷ khuất đỡ hơn một chút.
Nghĩ đến Tống Oánh Oánh và Triệu Tiểu Bắc còn đang chờ .
Giang Niệm dùng khăn tay lau lau khuôn mặt tiểu khuê nữ.
“An An, tìm một bạn nhất. Cô là dì Tống, con cùng gặp dì Tống ?”
“... Ma...”
Bàn tay nhỏ của Tiểu An Bảo nắm chặt viên kẹo sữa thỏ trắng lớn, đưa lên miệng kẽo kẹt kẽo kẹt gặm giấy gói kẹo, đôi mắt ướt át Giang Niệm, phát tiếng mấp máy ngọng nghịu.
“Được , coi như Tiểu An Bảo đồng ý nhé, chúng ngoài gặp dì Tống, còn một trai nhỏ nữa đó.”
“Khách khách...”
Giang Niệm ôm Tiểu An Bảo bước khỏi nhà, cứ thế đến mặt Tống Oánh Oánh.
Tống Oánh Oánh ngước lên thấy đứa bé trong lòng Giang Niệm, lập tức mắt mở to, đồng tử run rẩy.
Chỉ khuôn mặt xinh rạng rỡ của Giang Niệm, cùng với ngũ quan xinh xắn của Tiểu An Bảo trong lòng cô , đây là hai con.
Hơn nữa là con ruột!
“Cậu... Cậu... Cậu con ?”
Tống Oánh Oánh để ý đến vết bớt mặt Tiểu An Bảo, ngược kinh ngạc vì Giang Niệm con.
Trong mắt cô , Giang Niệm trạc tuổi , là học, sách, kiến thức và nhân cách .
Con gái nhà học, sẽ lấy chồng sớm như .
Giang Niệm chỉ lấy chồng, thế mà còn một đứa con lớn đến thế.
Con cái... mang thai... kết hôn...
Tống Oánh Oánh nhanh chóng suy tính trong đầu tuổi kết hôn thể của Giang Niệm, cho dù là kết hôn sinh con, cũng là từ hai năm .
Giang Niệm ngờ Tống Oánh Oánh phản ứng mạnh đến .
Cô ôm Tiểu An Bảo, hỏi ngược : “ một đứa con gái gì mà kinh ngạc đến thế ?”
Cô còn , trong bụng còn một đứa nữa .
Nói chẳng sẽ Tống Oánh Oánh sợ hơn .
Tống Oánh Oánh ngỡ ngàng một lúc lâu, đó nhận hành động của lễ phép, vội vàng hòa hoãn nét mặt.
“Không , ... cứ nghĩ, cũng giống , mới kết hôn... Xin , là quá kinh ngạc, ngờ con gái.”
Giang Niệm lời hoảng loạn lắp bắp của Tống Oánh Oánh, phì .
“Oánh Oánh, đừng căng thẳng, bận tâm chuyện đó.” Cô ôm con bé, một nữa xuống mặt Tống Oánh Oánh, vẻ mặt tự hào : “Đây là con gái , tên ở nhà là An An, là An trong an vui. Con bé năm nay mười bốn tháng tuổi, đáng yêu ?”
“Phải, con bé đáng yêu, xinh giống .”
Tống Oánh Oánh từ từ bình tĩnh , đứa bé mềm mại , khuôn mặt thanh lãnh thêm một tia ôn nhu.
Tiểu An Bảo dường như hiểu lời khen của Tống Oánh Oánh, từ trong lòng Giang Niệm ngẩng lên khuôn mặt phấn điêu ngọc trác, với Tống Oánh Oánh, lộ lúm đồng tiền ngọt ngào của .
Làm lập tức mềm lòng thành bùn.
Tống Oánh Oánh đầu tiên tiếp xúc gần gũi với một đứa trẻ nhỏ như , lập tức nụ của Tiểu An Bảo đ.á.n.h gục.
Đứa bé nhỏ, mang theo một mùi sữa, đáng yêu và ngọt ngào quá!