Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 70: Đưa Tay Con Ra

Cập nhật lúc: 2025-09-27 17:52:22
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đồ ăn mặt Triệu Tiểu Bắc còn một chút nào.

Cậu bé thèm thuồng l.i.ế.m khóe miệng, tay nhỏ sờ sờ bụng, tròn vo, nhưng vẫn còn chỗ trống.

Cậu ước gì rót thêm một chút nước ấm cốc tráng men, khuấy một vòng, để ăn kèm với bánh màn thầu, chắc chắn vẫn vị vị.

Đến lúc đó, thể ăn no nê .

Triệu Tiểu Bắc xoa bụng, mơ màng nghĩ.

Bên tai đột nhiên thấy một câu:

“Đưa tay con .”

Triệu Tiểu Bắc hoảng sợ, còn tưởng rằng sai chuyện gì, động tác sờ bụng phát hiện, nhất định là ăn quá nhiều.

Đôi vai nhỏ của bé run lên một chút.

Cậu căng thẳng về phía Tống Oánh Oánh chuyện, chậm rãi, đưa tay .

Rõ ràng chỉ là một đứa trẻ sáu, bảy tuổi, bàn tay lớn, nhưng lòng bàn tay đầy những vết chai, vết sẹo, vết xước.

Không chỉ vết thương do ngã hôm qua, mà còn những vết thương lưu từ , từ bao giờ.

Giang Niệm , khó chịu nhíu mày.

Thần sắc Tống Oánh Oánh bình thản hơn Giang Niệm một chút, nhưng cặp lông mày nhíu , vẫn tiết lộ cảm xúc lúc của cô.

Hạt cát và cục đá rách da, để từng đường trầy xước, một đêm căn bản thể lành .

Triệu Tiểu Bắc ôm đồ nóng, vết thương hồng hồng, sưng sưng.

Không ngờ nghiêm trọng đến , thế hôm qua nên đưa hộp t.h.u.ố.c qua .

Giang Niệm thở dài một tiếng, đề nghị: “Rửa tay .”

“Ừm.”

Tống Oánh Oánh gật đầu đồng ý.

Cứ như .

Giang Niệm nắm tay Triệu Tiểu Bắc, đến bên chum nước rửa tay, cô đ.á.n.h xà phòng cho bé, cọ rửa từng ngón tay dơ bẩn.

Khi nước xà phòng chạm vết thương, tránh khỏi đau đớn.

Triệu Tiểu Bắc ngay cả lông mày cũng nhăn một chút, c.ắ.n răng nhịn.

Đôi mắt đen láy của bé, tò mò chằm chằm cục xà phòng màu hồng.

Sau khi rửa sạch.

Cậu bé trở xuống.

Tống Oánh Oánh lấy cồn i-ốt sát trùng, bông gòn, nhíp, t.h.u.ố.c kháng viêm bôi ngoài da, cùng với băng gạc từ hộp thuốc.

“Đưa tay cho cô.”

Triệu Tiểu Bắc ngoan ngoãn, đưa bàn tay nhỏ .

Tống Oánh Oánh cúi đầu.

Mắt cô cận thị nhẹ, quá nghiêm trọng, chỉ là khi đồ vật thích ghé sát , nheo mắt.

Cứ thế.

Triệu Tiểu Bắc đầu tiên ở gần cô gần.

Gần đến mức dường như tim đập của bé cũng thể thấy.

Tống Oánh Oánh phát hiện những hạt cát nhỏ trong vết thương ở lòng bàn tay Triệu Tiểu Bắc.

Hạt cát ăn sâu da thịt, ngay cả Giang Niệm dùng nước rửa cũng trôi , thể thấy nó ăn sâu đến mức nào.

Càng ăn sâu, càng dính chặt da thịt, khi cọ xát sẽ đau nhức từng cơn.

Con mắt chịu hạt cát, da thịt cũng chịu hạt cát.

Một đứa trẻ nhỏ như , rốt cuộc nhịn đau như thế nào.

Tống Oánh Oánh ngẩng đầu, ý vị thâm trường Triệu Tiểu Bắc một cái.

Ánh mắt , Triệu Tiểu Bắc hiểu lầm.

Cậu bé vội vàng : “Con đau, chỉ là vết thương nhỏ thôi, cần chữa trị . Thuốc... đắt.”

lời , Giang Niệm , Tống Oánh Oánh cũng .

Tống Oánh Oánh cầm nhíp, một nữa cúi đầu, gắp những hạt cát nhỏ khỏi da thịt Triệu Tiểu Bắc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-70-dua-tay-con-ra.html.]

Nếu rửa sạch hạt cát, dù vết thương lành , chừng sẽ nhiễm trùng mưng mủ da thịt.

Tống Oánh Oánh cố gắng hết sức thả nhẹ động tác.

khi chiếc nhíp lật mở da thịt, Triệu Tiểu Bắc vẫn run lên.

Cậu bé c.ắ.n chặt môi, nhịn phát tiếng.

Giang Niệm đột nhiên lên tiếng ở một bên:

“Tiểu Bắc, con học bao giờ ?”

“Chưa, thôn quê trường học. Muốn học đến thị trấn, xa lắm, bộ hai tiếng.”

Triệu Tiểu Bắc tuổi còn nhỏ, nhưng tư duy logic , trả lời rõ ràng.

Nếu là khác hỏi câu , bé sẽ trả lời.

Vân Vũ

ăn mì sợi Giang Niệm , còn ngon đến thế, trong bụng đến bây giờ vẫn nóng hổi, sự thiện cảm tự nhiên với dì Giang .

“Đi một chuyến hai tiếng? Cả cả về bốn tiếng , thật sự xa quá. Vậy con học ? Có chữ sách ?”

Giang Niệm cảm thán hỏi.

Triệu Tiểu Bắc lên tiếng, chần chừ, gật gật đầu.

“Muốn là ! Dì Giang cho con , chỗ chúng trường học, gần, bộ mười lăm phút là tới. Chờ con xong thủ tục nhập học, là thể đến trường.”

Triệu Tiểu Bắc đột nhiên kích động lên, đầu tiên lộ cảm xúc thuộc về trẻ con.

“Dì Giang, thật ạ? Con thể học ?”

“Đương nhiên là thật. Dì Giang lừa con . Tuổi con vặn học lớp một tiểu học, chờ , con còn thể học sơ trung, học cao trung.”

Theo lời ôn nhu của Giang Niệm, trong đầu Triệu Tiểu Bắc xuất hiện một cảnh tượng từng , dám tưởng tượng.

Cậu thể học... Thế mà thể học!

Khóe miệng Triệu Tiểu Bắc nhịn nhếch lên.

“Dì Giang, trường học trông như thế nào ạ? Dì thể kể cho con một chút ?”

“Trường học , lớp học, sân thể dục, nhiều nhiều bạn nhỏ, thầy cô giáo, sân thể d.ụ.c cột cờ, cao cao, cờ đỏ bay phấp phới...”

Giang Niệm căn bản từng qua trường học gần đó, nhưng thể tưởng tượng hình dáng đại khái, thao thao bất tuyệt kể.

Tống Oánh Oánh hai họ chuyện, động tác tay vẫn ngừng.

những lời Giang Niệm , là để phân tán sự chú ý của Triệu Tiểu Bắc, còn thấy đau như nữa.

Tống Oánh Oánh tranh thủ thời gian, sạch, sát trùng, bông gòn thấm cồn i-ốt, chấm lên vết thương.

Bàn tay nhỏ của Triệu Tiểu Bắc kích thích rụt , nhưng vẫn hứng thú lời Giang Niệm .

Tống Oánh Oánh nhanh xử lý xong vết thương, đó dùng băng vải cuộn tròn từng vòng, quấn quanh lòng bàn tay Triệu Tiểu Bắc.

Vết thương tuy sâu, nhưng trẻ con sẽ giữ gìn, vẫn là băng bó dưỡng vài ngày thì hơn.

Chỉ trong nháy mắt.

Hai tay Triệu Tiểu Bắc, đều quấn vài vòng băng vải.

Tống Oánh Oánh thuần thục thắt nút băng vải.

Giang Niệm chuyện với Triệu Tiểu Bắc, lưu tâm động tác của Tống Oánh Oánh.

ngạc nhiên nhướng mày.

Ban đầu, việc đưa hộp t.h.u.ố.c cho Tống Oánh Oánh, là một sự thử nghiệm của Giang Niệm.

ngờ Tống Oánh Oánh thực sự nhận lấy, hơn nữa các bước xử lý vết thương, thủ pháp băng bó của cô , thấy chuyên nghiệp.

Chẳng lẽ Tống Oánh Oánh ở thế giới , cũng học y học ?

hôm qua Lương Ngọc Tú rõ ràng , cha Tống Oánh Oánh là giáo sư đại học, chuyên ngành văn học.

Khí chất thư hương Tống Oánh Oánh tự mang, cũng giống như dáng vẻ tài nữ ôm tiểu thuyết và thơ ca buồn xuân thương thu.

Trong lòng Giang Niệm hoài nghi, liền hỏi:

“Oánh Oánh, học qua kiến thức y học ?”

 

 

 

 

 

Loading...