Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 27: Không nói được, thì dùng hành động

Cập nhật lúc: 2025-09-26 18:27:16
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong khoảnh khắc đó.

Giang Niệm như thể về sân vận động đại học nhiều năm , mắt cô tối sầm, kiệt sức ngất .

Cũng là như thế ...

ôm chặt lấy cô.

Khi đó, cô ngất , ôm lấy cô.

.

Giang Niệm chậm rãi ngẩng đầu—

Ánh mắt là khuôn mặt tuấn tú, góc cạnh rõ ràng.

Rõ ràng trai, dễ như , nhưng khóe mắt đuôi mày đàn ông đều căng thẳng, mặt tràn đầy vẻ tức giận căng thẳng.

Tần Tam Dã đang tức giận.

“Tần Tam Dã, giận nữa , chẳng lẽ đáng ghét đến thế ?”

Ý thức Giang Niệm mơ hồ, bất giác lời trong lòng.

Giọng yếu ớt, mang theo sự trách móc như đang hờn dỗi.

Cô mơ hồ cảm thấy gì đó đúng.

Tần Tam Dã chỉ đang tức giận, còn đang... run rẩy.

Cánh tay vòng quanh eo cô, đang run.

Chỉ là vài giây thôi, nếu Giang Niệm ướt sũng, áp sát cánh tay Tần Tam Dã, thì căn bản sẽ cảm nhận .

Hơn nữa đàn ông che giấu cực kỳ .

Sau khi run rẩy, ôm Giang Niệm càng chặt hơn.

Dùng sức mạnh nặng nề, che lấp sự hoảng loạn mất kiểm soát.

Giang Niệm cảm nhận chút đau nhẹ ở eo, đôi mắt sâu thẳm của Tần Tam Dã, cô một cảm giác khác.

Anh đang... sợ hãi.

Tần Tam Dã, từng chiến trường, trải qua mưa b.o.m bão đạn, cũng sợ hãi ?

Giang Niệm thể tin , nhưng đàn ông bên cạnh ngừng truyền cho cô cảm giác .

Và từ ánh mắt chằm chằm cô, cô cảm nhận sự lo lắng bao trùm.

“Tần Tam Dã, .”

Giang Niệm khẽ lên tiếng, trấn an đàn ông đang quá căng thẳng.

hề , trong mắt Tần Tam Dã lúc , Giang Niệm tiều tụy, đáng thương đến nhường nào.

Cứ như búp bê thủy tinh dễ vỡ .

Tần Tam Dã đến năm phút , khi đó Giang Niệm vẫn còn ở trong nước sông, bóng dáng chìm nổi.

Nhìn thấy cảnh đó.

Đồng tử Tần Tam Dã co rút ngay lập tức.

Nếu trong lòng còn ôm Tiểu An Bảo, suýt nữa nhảy thẳng xuống.

May mắn là Giang Niệm nhanh bình an lên bờ.

Giang Niệm bước lên từ sông, sắc mặt trắng bệch còn chút máu, ướt sũng, quần áo mỏng dính sát cô, phác họa hình mảnh mai, yếu ớt.

Một phụ nữ yếu đuối như , gan nhảy từ cây cầu cao như thế xuống.

thật sự lo lắng xảy chuyện ?!

Trong khoảnh khắc đó, Tần Tam Dã hận thể tóm Giang Niệm , ôm thật chặt.

Bảo vệ cô kín kẽ trong lòng.

Chỉ như , mới thể yên tâm.

nhanh, Giang Niệm còn kịp thở dốc, cô bắt đầu vội vàng cấp cứu.

Lòng bàn tay Tần Tam Dã nắm chặt thành nắm đấm, cố nén cảm xúc mãnh liệt, im lặng chờ đợi bên cạnh.

Anh , cứu thể quấy rầy.

Khoảnh khắc đó, Giang Niệm ấn n.g.ự.c đứa bé.

Rõ ràng đầy chật vật, nhưng vẻ mặt kiên nghị, trong mắt đầy sự chuyên chú, cô toát một thứ ánh sáng thần thánh.

Ngay cả sợi tóc, cũng lấp lánh.

Tần Tam Dã vẫn luôn lặng lẽ chăm chú , từng rời mắt.

Chờ đến khi việc kết thúc.

Nỗi lo lắng thấp thỏm đầy ắp của mới trào .

Ôm chặt Giang Niệm sắp ngã xuống, bảo vệ cô kiên cố trong lòng, trái tim trống rỗng của Tần Tam Dã mới coi như lấp đầy .

Vợ , đang ở trong vòng tay .

Bình yên vô sự.

Sau khi Giang Niệm lên tiếng, lâu thấy Tần Tam Dã trả lời.

Cô nhẹ nhàng, lặp một nữa.

“Tần Tam Dã, , đừng căng thẳng…”

Tần Tam Dã ôm cô, Giang Niệm ngẩng đầu, hai áp sát , tựa như cổ quấn lấy , là sự mật giữa vợ chồng son.

Một bên cạnh chú ý tới bóng dáng Tần Tam Dã, vội .

“A! Đội trưởng Tần cũng tới ! Đội trưởng Tần, nhờ Giang Niệm, con trai Hoàng Quế Hương mới cứu mạng. Giang Niệm ướt hết , gió bờ sông lớn, hai mau về , đừng để cảm lạnh. Con gái để chúng trông nom, sẽ chuyện gì , mau lo cho lớn .”

Tần Tam Dã gật đầu, đáp lời.

Giang Niệm thấy Tiểu An Bảo cũng ở đây, đứa bé một cái.

Đang ngẩng đầu xung quanh, đột nhiên cơ thể cô nhẹ bẫng.

bế lên.

Tần Tam Dã một tay đỡ lưng cô, một tay ôm chân cô, cân nặng của Giang Niệm đối với nhẹ như lông hồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-27-khong-noi-duoc-thi-dung-hanh-dong.html.]

Từ bờ sông lên cầu, một đoạn dốc.

Tần Tam Dã hề thở dốc, trong chớp mắt tới.

Giang Niệm còn kịp phản ứng, cô Tần Tam Dã bế ánh mắt của .

“Anh… ! khỏe mà… thể tự … Anh thả xuống, Tần Tam Dã, buông tay!”

Giang Niệm ngượng đến đỏ mặt.

Vỗ vỗ n.g.ự.c Tần Tam Dã, bảo đàn ông buông tay.

Tần Tam Dã ngơ, vẫn bước nhanh về phía .

Giang Niệm nghĩ đến tư thế hiện tại của , hận thể tìm cái khe đất mà chui xuống.

Đáng tiếc khe đất, nhưng n.g.ự.c khác thì một cái.

thấy tiếng bước chân, lính gác cách đó xa đang chạy tới, cùng hướng đối diện với họ.

Giang Niệm cúi thấp đầu, ẩn n.g.ự.c Tần Tam Dã, dứt khoát rùa rụt cổ.

Chỉ cần cô thấy, hổ là khác.

Ánh mắt Tần Tam Dã rủ xuống, dừng khuôn mặt nghiêng lộ của Giang Niệm.

Tóc ngắn ướt dính sát má cô, cột nước theo cằm cô, từ từ chảy xuống.

Từ cổ, xuống đến ngực.

Áo xuân mỏng ướt khi ướt trở nên trong suốt, thể thấy áo n.g.ự.c hoa nhí.

Màu đỏ, từng bông từng bông.

Tần Tam Dã nhanh chóng ngẩng đầu lên, ánh mắt sâu thẳm, về phía càng thêm kiên nghị.

________________________________________

Tần Tam Dã một đường ôm Giang Niệm phòng, mới buông cô .

“Cô quần áo , lau khô . chuẩn nước nóng, lát nữa tắm ngay.”

Anh ngắn gọn, vội vã khỏi phòng.

Lòng Giang Niệm nóng lên, nhanh chóng nắm lấy vạt áo của Tần Tam Dã.

“Anh khoan .”

Giang Niệm ngẩng khuôn mặt trắng nõn ướt át lên, lông mi mảnh dài khi dính nước càng thêm rõ từng sợi.

Phía treo những giọt nước, lấp lánh.

Làm cho đôi mắt trong suốt của cô càng thêm sáng ngời.

Giang Niệm cứ như ngẩng đầu, chăm chú Tần Tam Dã cao lớn.

Trước đây, Giang Niệm từng suy đoán, Tần Tam Dã thích cô , chỉ là thấy sắc nổi lòng tham, hoặc là trách nhiệm của đêm hai năm , nên vẫn luôn tận tâm chăm sóc cô, ly hôn với cô.

, cô hiểu rõ ràng, đàn ông thích cô.

Bởi vì thích cô, nên lo lắng, đau lòng cho cô, lộ một mặt từng .

Một đàn ông kiên nghị như thế, cũng sợ hãi.

Thậm chí còn quan tâm hơn cả sinh tử của chính .

Trên đường về nhà, Giang Niệm nghĩ thông suốt điều .

Trái tim cô, cứ như lon nước ngọt lay động mạnh, vô bọt khí nhỏ điên cuồng trào lên.

Phì phì.

Ngực tê dại, đập loạn xạ.

Ánh mắt Giang Niệm dịu dàng mềm mại, như ngàn lời vạn ý tình cảm, đang từ từ quấn lấy, nhưng với Tần Tam Dã như thế nào.

từng tỏ tình với ai.

Người là chồng cô.

Hai , bốn mắt giao lâu.

Cuối cùng vẫn là Tần Tam Dã sợ Giang Niệm cảm lạnh, lên tiếng phá vỡ bầu khí ái .

“Cô—”

Người đàn ông một chữ, môi mỏng thêm một sự mềm mại.

Chặn tất cả lời định .

Giang Niệm một tay nắm vạt áo Tần Tam Dã, tay kéo cổ áo , nhón chân để bù đắp chiều cao chênh lệch, hôn lên .

Có những lời là vợ chồng già , thì đổi thành hành động.

Má Giang Niệm ửng hồng, cả đầy vẻ vụng về.

Ngay cả hôn, cũng chỉ là môi chạm môi nhẹ nhàng.

Cô đỏ mặt, nhẹ giọng .

Vân Vũ

“Tần Tam Dã, đừng sợ, sẽ xảy chuyện gì.”

Giang Niệm đồng thời dùng nụ hôn , trấn an nỗi lo lắng trong lòng Tần Tam Dã.

, chỉ là chạm nhẹ, thể che giấu dục vọng đàn ông kiềm nén trong lồng ngực.

Bị cô thả , là một con dã thú.

Tim Giang Niệm đập nhanh, đầu ngón tay tê dại, từ từ buông bàn tay đang nắm cổ áo Tần Tam Dã .

Tần Tam Dã cúi thấp xuống trong khoảnh khắc đó, bóng đen đổ xuống.

Lần , cần Giang Niệm nhón chân.

Người đàn ông cúi đầu, chủ động hôn lên đôi môi đỏ hé mở của Giang Niệm.

Mạnh mẽ, sâu sắc, chiếm hữu.

 

 

 

 

Loading...