Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 217: Nơi nào, có thể bao dung cô?
Cập nhật lúc: 2025-10-02 16:41:16
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lương Ngọc Tú thấy tiếng cãi vã, vội vã chạy , đại khái hiểu rõ chuyện gì xảy qua lời mắng mỏ của Tôn Kim Hoa, lập tức mở lời giải thích.
"Mẹ, thể để họ . Việc của chúng còn xong, đang lúc tranh thủ thời gian đây. Mẹ mau nhường đường một chút, nhanh chóng để họ nhà ."
"Vào nhà? Vào nhà gì? Vào nhà để cái máy may của các cô cộp cộp cộp, là bức c.h.ế.t cái bà già ? Cãi cãi cãi, ngày nào cũng ồn ào đến chết, cái gì kiếm tiền, thấy tiền , thấy các cô chỉ đang hồ đồ thôi."
"Mẹ, giảng đạo lý một chút, chúng con hồ đồ, là đang việc, là công việc đó !"
Lương Ngọc Tú một nữa nhẫn nhịn tính tình khuyên bảo, nhưng đối mặt với Tôn Kim Hoa ngang ngược vô lý, bất kỳ tác dụng nào.
Tôn Kim Hoa già mà đắn, trực tiếp xuống đất, hai tay vỗ xuống đất lóc kêu la.
"Mày lắm Lương Ngọc Tú… Mày đây là lợi dụng lúc con trai tao ở nhà, sống sờ sờ bức c.h.ế.t tao … Mày rõ tao tim đau thắt, thấy cái tiếng đó là thoải mái, là thở nổi… Hôm qua Hữu Quân thế nào, chẳng lẽ mày quên nhanh … Tim đau quá… Các đón đến đây gì? Chi bằng để c.h.ế.t ở nông thôn, một hiu quạnh thối rữa còn hơn…"
Trên thực tế, vợ chồng Lương Ngọc Tú đón Tôn Kim Hoa đến, mà là Tôn Kim Hoa vẫn luôn nhờ thư, sống c.h.ế.t đòi đến xem thử.
Bây giờ đến, trong miệng bà một câu thật.
Tôn Kim Hoa đất cũng sợ mất mặt, còn càng lúc càng lớn tiếng, hận thể kéo tất cả trong khu tập thể đến để lý lẽ.
Lương Ngọc Tú vẻ mặt hổ, chân tay luống cuống, tính tình cô căn bản thế nào để giảng đạo lý với Tôn Kim Hoa.
Hàng xóm và đồng hương một bên , cũng vẻ mặt hổ, tuy chỉ ở chung ngắn ngủi hai ngày, nhưng họ đều là kết hôn dâu, dù tự trải qua, nhưng ít nhiều cũng chứng kiến bà chồng chua ngoa.
Rất may, bà chồng nhà Lương Ngọc Tú, chính là loại .
Lương Ngọc Tú một bên là bà chồng lóc la lối, một bên là thời gian lãng phí hết đến khác, sốt ruột đến mức sắp .
Cuối cùng là cô hàng xóm đành, nghĩ một cách.
"Ngọc Tú, là thế , nhà ngay sát vách nhà cô, chúng chuyển máy may qua đó, sang nhà ."
Lương Ngọc Tú xong, lập tức vội vã cảm ơn.
Trước mắt chỉ thể tạm thời chấp nhận như .
Ít nhất như thể tránh sự quấy rối của Tôn Kim Hoa, bà cũng cần gì về tim đau thắt nữa.
"Cảm ơn! Chị thật sự giúp một ân huệ lớn."
Lương Ngọc Tú vội vàng lời cảm ơn.
Cô hàng xóm xua tay, "Không gì, đều là chuyện nhỏ, chúng nhanh chóng dọn đồ , đừng chậm trễ thời gian."
Tôn Kim Hoa đất, ba họ đồng lòng hợp sức, hận đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Cứ như .
Ba chiếc máy may, lượt dọn khỏi tầm mắt Tôn Kim Hoa.
Tôn Kim Hoa thấy ngăn họ, liền một bên dùng ánh mắt lạnh lùng chằm chằm, thỉnh thoảng châm biếm một câu.
"Hừ, thật là ghê gớm ha, từng các cô đều máy may, cả làng chúng còn tìm một cái. Làm thì giống ha, khinh thường cái bà già nông thôn ..."
Trong lời , vẫn ngừng bới móc Lương Ngọc Tú.
Lương Ngọc Tú kiềm chế sự phẫn nộ trong lòng, cố gắng coi lời Tôn Kim Hoa là gió thoảng bên tai, nhanh chóng dọn đồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-217-noi-nao-co-the-bao-dung-co.html.]
Lương Thục Quân, đồng hương của Lương Ngọc Tú, thấy Lương Ngọc Tú cứ Tôn Kim Hoa bắt nạt như , căm phẫn tức giận.
"Bà Tôn già, bà đừng âm dương quái khí đông một câu tây một câu. Cái máy may của Ngọc Tú là của hồi môn nhà đẻ cô , liên quan gì đến con trai bà Tôn Hữu Quân một chút nào, tốn một xu nào của nhà họ Tôn các ! Lúc ở xưởng dệt bông, Ngọc Tú còn nửa năm nữa là thể chủ nhiệm phân xưởng . Là nhà họ Tôn các ép cô nghỉ việc! Bà lương tháng của chủ nhiệm phân xưởng là bao nhiêu tiền ? Không hề ít hơn tiền trợ cấp một tháng của con trai bà!"
"Hà hà, một phụ nữ kết hôn, cả ngày ở xưởng tính là cái gì? Phụ nữ chính là nên ở trong nhà chồng con, cô chính là nên hầu hạ con trai ăn uống vệ sinh. Cô lợi hại như , kiếm tiền giỏi như , còn tìm con trai kết hôn? Chẳng là trúng con trai là quân nhân! Là bát sắt!"
Tôn Kim Hoa cấp tốc chạy khỏi phòng, chỉ nhắm Lương Ngọc Tú, mà còn chĩa mũi nhọn Lương Thục Quân.
Vân Vũ
"Nếu con trai , bây giờ các cô thể ngày tháng sung sướng như ? Cái cô ăn cẩn thận cho , thì tố cáo cô!"
"Bà Tôn già, bà tố cáo thì ! Lương Thục Quân hành sự đàng hoàng, mới sợ loại mách lẻo như bà!"
Mắt thấy hai cãi đến mức mặt đỏ tía tai, sự việc xu hướng lớn chuyện.
Lương Ngọc Tú run rẩy tay, nắm chặt cổ tay Lương Thục Quân, nhẹ giọng , "Thục Quân, thôi . chị vì , đừng giận nữa, chúng thôi."
"Ngọc Tú, bà cô như , thể bỏ qua như thế, cô..."
Lương Thục Quân vẫn còn phẫn nộ, cho Tôn Kim Hoa một bài học.
khi cô đầu Lương Ngọc Tú, thấy quầng thâm mắt cô, cùng với những sợi m.á.u đỏ trong đôi mắt, còn cánh tay cô đang run rẩy mất kiểm soát.
Những lời khó như … Trong suốt những năm kết hôn, Lương Ngọc Tú nhất định qua vô , nhưng những cuộc cãi vã nhiều đó đơn giản chỉ là đang tiêu hao tinh lực cá nhân.
Lương Ngọc Tú đối với chính , chính là hết đến khác "Thôi … Thôi …"
Lương Thục Quân khó chịu Lương Ngọc Tú, càng đau lòng cảnh khó khăn của cô, cuối cùng nể mặt Lương Ngọc Tú, dọn máy may của cô .
Lương Thục Quân cuối cùng hừ lạnh một tiếng về phía Tôn Kim Hoa, "Hừ!"
Tôn Kim Hoa thô lỗ khạc , "Phi!"
Cứ như , ba chuyển sang nhà hàng xóm sát vách, còn Tôn Kim Hoa nữa, cuối cùng cũng thể yên tĩnh việc.
Lúc nghỉ trưa.
Cô hàng xóm kéo Lương Ngọc Tú ngại ngùng , "Ngọc Tú, ban ngày nhà ai, chúng việc thế nào cũng , cô trả lương cao như mời , đây đều là việc nên . đến buổi tối… Chồng và hai đứa nhỏ nhà đều về, cơm còn kèm con học bài. Cái đó… Thật ngại quá nha."
Lương Ngọc Tú hiểu ý gật đầu, " hiểu. Chị yên tâm, chỉ ban ngày thôi, đến tối sẽ đổi chỗ khác, tuyệt đối ảnh hưởng đến sinh hoạt nhà chị."
Lời Lương Ngọc Tú là như , nhưng hàng lông mày nhăn , vẫn hề giãn .
Hôm nay cô dọn máy may ngoài, Tôn Kim Hoa coi như chịu thiệt, chắc chắn sẽ cho phép cô dọn máy may về nhà nữa.
Buổi tối việc cần đèn điện, dùng điện sẽ tốn tiền điện, máy may chuyển động sẽ tiếng ồn, chắc chắn sẽ phiền khác nghỉ ngơi…
Rõ ràng là nhà mà thể về, còn nơi nào thể bao dung cô đây?