Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 194: Nóng quá nóng quá... Nóng quá...

Cập nhật lúc: 2025-10-02 06:03:11
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nhị Ni sốt... Con bé nóng quá nóng quá... Nóng quá... Kêu đau... Con bé khó chịu... Nhị Ni lạnh... Con bé còn lạnh...”

Cô bé lớn , nước mắt tuôn ngăn , ào ào rơi xuống ngừng.

Có lẽ ngay cả cô bé cũng ý thức , cô thê t.h.ả.m đến nhường nào.

Cô chỉ mở to hai mắt, chằm chằm Giang Niệm, giống như đang nắm lấy tia hy vọng cuối cùng của sự sống.

Lạnh nóng xen kẽ, là tình huống nguy hiểm nhất của sốt cao giảm.

Giang Niệm nhíu chặt mày, trong lúc lo lắng, trong lòng tràn đầy phẫn nộ: “Trần Mỹ Lệ kiểu gì ! Đến con cái bệnh cũng !”

Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y cô bé lớn, khi về phía cô bé, theo bản năng dịu giọng.

“Đại Ni Tử, đừng sợ, cô Giang sẽ qua đó xem Nhị Ni Tử ngay. Trên con lạnh quá, nhất định tắm nước nóng nhanh, nếu cũng sẽ bệnh.” Giang Niệm nhanh chóng đưa sắp xếp: “Tam Dã, chăm sóc Đại Ni Tử , em qua nhà Trần Mỹ Lệ xem Nhị Ni Tử.”

“Không .” Tần Tam Dã nhanh chóng phản đối, tán thành quyết định của Giang Niệm.

Trời khuya, bên ngoài tối đen như mực, gió lạnh thổi mạnh rơi mưa to, để Giang Niệm một ngoài lúc thật sự quá nguy hiểm.

Tần Tam Dã kiểu gì cũng yên tâm.

Hắn trầm giọng: “Anh cùng em.”

Hai cùng, hết cần sắp xếp việc thỏa.

Tần Tam Dã đưa cô bé lớn đang bọc chăn cho Giang Niệm, để Giang Niệm ôm , đó một nhanh chóng cửa, sang nhà bên cạnh.

**“Đoàn trưởng Triệu, Đoàn trưởng Triệu.”

Hắn gọi vài tiếng, phòng bên cạnh nhanh chóng sáng đèn, Triệu Vệ Đông lập tức mở cửa.

Triệu Vệ Đông thói quen quân nhân chuyên nghiệp giống Tần Tam Dã, động tĩnh trong phòng họ đó sớm gây chú ý cho Triệu Vệ Đông, cho nên mới thể mở cửa nhanh như .

Tần Tam Dã đơn giản tình hình với Triệu Vệ Đông, Tống Oánh Oánh giữa chừng bước xem tình hình, ngay đó hai họ theo Tần Tam Dã phòng bên cạnh.

Tống Oánh Oánh ngủ say, thấy bất kỳ động tĩnh nào, chỉ là từ lời Tần Tam Dã là trẻ con xảy chuyện.

phòng, thấy cô bé lớn Giang Niệm ôm lòng, khuôn mặt nhỏ tái nhợt tái nhợt đẫm nước mắt, kinh ngạc đau lòng.

“Sao , đứa bé thành như ?”

Giang Niệm thấy Tống Oánh Oánh, lập tức với cô : “Oánh Oánh, mau qua đây ôm con bé, Đại Ni Tử dính mưa, bắt đầu mất nhiệt, nhất định tắm nước nóng ngay. An An còn ngủ trong phòng, giúp chăm sóc một chút. Mình và A Dã ngoài một chuyến bây giờ.”

Tống Oánh Oánh còn kịp phản ứng, trong lòng nhét một đứa bé.

Giang Niệm đồng thời quên an ủi cô bé lớn: “Đại Ni Tử, đây là cô Tống, là bạn của cô Giang, con đừng sợ, ngoan ngoãn lời cô Tống nha. Cô Giang sẽ nhà con xem Nhị Ni Tử ngay, Nhị Ni Tử sẽ , con yên tâm nghỉ ngơi, cứ giao hết cho cô Giang ?”

Cô bé lớn đến nức nở, mắt đỏ hoe, cằm run run, dùng sức gật gật đầu.

Tần Tam Dã một bên lấy áo khoác và ô che mưa, khoác thêm một chiếc áo lên Giang Niệm, đó cầm ô chờ cô ngoài phòng.

Tống Oánh Oánh ôm chặt cô bé trong tay, thấy Giang Niệm đội mưa to cửa khuya như , lo lắng hô một tiếng:

“Trong nhà tớ , đường cẩn thận.”**

“Mình .”

Giang Niệm chuyện, bóng dáng màn mưa giữa.

Trong phòng chỉ còn Tống Oánh Oánh và Triệu Vệ Đông.

Tống Oánh Oánh ôm cô bé lớn, ngẩng đầu về phía Triệu Vệ Đông.

Triệu Vệ Đông lập tức : “ chuẩn nước ấm, chuẩn xong gọi cô mang con bé tắm.”

“Được.”

Tống Oánh Oánh gật đầu, đó đến một bên khác, mở rèm cửa trong phòng một cái, Tiểu An Bảo giường vẫn ngủ yên bình, đ.á.n.h thức bởi tiếng động.

Cô thở phào nhẹ nhõm, cúi đầu dịu dàng dỗ cô bé lớn:

“Đừng ... Ngoan, chúng đừng ... Mọi chuyện sẽ thôi...”**

...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-194-nong-qua-nong-qua-nong-qua.html.]

Trong mưa to.

Tần Tam Dã cố gắng nghiêng chiếc ô che mưa trong tay, hết mức thể che đầu Giang Niệm.

Tình yêu là một chiếc ô sẽ nghiêng.

đó dính mưa , ướt thêm một chút cũng .

Đồng thời, cánh tay ôm chặt Giang Niệm, đề phòng cô cẩn thận ngã trong mưa to.

Hai thần sắc vội vàng đến cửa nhà Trần Mỹ Lệ.

Tần Tam Dã giành : “Anh gõ cửa.”

Tiếng gõ thùng thùng đột ngột vang lên.

Sức lực của đàn ông lớn, tiết tấu nhanh, dù trong tiếng ồn của nước mưa, vẫn vang vọng trời đất.

Nội tâm Giang Niệm lo lắng, bàn tay im lặng nắm thành nắm đấm, hận thể sức đ.á.n.h Trần Mỹ Lệ.

“Mở cửa! Trần Mỹ Lệ! Cô mau mở cửa!”

Tiếng gõ thùng thùng kéo dài một lát, hai nhà ở cạnh Trần Mỹ Lệ đều đ.á.n.h thức, sáng đèn, nhà Trần Mỹ Lệ muộn nhất mới bật đèn.

“Ai ? Nửa đêm ngủ, gõ cửa cái gì? Phiền quá .”**

Một giọng oán giận truyền từ trong phòng.

Họ đ.á.n.h thức, bật đèn, nhưng động tác chậm rì rì, một chút cũng vội vàng, mãi mở cửa.

Ngược là nhà bên cạnh bước một đàn ông kịp mặc quần áo, trần nửa liền mở cửa.

“Ai gõ cửa ? ... Là... Tần? Đội trưởng Tần ? Nửa đêm xảy chuyện gì ?”

Đều là đàn ông trong cùng quân khu, quen , đàn ông lúc đầu bước vẻ mặt bực bội buồn ngủ, nhưng khi thấy Tần Tam Dã, lập tức tỉnh táo.

Trong tình huống như thế.

Lửa giận trong lòng Giang Niệm càng tăng thêm, hàng xóm bên cạnh mở cửa, nhà Trần Mỹ Lệ bỏ con một chút cũng sốt ruột.

**“A Dã, đừng đợi, đá văng cửa !”

Tần Tam Dã một câu phản bác nào, lập tức nhấc chân, một cước đá cửa gỗ.

Rầm!

Một tiếng động lớn vang lên!

Hai cánh cửa gỗ đá văng, trở nên lung lay, tan hoang chịu nổi.

Giang Niệm và Tần Tam Dã mặt lạnh sân nhà Trần Mỹ Lệ.

“Ai đó! Sao đá cửa nhà ! Anh chán sống ?”**

“Đừng ồn ào, nhanh chóng ngoài xem, trộm chứ?”**

“Mẹ... Sao mà ồn ào thế... Con ngủ...”**

“Được , con nhanh ngủ , xem cái thằng mắt đó, dám quấy rầy con trai ngủ!”

Trong phòng giọng phụ nữ, giọng đàn ông, cũng giọng trẻ con.

Xem chỉ Trần Mỹ Lệ ở nhà, đàn ông nhà cô cũng ở nhà, còn con trai bảo bối của Trần Mỹ Lệ, đang ngủ thoải mái.

Người đàn ông nhà Trần Mỹ Lệ họ Lý, tên là Lý Kiến Thiết (Lý Xây Dựng), là Liên trưởng Tam Liên Đoàn Năm.

Lý Kiến Thiết mang theo sự bực bội đ.á.n.h thức nửa đêm, nhíu mày mở cửa, miệng còn lẩm bẩm: “Ai ...”**

 

 

 

 

Vân Vũ

 

Loading...