Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 171: Chỉ có tri thức, mới có thể thay đổi vận mệnh!
Cập nhật lúc: 2025-10-02 06:02:48
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mà hiện tại là mùa xuân... Điều nghĩa là chỉ còn nửa năm nữa là đến kỳ thi đại học tiếp theo.
Còn kịp! Tất cả đều kịp!
Giang Ngân Hoa mấy năm nay những bỏ bê học tập, mà còn khắc khổ tự học, thi đại học đối với mà chính là cơ hội tuyệt vời.
Chỉ cần thi đậu đại học, là thể rời khỏi nơi .
“Ngân Hoa!”
Giang Niệm đột nhiên kích động lên tiếng.
Giang Ngân Hoa giật : “À?”
“Ngân Hoa, em nhất định học tập thật , tiếp tục nỗ lực.”
Giang Niệm hít sâu một , cố gắng bình tĩnh , cô nắm c.h.ặ.t t.a.y Giang Ngân Hoa, thẳng mắt thiếu niên, nghiêm túc .
“Em nhớ kỹ, chỉ tri thức mới thể đổi vận mệnh!”
Ngân Hoa nhà cô chính là chim phượng hoàng vàng ở vùng núi hẻo lánh, một ngày nào đó sẽ thể bay sải cánh như đại bàng.
Giang Ngân Hoa thấy cảm xúc Giang Niệm đột nhiên kích động, vẻ mặt nghiêm trọng như , còn tưởng là chuyện đại sự quan trọng gì, ngờ chỉ là một câu như thế.
đó cũng là một câu khắc sâu lòng Giang Ngân Hoa.
Cậu đẩy đẩy chiếc kính mũi: “Chị, chị yên tâm , câu rể với em từ hai năm , em luôn ghi nhớ, bao giờ quên.”
Anh rể... Tần Tam Dã?!
Tần Tam Dã từ hai năm ?
Giang Niệm khựng một chút, thận trọng hỏi: “Lúc đó với em thế nào?”
“Nói thế nào ...” Giang Ngân Hoa cẩn thận hồi tưởng một chút: “Cũng gần giống như lời chị hôm nay. Anh rể với em dù đến bất cứ nơi nào, cũng quên học tập, khác sẽ cướp bất cứ thứ gì em, thứ duy nhất thể cướp là kiến thức trong đầu em. Anh còn ... Chỉ cần em kiên trì ngừng nỗ lực, tổng sẽ chờ cơ hội.”
Giang Niệm những lời , bất giác nắm chặt bàn tay.
Cô thể rõ vì , trong lồng n.g.ự.c một cảm xúc khó tả đang kéo căng thần kinh cô, khiến cô trở nên căng thẳng.
Tần Tam Dã lúc đó vì câu ?
Lúc những lời , một ít điều gì ?
Chỉ cần nỗ lực, tổng sẽ chờ cơ hội... Những lời từ miệng Tần Tam Dã , rốt cuộc chỉ đơn thuần cổ vũ Giang Ngân Hoa, là giống cô đang ám chỉ Giang Ngân Hoa điều gì đó.
Trong đầu Giang Niệm suy nghĩ miên man, rối loạn như tổ chim.
Một phỏng đoán khó tin, đang dần dần hình thành trong lòng Giang Niệm, nhưng là điều cô thể đối diện lúc .
Đây cũng là một nguyên nhân khác khiến Giang Niệm tìm Giang Ngân Hoa tâm sự.
“Ngân Hoa, chị Mạch Miêu những cuốn sách của em, đều là Tần Tam Dã gửi tới.”
Giang Ngân Hoa chỉ thấy Giang Niệm đổi sắc mặt, từng nhận sóng gió mãnh liệt trong lòng cô.
Cậu gật đầu, vẫn bình tĩnh : “Vâng. Từ khi cả nhà chúng đến nông trường, rể tuy từng đến đây, nhưng rể thường xuyên nhờ gửi đồ về. Có khi là tiền, khi là đồ ăn, nếu nhờ rể chăm sóc, chúng ngay cả căn nhà cũng mà ở.”
Những cùng đến nông trường như gia đình họ, nhiều vẫn còn ở trong chuồng bò.
Tình cảnh hiện tại của họ, là kết quả khi Tần Tam Dã dùng hết mối quan hệ thể để khai thông.
Ngoài , Giang Ngân Hoa còn thêm:
“Chị, chị xem cuốn sách , là quà sinh nhật rể tặng cho em, là Nhà xuất bản Thủ đô phát hành, những nơi nhỏ bé bình thường thể mua .”
“Ngày sinh nhật em, cũng là sinh nhật Mạch Miêu, chị, chị tặng Mạch Miêu một chiếc váy .”
“Chị, Mạch Miêu miệng thích, kỳ thật vẫn luôn cẩn thận cất giữ, ngay cả chạm em cũng nỡ cho em chạm một chút.”
Những chuyện trong lời Giang Ngân Hoa, Giang Niệm , đúng hơn là nguyên chủ cũng .
Là Tần Tam Dã giấu cô, dùng danh nghĩa hai vợ chồng họ, vẫn luôn chăm sóc cha và em trai em gái cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-171-chi-co-tri-thuc-moi-co-the-thay-doi-van-menh.html.]
Từ khi hai kết hôn đến nay, đàn ông vì cô mà , vượt xa những gì cô thấy bề mặt.
Lòng Giang Niệm tức khắc trở nên tê dại, xót xa.
Đồng thời, còn phảng phất một chút ngọt ngào.
Khi cảm xúc Giang Niệm đang phức tạp, Giang Ngân Hoa cô, đột nhiên nhếch miệng một tiếng.
Thiếu niên mặt mày giãn , khuôn mặt nhã nhặn thanh tú chiếc kính đen, là ngũ quan tuấn lãng di truyền gen ưu tú của nhà họ Giang.
Cậu kìm cảm thán: “Chị, chị giống hồi nhỏ nữa, chị còn giành kẹo của em ăn cơ.”
Cái , cũng chính là chuyện Giang Niệm mười sáu, mười bảy tuổi.
Chuyện tuy Giang Niệm bản , nhưng cô hiện tại chính là phận , là đương sự của đoạn ký ức đó.
Người lớn như mà giành kẹo của em trai ăn, thật sự là một chuyện mất mặt.
Cảm xúc phức tạp trong lòng Giang Niệm dẹp xuống, mặt hiện lên một vệt đỏ sậm.
Cô đỏ mặt vỗ vỗ đầu Giang Ngân Hoa: “Chuyện bao lâu , em nhắc .”
Giang Ngân Hoa đầu tiên là gật đầu, nhưng đột nhiên bồi thêm một câu: “Chị, bây giờ chị chắc giành kẹo của An An ăn nữa nhỉ?”
Giang Niệm tức hộc máu.
Cô tiện tay cầm lấy một cuốn sách, tăng thêm lực, khách khí vỗ Giang Ngân Hoa.
“Thằng nhóc thối, chị bắt nạt em, em còn yên ? là càng ngày càng quá đáng, ngay cả chị gái em cũng dám trêu chọc! Chờ lát nữa ăn cơm tối, phạt em ăn đùi gà, chỉ ăn cánh gà!”
...
Không lâu , cơm tối xong.
Nguyên liệu nấu ăn Tần Tam Dã và Giang Niệm mang đến, cùng với rau xanh củ cải nhà trồng ở phía nhà của Giang Chấn Sơn và Hà Lệ Mai, đầy ắp một bàn.
Có cá thịt, trứng canh, hương thơm tỏa khắp nơi.
Đặc biệt là món cần tây xào thịt khô, mùi thơm thịt khô xông thẳng mũi, còn thể ngửi thấy vị dầu mỡ béo ngọt.
Giang Ngân Hoa và Giang Mạch Miêu rốt cuộc vẫn trưởng thành hết, vẻ kích động mặt che giấu , tròng mắt cứ đổi qua đổi giữa thịt khô, sườn heo, thịt gà kho tàu, dường như đang rối rắm do dự chiếc đũa đầu tiên nên gắp món gì.
Tiểu An Bảo đầu tiên ăn cơm cùng nhiều như , vì bàn ăn chuyên dụng nhỏ, cô bé chỉ thể đùi Tần Tam Dã.
Một bé con nhỏ xíu, Tần Tam Dã ôm gọn trong một tay.
Cô bé mở to đôi mắt đen long lanh, bên trái bên , thấy khuôn mặt quen thuộc của Giang Niệm thì đặc biệt kích động, thấy đầy bàn thức ăn.
Thơm ngào ngạt! Nóng hổi!
“Ô ô ô... Ô ô... A a!”
Tiểu tham ăn kìm d.ụ.c vọng tham ăn, duỗi tay nhỏ bắt thức ăn bàn.
Vô luận là cái gì cũng , chỉ cần bắt tất cả đều là đồ .
Bắt , liền lập tức nhét miệng!
Tần Tam Dã sớm đoán Tiểu An Bảo sẽ như thế , nên thường xuyên giữ cánh tay nhỏ “quậy phá” của bé con.
Tiểu An Bảo giữ , lập tức khua khoắng cánh tay nhỏ.
Hai cha con đuổi trốn, Tiểu An Bảo ê a a a ngừng, thu hút bộ ánh mắt của lớn xung quanh.
….
Tiểu An Bảo: Cho con cơm cơm! Cho con cơm cơm! Cho con cơm ~ cơm ~
Vân Vũ