Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 166: Cô gái này, tôi thích (2)
Cập nhật lúc: 2025-10-02 06:02:43
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cứ như .
Thấy cô gái bắt nạt, Giang Niệm vốn đang căng thẳng cuối cùng cũng yên tâm hơn.
Qua đoạn đối thoại giữa ba , đại khái thể chuyện gì xảy , hai tên thiếu niên lưu manh bắt nạt , còn định chọc đến một cô gái. Kết quả cô gái tính tình cứng cỏi, dễ chọc, sợ chuyện, dù hai tính kế vẫn khả năng phản kháng.
Đặc biệt là cú “cá chép lộn ” , khoảnh khắc cô dậy khỏi mặt đất, trông cực kỳ ngầu lòi!
Cô gái , cô thích!
Ánh mắt Giang Niệm tràn đầy sự thán phục.
Muốn sống sót trong thời đại phức tạp , thì sự quật cường cứng rắn như .
Tần Tam Dã và Lục Thành vốn đang sẵn sàng hành động, lúc cũng thả lỏng thần kinh căng thẳng, chỉ yên lặng theo dõi.
Đặc biệt là Lục Thành, giống như Giang Niệm, xem đến say sưa, khẽ một câu:
“Cô gái thủ tệ, là tài liệu để nhập ngũ đấy.”
Trận chiến vẫn tiếp diễn, cô gái hùng hổ, nắm đ.ấ.m nặng tàn nhẫn.
Tên lưu manh còn ngã lăn một bên, cái thế , run rẩy căn bản dám bò dậy khỏi mặt đất, mặt là vẻ hoảng sợ đến tè quần.
Tên lưu manh cô gái đè , cảm nhận những cú đ.ấ.m như mưa rào giáng xuống , đau đến mức rõ lời, chỉ thể phát từng tiếng kêu đau t.h.ả.m thiết.
“A... Mắt tao... A... Mặt tao... Con mụ thối... Lão tử thịt mày... A... Đau c.h.ế.t mất... Mày nha...”
Đã đến lúc , thiếu niên lưu manh vẫn đầy miệng tục tĩu, vẻ mặt hung dữ và hiểm độc.
“Hừ, mày giỏi lắm ? Miệng cứng lắm, để xem mũi mày cứng như .”
Cô gái lạnh chế giễu, ánh mắt sắc bén, nâng cánh tay lên, giáng mạnh xuống.
Vân Vũ
Cú đ.ấ.m , nện thẳng mũi tên thiếu niên lưu manh.
“A —” Tiếng la t.h.ả.m thiết vang trời, sờ lên mũi, sờ thấy m.á.u ấm dính đầy tay: “A — Chảy máu! Tao chảy m.á.u — Nhiều m.á.u quá — Cứu mạng — Giết — Cứu mạng —”
Lần , là sự sợ hãi thật sự, tiếng la của thiếu niên lưu manh trở nên cảm xúc hơn nhiều.
Trong hỗn loạn, thấy chiếc xe quân sự dừng bên đường, cùng với Tần Tam Dã và Lục Thành mặc quân phục cạnh xe.
Lập tức lảo đảo chạy xộc tới.
“Đồng chí quân nhân, cô đ.á.n.h ! Cô g.i.ế.c ! Chảy m.á.u ! Cứu chúng ! Mấy mau bắt cô ! Bắt cô !”
Tên thiếu niên lưu manh xông tới, còn đến mặt Giang Niệm Lục Thành túm mạnh gáy áo.
“Thằng nhóc, thôn nào?”
“... ... thôn Hồng Tinh.”
Tên lưu manh nhỏ run rẩy , thấy ánh mắt lạnh băng của Lục Thành, dường như nhận nguy hiểm, sắc mặt lập tức trắng bệch.
Lục Thành ba hai lượt ném tên lưu manh nhỏ lên thùng xe Jeep.
“Ầm” một tiếng, chút khách khí.
Ở phía bên , cô gái thấy động tĩnh, ngẩng đầu thoáng qua, nhíu mày, nắm đ.ấ.m hung hăng dừng .
Cô Giang Niệm, một khoảnh khắc phân tâm.
Tên thiếu niên lưu manh m.á.u me đầy mặt, nhân cơ hội bò thoát khỏi cô gái, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng.
“Đồng chí quân nhân... Cứu mạng... Giết ... Anh mặt đầy m.á.u , mau bắt cô , bắt cô tù!”
Cô gái một bên, lên tiếng biện giải, chỉ cau mày chằm chằm Giang Niệm.
Tên thiếu niên lưu manh xông đến bên Lục Thành, lay ống quần , tố cáo đủ loại hành vi phạm tội của cô gái.
Lục Thành lạnh: “Bắt ? Chuyện tụi mày , tao thấy hết ! Hai thằng đàn ông tụi mày hợp bắt nạt một cô bé, còn đ.á.n.h ! Còn mặt mũi ác giả cáo ? Thật là mất mặt!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-166-co-gai-nay-toi-thich-2.html.]
“Cô gái, cô đừng sợ, chúng bắt cô! Cô mới là bắt nạt.”
Lục Thành thấy cô gái vẫn luôn nhíu mày, nên cố ý với cô một tiếng.
Hắn cũng giống như nãy, xách gáy áo tên thiếu niên lưu manh, quăng lên xe.
“Thôn Hồng Tinh ? Tao xã của thôn tụi mày ở , tao sẽ đến gặp Chủ nhiệm thôn ngay, tao hỏi xem trong thôn đàng hoàng hai thằng du côn lưu manh!”
Hai tên thiếu niên lưu manh thùng xe , cả đều run rẩy, sợ hãi tột độ.
Lục Thành nhanh chóng lên xe, phát động động cơ.
Trong tiếng động cơ ầm ầm, thò đầu hô:
“Tam ca, đây, hai ngày nữa sẽ tới đón và chị dâu. Cô gái — đáng khen!”
Lúc Lục Thành rời , thò tay ngoài cửa sổ xe, quên giơ ngón cái về phía cô gái .
Chiếc Jeep nghênh ngang bỏ , mang theo hai tên thiếu niên lưu manh gây chuyện. Có Lục Thành nhân chứng, kết cục của bọn chúng e rằng sẽ .
Điều Giang Niệm lo lắng nhất vẫn là cô gái , lúc nãy cô ngã xuống đất mạnh như , chừng thương.
Giang Niệm chuẩn tiến lên hỏi thăm, cô gái ngược bước về phía Giang Niệm.
Cô gái đến mặt Giang Niệm, cô, Tần Tam Dã, cuối cùng thoáng qua Tiểu An Bảo trong lòng Tần Tam Dã, ánh mắt sáng lên.
Cô lau một vệt bùn đất mặt, đầu tóc rối bù, hướng về phía Giang Niệm và Tần Tam Dã hô:
“Chị, rể, hai tới .”
Vừa cất tiếng, câu khiến Giang Niệm ngây .
Khoan !
Chẳng lẽ...
Cô gái ngầu táo bạo, hung hãn và thao vát , chính là em gái Giang Mạch Miêu của cô ư?!
Hai năm , khi nguyên chủ tách khỏi cha và các em, Giang Mạch Miêu vẫn là một thiếu nữ mười lăm tuổi đang tuổi dậy thì, ngây ngô non nớt, mặt còn mọc mụn, từ nhỏ sống trong khu quân đội điều kiện tệ, là một cô bé trắng trẻo mềm mại.
Mấy năm sống ở nông trường, Giang Mạch Miêu từ mười lăm tuổi đến mười bảy tuổi, là một cô gái lớn, ngoại hình và khí chất đổi lớn.
Trong đó rõ rệt nhất, chính là cô cháy nắng, thành màu mạch sắc khỏe khoắn.
Hơn nữa điều kiện khốn khổ, cảnh ác liệt mài dũa nên một xương cứng của Giang Mạch Miêu, trở thành dáng vẻ hiện tại.
Cộng thêm tính cách ích kỷ tùy hứng của nguyên chủ, luôn mấy để tâm đến em trai em gái, ngay cả cha ruột còn quên, việc quên diện mạo em trai em gái cũng gì là lạ.
Giang Niệm nhận Giang Mạch Miêu, thật sự là tình ngay lý gian thể tha thứ.
Cô kinh ngạc ngây .
Ngược , Tần Tam Dã dường như nhận cô bé ngay từ đầu, khi Giang Mạch Miêu mở miệng gọi , hề chút kinh ngạc nào.
Tần Tam Dã gật đầu với Giang Mạch Miêu.
Giang Mạch Miêu tò mò đứa bé trong lòng Tần Tam Dã, nhe răng hỏi: “Anh rể, đứa bé chính là cháu gái nhỏ của em ? Có thể cho em ôm một cái ? Ài — thôi, vẫn là để , em lăn lộn đất, bẩn, đừng để bẩn bé con.”
Cuộc ẩu đả hiểm nguy , hề ảnh hưởng đến tâm trạng của Giang Mạch Miêu, cô bé vẫn vui vẻ rạng rỡ ngoài ý .
Giang Niệm từng lo lắng, liệu Diệp Lan Lan sắp đặt cho cô một nhà kỳ quái , xem hề, tất cả đều là những bình thường, hơn nữa là kiểu khiến đau lòng và yêu thích.
Cô Giang Mạch Miêu, thật sự là càng càng thích.