Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 165: Cô gái này, tôi thích (1)
Cập nhật lúc: 2025-10-02 06:02:42
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Niệm là đầu tiên xuống xe, mở cửa xe, nhảy xuống khỏi xe Jeep khá cao.
Cảnh tượng khiến khóe mắt Tần Tam Dã co giật, lồng n.g.ự.c căng thẳng, định lên tiếng can ngăn cũng kịp, trơ mắt Giang Niệm nhảy xuống xe, cô đầu với một cách phóng khoáng.
Dù gần hoàng hôn, cô vẫn toát vẻ rạng rỡ như ánh mặt trời bao phủ.
Sự lo lắng nhíu mày của Tần Tam Dã, cuối cùng biến thành sự bất đắc dĩ và cưng chiều.
Mà ở ghế ...
Lúc Lục Thành ôm Tiểu An Bảo bước xuống xe, động tác của cứng đờ và gượng gạo.
Một đàn ông cao lớn 1 mét tám như co ro trong gian chật hẹp, tay chân duỗi , còn ôm một cục mềm nhũn thể đụng mạnh, thể chạm mạnh, cần thận trọng và quan sát lúc, lơ là một khoảnh khắc nào.
Tiểu An Bảo ngủ đường , dù Lục Thành vẫn nỡ đặt con bé xuống, nhất định ôm trong lòng mới yên tâm.
Cứ như thế, duy trì một tư thế cố định trong thời gian dài, tay chân tê mới là chuyện lạ.
“Cho cho cho... mau đưa con bé nhà . Hai cha , còn bằng chú để tâm.”
Lục Thành cằn nhằn trong miệng, đưa Tiểu An Bảo cho Tần Tam Dã, khi xác định Tần Tam Dã ôm vững, mới cẩn thận buông tay.
Vừa buông tay, lập tức thẳng , hoạt động gân cốt , hận thể tại chỗ một trăm cái hít đất để tỉnh táo.
Trong lúc đó, còn thể thấy xương cốt phát tiếng lạo xạo.
Sau khi hoạt động gân cốt, Lục Thành đến bên ghế lái, tạm biệt Giang Niệm và Tần Tam Dã.
Nhiệm vụ của là gặp một , cũng ở nông trường, nhưng ở đại đội sản xuất , còn sâu một đoạn đường núi, ở một nơi xa xôi hơn.
Tần Tam Dã dặn dò Lục Thành: “Sắp tối , khi đêm thì lái chậm chút.”
“Đội trưởng, cứ yên tâm , ban đêm lái máy bay còn chẳng sợ, sợ gì lái xe? Hai nhanh , An An còn đang ngủ, đừng để con bé gió lùa.”
Lục Thành xua xua tay, mở cửa xe chuẩn lên xe.
Ngay lúc , một trận tiếng động đột ngột truyền đến, kèm theo tiếng la hét của thiếu niên.
“A a a a — Giết ! Muốn g.i.ế.c — Bà điên g.i.ế.c —”
“Con ranh thối! Con ranh điên!!! Chờ lão tử cơ hội, xem tao thịt mày — a a a —”
“Con nha đầu c.h.ế.t tiệt , mày chính là con hổ cái, đồ điên, ai cưới mày đúng là đổ tám đời vận xui thối m.á.u — a a a —”
Tiếng la hét của thiếu niên truyền xuống từ một sườn đồi ven đường, âm thanh chỉ một , mà là hai .
Một kêu “giết ”, một la lối c.h.ử.i rủa, kèm theo đó là tiếng bước chân dồn dập.
Tần Tam Dã và Lục Thành là quân nhân, đối với những âm thanh như vô cùng mẫn cảm, lập tức theo hướng tiếng động.
Lục Thành lên xe nữa, tỏ sẵn sàng lao bất cứ lúc nào, vẻ mặt ngưng trọng vì tuyệt đối thể để xảy sự kiện ác tính như “giết ”.
Bên cạnh chỗ đậu xe là một sườn đồi, sườn đồi là rừng cây rậm rạp, bóng đang di chuyển.
Chẳng bao lâu, hai con trai mười bảy, mười tám tuổi lao khỏi rừng cây, kêu lảo đảo.
Ngay phía bọn họ, là bóng dáng một cô gái.
Thiếu nữ mái tóc ngắn gọn gàng, làn da khỏe khoắn ngăm đen, đôi mắt đen láy sáng ngời, hình cao ráo, di chuyển trong rừng cây với tốc độ nhanh linh hoạt.
Giống như một con báo đốm .
Trong tay cô cầm một cục đá, hướng về phía hai nam sinh ngừng chạy trốn mà quát: “Đồ súc vật thối! Cho tụi mày bắt nạt ! Hôm nay tao cho tụi mày nếm mùi lợi hại, tao họ Giang! Xem tụi mày chạy tới !”
Nói , cô gái ném mạnh cục đá trong tay về phía bóng lưng hai nam sinh.
Đó là một cục đá, cô hề chút nhân từ nương tay nào, một chút sợ hãi cũng .
Chỉ là một cô gái như , thế mà đuổi cho hai nam sinh cao lớn hơn chạy trối chết, la hét “giết ”.
Cảnh tượng quả thực chút khác thường.
Thành Tần Tam Dã và Lục Thành ai tiến lên ngăn cản, tiên một bên xem tình hình .
Tần Tam Dã chắn mặt Giang Niệm, để tránh những nam sinh sơ suất xô đẩy, va chạm Giang Niệm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-165-co-gai-nay-toi-thich-1.html.]
Giang Niệm nghiêng đầu, thò đầu xem náo nhiệt hóng chuyện! Đương nhiên, hiện trường đầu tiên là thơm nhất.
mà, giây tiếp theo, Giang Niệm nhíu chặt mày.
Bởi vì hai nam sinh chạy ở phía , ngay khi sắp lao khỏi rừng cây, đột nhiên một cái, mặt cả hai là nụ gian xảo và tính kế.
Vân Vũ
Hai chạy thêm vài bước, nhanh chóng khụy xuống, thò tay kéo thứ gì đó đống lá rụng trong rừng.
Cô gái vẫn đang chạy nhanh về phía .
“Ba — hai — một —”
Kèm theo tiếng đếm ngược của hai nam sinh, sợi dây thừng ban đầu chôn lớp lá rụng kéo lên, vặn ngang tầm mắt cá chân, chặn mặt cô gái.
“Cẩn thận —”
Giang Niệm đột nhiên hô to một tiếng, là hành vi theo bản năng, hề nguyên nhân.
Chỉ tiếc còn kịp nữa.
Tốc độ lao về phía của cô gái quá nhanh, đang xuống sườn đồi, dừng , chỉ thể theo quán tính lao về phía .
Cô vấp ngã!
Ngã mạnh xuống đất, lăn vài vòng sườn đồi, trở nên mặt mày xám xịt, cả lấm lem.
“Ha ha ha... ha ha ha...”
Hai nam sinh thực hiện quỷ kế phát tiếng chói tai, xông đến mặt cô gái, đắc ý lớn.
“Con mụ thối, lừa chứ gì? Thật tưởng bọn tao sợ mày ? Hừm... Loại con gái như mày, một tao cũng thể đ.á.n.h ngã mày! Mày hung ? Mày giỏi đ.á.n.h ? Có bản lĩnh lên đ.á.n.h với tao ? Hôm nay ông nội mày tâm trạng , nếu mày với tao một câu dễ , tao sẽ tha cho mày?”
“Cẩu Đản ca, ít thôi, chúng trực tiếp lột quần áo nó, nó còn mặt mũi gặp !”
Hai nam sinh rõ ràng là thiếu niên, nhưng mở miệng là lời thô tục hôi hám, căn bản là du côn lưu manh!
Giang Niệm thấy nhíu chặt mày, bàn tay rũ bên nắm chặt thành đấm, hận thể lập tức tiến lên, cho hai tên du côn một trận trò!
Cái thá gì chứ!
Thế mà ban ngày ban mặt dám bắt nạt con gái!
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, đợi Giang Niệm tiến lên, cô gái lăn vài vòng ngã mặt đất, đột nhiên nhảy dựng lên khỏi mặt đất.
Cô những thương, mà còn hề nản chí.
Người còn vững, nhấc chân lên là một cú đá, trúng ngay đầu gối tên du côn cầm đầu.
Vừa chuẩn, tàn nhẫn.
So với đá đùi, đá đầu gối còn đau hơn.
Giang Niệm thấy cảnh , thầm giơ ngón cái trong lòng cho cô gái!
Mỗi một cú, cô gái hai phát đá ngã cả hai tên du côn.
“A —”
“A —”
Kèm theo hai tiếng kêu t.h.ả.m thiết, thế công nữa đổi chiều.
Cô gái nhào tới, phịch lên tên du côn cầm đầu, hai tay nắm chặt thành đấm, giáng xuống liên tiếp.
“Đồ lưu manh! Đồ súc vật thối! Dám bắt nạt ! Thật tưởng tao dễ bắt nạt ? Rốt cuộc là ai cho ai nếm mùi lợi hại? Xem tao hôm nay đ.á.n.h cho mày phục! Tao hỏi mày, phục ? Có phục ? Có phục ? Sau còn bắt nạt nữa ?”