Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 16: Đau… Căng Sữa
Cập nhật lúc: 2025-09-26 18:27:05
Lượt xem: 49
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Niệm chỉ thấy kết cục của chính , mà còn thấy cả Tần Tam Dã.
Trong tiểu thuyết, tin tức nguyên chủ c.h.ế.t thảm tàu hỏa truyền về quân doanh Tây Nam, chuyện bỏ trốn thể giấu, Tần Tam Dã vì thế chịu đựng những lời xì xào bàn tán xung quanh, cũng ảnh hưởng đến việc thăng chức của .
Sau đó, trong một thực hiện nhiệm vụ bay.
Máy bay chiến đấu Tần Tam Dã điều khiển gặp trục trặc cơ khí, máy bay lao thẳng đỉnh núi.
Cuối cùng nhận lấy kết cục máy nát tan, thi cốt vô tồn.
Cùng thời điểm đó.
Ở Thủ đô, Diệp Lan Lan và Lâm Minh Huy nghiệp đại học thuận lợi, và đang mang thai đứa con đầu lòng của họ, họ hân hoan mong chờ sinh mệnh mới đời.
Sự đối lập như , thể là châm biếm.
Giang Niệm hiện tại nghĩ đến, vẫn cảm thấy buồn .
Cô trong tiểu thuyết, cái c.h.ế.t của Tần Tam Dã liên quan trực tiếp đến nguyên chủ .
qua những gì tiếp xúc ngày hôm qua, Tần Tam Dã dường như cảm giác giống đối với nguyên chủ.
Dù …
Cái hôn nóng bỏng trong lúc ngủ mơ sáng nay, là thật sự tồn tại.
Nếu cô đổi kết cục của , chừng cũng thể ảnh hưởng đến kết cục của Tần Tam Dã, cuối cùng cả hai đều sống sót, để Tiểu An Bảo trở thành trẻ mồ côi cha .
Sau một hồi suy nghĩ, Giang Niệm sắp xếp rõ ràng bộ ý nghĩ, và hạ quyết tâm.
Đã đến thì an tâm ở .
Cô sống thật .
Nếu quyết định sống, hãy bắt đầu từ việc quen thuộc với ngôi nhà .
Mọi thứ trong phòng, đều do Tần Tam Dã sắp xếp, nguyên chủ chân yếu tay mềm, hiểu về tình hình trong nhà.
Vì điều đầu tiên cần hiểu, chính là tình trạng kinh tế của ngôi nhà .
________________________________________
Tần Đội Trưởng Lừa Đảo
Mười phút .
Tám đồng năm hào ba xu.
Giang Niệm tiền lẻ bàn, thái dương đau giật giật.
Cô dám tin, trong nhà chỉ vỏn vẹn chừng đó tiền, bộ tài sản của vợ chồng cô.
Tần Tam Dã dù cũng là cán bộ cấp đoàn, mỗi tháng 50 đồng, lễ Tết còn trợ cấp, các loại phiếu gạo, phiếu vải, phiếu dầu cũng thiếu.
Từ khi hai kết hôn, tiền lương Tần Tam Dã mỗi tháng đều nộp , thiếu một xu.
Nửa tháng , Tần Tam Dã đưa 50 đồng lương cho nguyên chủ.
Nguyên chủ những tiết kiệm một xu, mà còn gần như tiêu hết lương tháng .
Cái nhà sắp nghèo đến mức gì ăn, nguyên chủ chỉ lo tận hưởng cho riêng .
Muốn mua quần áo thì mua quần áo, ăn ngon thì quán cơm quốc doanh trong thành, chỉ cần tiền, thịt ba chỉ cứ gọi thoải mái.
Ngoài còn kem dưỡng da, nước dưỡng da, son môi bàn trang điểm…
Đây chính là thập niên 70 vốn chú trọng cần kiệm giản dị đó.
Nguyên chủ tiêu xài hoang phí như , chẳng trách hàng xóm xung quanh chướng mắt cô.
Hành vi , khiến Giang Niệm, ham thích kiếm tiền cẩn thận, từng một mục tiêu tiết kiệm nhỏ, cảm thấy vô cùng chán ghét.
Mấy bộ quần áo hoa hoè dám mặc ngoài đó, thơm bằng tiền mặt!
Cô nhất định kiếm tiền mới !
Tuy rằng gian tùy , nhưng cô vẫn mà ăn hết.
Làm gì ai chê tiền ít chứ ~
Giang Niệm tính toán xong tiền tiết kiệm, đến gần phòng bếp thoáng qua.
Trong phòng bếp gạo, bột mì, còn chút rau xanh và khoai tây, ăn hai ba ngày thành vấn đề.
Hơn nữa trong gian tùy của Giang Niệm, vật tư đủ ăn uống mấy đời lo.
Về phương diện , cô quá lo lắng.
Giang Niệm quan tâm hơn là, bệ bếp trong phòng bếp, dùng là bếp lửa và ống thổi, để sử dụng hàng ngày, đối với cô, một chỉ dùng bếp ga, vẫn chút khó khăn.
Chỉ riêng việc nhóm lửa, cô ước chừng học một thời gian.
Giang Niệm kỹ bếp lửa, chú ý đến một góc trong phòng bếp, đặt một cái tủ nhỏ bắt mắt.
Vân Vũ
Cô lúc đầu để ý, nhiều mới phát hiện.
Đến gần, mở tủ —
Giang Niệm thấy trong tủ, hai cái hộp sắt tròn đặt song song cạnh .
Cô chớp chớp mắt dám tin.
Và khẽ mắng một tiếng.
“Kẻ lừa đảo.”
Tần Tam Dã đúng là kẻ lừa đảo.
Trên hộp sắt tròn dán nhãn hiệu, còn mấy chữ to: Sữa bột trẻ em.
Đây là thức ăn hàng ngày của bé Tần Tâm Điềm.
Tần Tam Dã khăng khăng sữa bột trẻ em là vật tư khan hiếm, mua , bắt nguyên chủ nuôi bằng sữa .
Giờ nghĩ , đó là lời dối của đàn ông.
Hơn nữa lời dối dễ phát hiện.
Sau khi hết cữ, sữa nguyên chủ ngày càng ít, cô ban đầu chỉ cho b.ú hai , đến gần đây càng là chỉ một mỗi ngày.
Lượng sữa như , thể nuôi no một đứa bé hơn một tuổi.
Tần Tam Dã nhất định lén lút, lấy sữa bột cho con bú.
Anh thậm chí đặt hộp sữa bột trong phòng bếp, tủ cũng khóa, chỉ là chắc chắn nguyên chủ nhất định sẽ chủ động đến gần phòng bếp, càng sẽ mở cái tủ bắt mắt đó.
Thật sự là cẩn trọng và sợ hãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-16-dau-cang-sua.html.]
Tần Tam Dã như , chỉ e là để nguyên chủ thích con, thể gần con.
Là tính toán, nhưng xét về tình cảm thì thể tha thứ.
Thế thì…
Hôm qua ở bệnh viện thì ? Tần Tam Dã cũng cố ý ?
Giang Niệm ý thức điều gì đó, càng lúc càng gần chân tướng.
Khuôn mặt cô lập tức trở nên hồng hào, nóng bừng.
Mặt nóng hổi, n.g.ự.c nặng trịch khó chịu, còn chút căng tức, đau nhẹ.
Cô… Căng sữa.
Mặt Giang Niệm, nháy mắt càng đỏ.
________________________________________
Khói Bốc Lên Từ Bếp
Chiều tối ngày hôm đó.
Buổi huấn luyện của Đại đội Phi hành kết thúc đúng hẹn.
Tần Tam Dã khi huấn luyện xong, đến nhà trẻ cơ quan đón con.
Hôm nay mặc quân phục chính thức, mà là áo bay rằn ri huấn luyện hàng ngày.
Áo bay kiểu dáng rộng rãi, áo là kiểu áo khoác, mặc bình thường, dễ trông mập mạp buồn .
mặc Tần Tam Dã, hình cao ráo, vặn hảo.
Thậm chí so với lúc mặc quân phục chính thức, còn thêm một chút vẻ hoang dã phóng khoáng, khi tỏa một luồng thở hormone mạnh mẽ.
Tần Tam Dã khi đón con, nhận ít sự chú ý.
“Tần đội trưởng, đến đón con …”
“Vợ Tần đội trưởng, đây là cái phúc khí gì thế…”
“Chính là đứa bé nhà họ, thật sự đáng thương, một cái bớt lớn như , nửa khuôn mặt đều thấy rõ, lấy chồng đây!”
“Còn cái cô vợ nóng nảy , cưới một phụ nữ như thế, sống kiểu gì đây…”
Mọi xung quanh sợ Tần Tam Dã thấy những lời , đều hạ giọng, bàn tán xôn xao.
Tần Tam Dã vẫn lạnh lùng, ngơ những âm thanh xung quanh.
Cuộc sống nhà chỉ .
Tần Tam Dã sống , là rõ nhất.
Anh nhanh chóng đón con, ôm lòng.
“Ba ba…”
Tiểu An Bảo mềm mại dính chặt cổ Tần Tam Dã.
Nhà trẻ buổi chiều phát bánh quy nhỏ điểm tâm, con bé ăn vài miếng, miệng còn dính một ít vụn bánh quy nát.
Cứ thế dán , vụn bánh quy dính nước bọt, cọ xát hết lên cổ Tần Tam Dã.
Tần Tam Dã bận tâm.
Anh quen tay lấy một cái khăn tay từ túi yếm đeo cổ của Tiểu An Bảo, lau miệng nhỏ cho con.
“Ba ba… Khanh khách…”
Tiểu An Bảo cọ xát, gọi ba ba, tiếng mút sữa nhỏ là tiếng ngọt ngào.
“Mẹ ~ An An, gọi .”
“Mẹ ~”
Chỉ thể lí nhí gọi, vui vẻ .
Cô con gái nhỏ chỉ “ba ba, , ti”, đó đều là Tần Tam Dã dạy từng câu một.
Nghe giọng mềm mại của con, khóe miệng đàn ông vô thanh vô tức nhếch lên.
“An An ngoan lắm, chúng về nhà.”
Tần Tam Dã nguyên nhân, nhưng những sự đổi của Giang Niệm ngày hôm qua, đều thấy trong mắt.
Nếu may mắn, Giang Niệm hôm nay sẵn lòng ôm Tiểu An Bảo.
Khoảng cách từ nhà trẻ đến khu gia đình quân nhân, chỉ vài trăm mét.
Chỉ một lát .
Hai cha con đến cửa nhà.
Tần Tam Dã còn gần, ngửi thấy một mùi hăng hắc.
Giống như thứ gì đó cháy.
Chẳng lẽ là cháy nhà?
Thần sắc đàn ông căng thẳng, hình cao lớn nhanh chóng lao trong.
Cùng lúc đó.
Giang Niệm đang bước từ trong phòng.
“Khụ khụ khụ! Khụ khụ khụ! Khụ khụ khụ!”
Giang Niệm một tay cầm vá, một tay che miệng mũi, ho khan vài tiếng, mang theo cả mùi khói từ trong phòng bước .
Cô bước nhanh sân, hít thở mấy khí trong lành, mới bình phục cơn ngứa cổ họng.
Vì chậm hơn một bước mới chú ý đến bóng cao lớn bên cạnh —
Là Tần Tam Dã về.
Giang Niệm nhếch khóe miệng, mỉm với Tần Tam Dã và đứa bé.
“Các về .”