Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 157: Đỏ Hoe, Chảy Máu (1)

Cập nhật lúc: 2025-10-01 15:55:22
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm hôm đó, Tần Tam Dã và Giang Niệm ăn, khi no nê thì trở về phòng ngủ.

Trong sân nhỏ, ánh đèn bật sáng tắt, chìm màn đêm tĩnh mịch.

Tuy nhiên.

Sự yên tĩnh và bóng tối đó chỉ duy trì vài phút, lâu , một luồng ánh đèn bật sáng.

Chỉ là , ngôi nhà sáng đèn của Giang Niệm và Tần Tam Dã, mà là nhà Tống Oánh Oánh và Triệu Vệ Đông ở kế bên họ.

Ngay khoảnh khắc tiếng bật đèn, Tống Oánh Oánh vội vàng lên tiếng gọi: “Không bật đèn.”

Đáng tiếc kịp nữa.

Ánh đèn chiếu sáng căn phòng vuông vức, từ bóng tối chuyển sang sáng ngời, ánh sáng vẻ chói mắt.

Tống Oánh Oánh đang ngủ giường đệm giật như một con thỏ con kinh hãi, vội vàng kéo chăn, trùm kín cả từ đầu đến chân.

Cô siết chặt mép chăn bằng cả hai tay, dùng sức buông .

Lúc Triệu Vệ Đông nửa mặc một chiếc áo huấn luyện ngắn tay màu xanh quân đội, nửa mặc một chiếc quần đùi kiểu quần bãi biển, lộ cánh tay và đôi chân cường tráng.

Cái đùi , thoáng qua còn to hơn cả eo Tống Oánh Oánh.

Một đàn ông cao lớn cường tráng như bên mép giường, giống như một ngọn núi nhỏ, bóng đen bao phủ Tống Oánh Oánh.

Khiến Tống Oánh Oánh trốn trong chăn cảm nhận một luồng thở áp bức, ngay cả cũng dám .

Giờ khắc .

Sắc mặt thô ráp của Triệu Vệ Đông lắm, đôi lông mày rậm nhíu chặt, như thắt nút gỡ , khóe miệng mím , lộ vài phần ngưng trọng sắc bén.

Anh chằm chằm Tống Oánh Oánh cuộn tròn như con nhộng giường, nhíu mày khó hiểu hỏi: “Rốt cuộc em ?”

Nguyên nhân sự việc, kể từ một giờ .

Lúc đó, vặn là khi Tần Tam Dã đẩy cổng sân, trở về nhà.

Triệu Vệ Đông và Tống Oánh Oánh ngủ say từ lâu, tắt đèn nên trong phòng tối đen như mực.

Giống như đây, Tống Oánh Oánh một ngủ chiếc giường đôi rộng rãi, Triệu Vệ Đông trải một chiếc chăn đệm xuống đất, xuống là xong chuyện.

Hai tuy là vợ chồng, nhưng ngầm hiểu nước sông phạm nước giếng, cả hai đều bình an vô sự.

Lúc mới đầu, Tống Oánh Oánh còn hoài nghi Triệu Vệ Đông liệu thật sự .

Rốt cuộc thịt đến miệng, thật sự đàn ông nào thể nhịn ăn?

Về , ngày tháng trôi qua, Tống Oánh Oánh đàn ông , quả thật hề bộc lộ nửa phần ý định vượt rào với cô.

Như , cô cũng an tâm.

Bất kể Triệu Vệ Đông về sớm về muộn, Tống Oánh Oánh khi sách xong mỗi tối, đúng giờ liền ngủ, một đêm đều yên tĩnh mộng mị.

Chỉ là đêm nay, từ lúc Tần Tam Dã ở phòng bên cạnh trở về, Tống Oánh Oánh đột nhiên tỉnh giấc.

lập tức dậy bật đèn, mà chỉ khẽ kêu lên một tiếng kinh hãi, là mơ thấy ác mộng dọa, là xảy chuyện gì, hoặc là cơ thể chỗ nào thoải mái.

Âm thanh ngắn ngủi, chỉ một chút biến mất.

Dường như là lỡ nhầm.

khoảnh khắc đó, Triệu Vệ Đông tỉnh.

Anh ở tiền tuyến lâu ngày, thói quen của quân nhân chuyên nghiệp, ngủ sâu, còn luôn cảnh giác với bất kỳ tiếng động nào xung quanh.

Cho nên từ tiếng Tần Tam Dã mở cổng ngoài sân, ý thức tỉnh táo, còn thể rõ Tần Tam Dã dừng một lúc trong sân, đó mới nhà.

Tiếng kinh hô của Tống Oánh Oánh, chính là khi Tần Tam Dã về nhà.

Triệu Vệ Đông rõ mồn một, thể là ảo giác.

Lúc đó, khẽ mở mắt trong bóng tối, lướt qua chiếc giường đệm bên cạnh.

Thấy bóng Tống Oánh Oánh bất động, dường như vẫn đang ngủ.

Triệu Vệ Đông liền cho rằng chuyện gì, lặng lẽ thu hồi ánh mắt tiếp tục ngủ.

suốt một giờ đó, tiếng động vẫn thường xuyên truyền đến từ bên cạnh .

Có bóng trở , tiếng quần áo cọ xát, còn vài tiếng thở gấp rối loạn của Tống Oánh Oánh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-157-do-hoe-chay-mau-1.html.]

Triệu Vệ Đông nhanh chóng nhận , Tống Oánh Oánh chuyện.

Chỉ là chuyện giấu trong bóng tối, dù Tống Oánh Oánh một trằn trọc, cũng ý định đ.á.n.h thức Triệu Vệ Đông.

Triệu Vệ Đông là một đàn ông thô lỗ sai, nhưng nghĩa là hiểu phong tình.

Anh Tống Oánh Oánh đối với chồng vẫn luôn cảm xúc bài xích, đừng là chạm , ngay cả đến gần một chút cô cũng .

Cho nên dù Tống Oánh Oánh gặp chuyện, cô cũng sẽ với .

Nếu như , cần gì tự chuốc lấy sự khó chịu.

Triệu Vệ Đông khoanh tay, nhắm mắt , tiếp tục ngủ.

vị Triệu đoàn trưởng vốn luôn thể đặt lưng là ngủ, đầu tiên mất ngủ.

Bất kể lẩm bẩm “Nguyên lý máy móc vũ khí” như thế nào, vẫn hề buồn ngủ, mãi thể chìm giấc ngủ.

Một bên, tiếng động nhỏ vẫn thường xuyên truyền tới.

Âm thanh đó, giống như một chiếc lông vũ, thường xuyên nhẹ nhàng lướt qua n.g.ự.c Triệu Vệ Đông.

Làm ngứa ngáy, bồn chồn khó an, và cũng... lo lắng.

Ngay cả khi cố gắng ép ngủ, cũng lừa trái tim .

Toàn bộ sự chú ý của , sớm tập trung Tống Oánh Oánh.

Cho nên, trong căn phòng tối đen, vang lên giọng Triệu Vệ Đông.

“Em ? Cơ thể thoải mái ?”

Tống Oánh Oánh đột nhiên thấy giọng Triệu Vệ Đông, giật , vội vàng nhắm chặt mắt giả vờ ngủ, như thấy gì.

Triệu Vệ Đông bên vẫn luôn chờ câu trả lời của cô.

Anh thẳng: “Anh em tỉnh. Nếu em lên tiếng, sẽ bật đèn.”

Tống Oánh Oánh bật đèn, vội vàng mở to mắt, lo lắng : “Em , đừng bật đèn, ngủ tiếp .”

Lời giải thích luống cuống như , căn bản thể khiến Triệu Vệ Đông yên tâm.

Người đàn ông sự run rẩy và căng thẳng, còn một tia sợ hãi trong giọng của Tống Oánh Oánh.

Như , Triệu Vệ Đông càng thêm bất an.

Sau đó hỏi Tống Oánh Oánh nhiều , nhưng kết quả nhận vĩnh viễn chỉ là hai chữ “Không ”.

“Không , em thật sự , đừng bật đèn... Tê ——”

Lại là một tiếng hít .

Tống Oánh Oánh dường như đang chịu đựng một nỗi đau nào đó, thể miêu tả để cho Triệu Vệ Đông .

Sự kiên nhẫn của Triệu Vệ Đông cạn kiệt ngay khoảnh khắc .

Cái gì mà nước sông phạm nước giếng, tất cả đều là vô nghĩa!

Tống Oánh Oánh là vợ , là báo cáo lãnh giấy kết hôn, chẳng lẽ thể một cái?

Giây tiếp theo.

Triệu Vệ Đông nhanh chóng dậy, bật đèn điện trong phòng.

Do đó.

Cảnh tượng ban đầu xảy .

Triệu Vệ Đông bên mép giường, cau mày cúi đầu chăm chú Tống Oánh Oánh giường, hỏi một : “Rốt cuộc em ? Ra đây cho xem một cái.”

 

 

 

 

Vân Vũ

 

 

Loading...