Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 143: Ấu trĩ! Hùng cạnh!
Cập nhật lúc: 2025-09-29 08:27:00
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người đàn ông thể đang mơ ước vợ !
Tần Tam Dã ý thức điểm , ánh mắt đối diện với Cố Kinh Mặc càng lạnh, càng hung hãn hơn.
Khi Giang Niệm đến mặt Tần Tam Dã, đàn ông vươn tay ôm lấy eo nhỏ của Giang Niệm, thầm lặng tuyên bố chủ quyền.
Hừ.
Muốn cướp phụ nữ của , căn bản tư cách!
Cố Kinh Mặc hành động chiếm hữu giống như dã thú của Tần Tam Dã, nhíu mày, nhưng hề chịu thua.
Trong chuyện tình cảm, khi Giang Niệm kết hôn, Cố Kinh Mặc còn tư cách nữa.
Đây một cuộc chiến giữa đàn ông với đàn ông, hiếu thắng là bản tính của đàn ông, Cố Kinh Mặc thể chịu thua.
Cố Kinh Mặc đối diện với mắt đen của Tần Tam Dã, nghĩ đến hợp tác thương mại mà Giang Niệm thương lượng với , ngay cả yêu thiết nhất của Giang Niệm e rằng cũng .
Sau công ty kiếm tiền lớn, gia của Giang Niệm sẽ vô cùng vô hạn.
Đến lúc đó đàn ông liệu thể chấp nhận cách phận giữa hai bên , điều vẫn là một ẩn .
Hừ.
Tương lai còn dài, chồng và đối tác thiết, ai thắng ai thua còn chắc.
Vân Vũ
Cố Kinh Mặc nhếch khóe miệng khiêu khích.
Trong giây lát, trong khí tăng thêm một mùi t.h.u.ố.c súng.
Giang Niệm bên cạnh Tần Tam Dã, cảm giác kẹp ở giữa hai đàn ông, rõ là vì .
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi như , Giang Niệm thể nghĩ rằng hai đàn ông tiến hành một cuộc giao phong.
Cô phá vỡ sự im lặng, chủ động giới thiệu.
“Cố , đây là Tần Tam Dã, yêu của . A Dã, vị là Cố , chính là chi 500 tệ mua công thức kem trắng của .”
Tần Tam Dã: Từ xưng hô, thắng!
Cố Kinh Mặc: Ta là mua công thức kem trắng, Giang Niệm cho Tần Tam Dã về hợp tác thương mại , xem chồng cũng quan trọng đến thế!
Tần Tam Dã bước lên một bước, đưa tay , “Cố , chào , cảm ơn ủng hộ việc kinh doanh của vợ .”
“Tài năng của Giang Niệm ngưỡng mộ, kem trắng cô chế tác cực kỳ . Giao dịch đáng giá.”
Cố Kinh Mặc nắm lấy bàn tay Tần Tam Dã vươn , lời đáp Tần Tam Dã, tất cả đều là lời khen dành cho Giang Niệm.
Trước mặt chồng, khen ngợi vợ , thế nào cũng thấy kỳ lạ.
Tần Tam Dã thầm tăng thêm lực siết bàn tay.
Cố Kinh Mặc nhịn nhíu mày.
Về chiều cao, và Tần Tam Dã chênh lệch nhiều; về ngoại hình, và Tần Tam Dã mỗi một khí chất, đều tuấn, phong cách khác biệt.
Về sức lực…
Cố Kinh Mặc đối thủ của Tần Tam Dã.
Đôi tay Tần Tam Dã là cầm súng, vác đạn pháo, lái máy bay chiến đấu, là luyện tập ngày qua ngày mà .
Cơ bắp cứng cáp , là đồ giả, cũng để Giang Niệm thưởng thức, mà là sự rèn luyện hàng ngày.
Cố Kinh Mặc là một công tử quý tộc sống trong nhung lụa, thua cũng bình thường.
Chỉ là thua thua trận.
Cố Kinh Mặc nhanh buông lỏng chân mày, giống như gì xảy , bình tĩnh chống đỡ.
Hai im lặng ăn ý, tiếp tục giằng co.
Chỉ Giang Niệm…
Lần cô kẹp ở giữa, bên trái, bên , hiểu hai đàn ông đang gì.
So sức lực vui đến thế ?
Buông tay thì chứ?
Cô xuyên tiểu thuyết sủng ngọt thời đại, chứ tiểu thuyết nhiều nam tranh hùng, gì mà tranh?
Thật là ấu trĩ! Quá ngây thơ!
Giang Niệm thầm mắng trong lòng, nhưng trong giây lát, thật sự khuyên Tần Tam Dã và Cố Kinh Mặc buông tay như thế nào.
Ngay lúc .
“Ô ô… Ô ô… Ô…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-143-au-tri-hung-canh.html.]
Một trận tiếng , truyền từ trong phòng.
Là Tiểu An Bảo ngủ trưa tỉnh.
Tiểu An Bảo còn nhút nhát như , nhưng đôi khi tỉnh dậy thấy , hoặc thấy giọng Giang Niệm, vẫn sẽ bất an thút thít.
Tần Tam Dã thấy tiếng của Tiểu An Bảo, lập tức buông lỏng bàn tay đang siết chặt.
Lười so đo thắng thua với Cố Kinh Mặc nữa.
Anh giữ chặt Giang Niệm đang định , “Vợ , xem.”
Cố Kinh Mặc vẻ mặt mờ mịt, vì trong phòng tiếng trẻ con .
Một lát .
Khi Tần Tam Dã bế Tiểu An Bảo , Cố Kinh Mặc càng kinh ngạc há hốc mồm, công tử lớn nhà họ Cố đời từng thất thố đến .
Anh bụng Giang Niệm, đứa trẻ trong lòng Tần Tam Dã.
“Cô… Cô… Cô mới mang thai?”
Giang Niệm rõ ràng cô là thai kỳ đầu, còn ốm nghén nữa chứ.
Sao lập tức một đứa trẻ lớn như ?
Tần Tam Dã lời Cố Kinh Mặc , khóe miệng căng cứng nhếch lên, mặt nụ giấu .
Tiểu An Bảo mới tỉnh ngủ, mặt đỏ bừng, mang theo vết hằn khi ngủ đè, đôi mắt đen láy ướt át, mà ngậm nước mắt.
Đứa trẻ như yếu đuối đáng thương nhất, dễ khiến lớn yêu mến nhất.
Tần Tam Dã bế Tiểu An Bảo , đôi tay mạnh mẽ hữu lực đó dùng lực nhẹ nhàng nhất vỗ lưng Tiểu An Bảo.
Anh nhếch khóe miệng, mắt đen giấu vẻ đắc ý, trả lời sự nghi ngờ của Cố Kinh Mặc.
“Cố , An An là đứa con đầu của và Giang Niệm, hơn một tuổi . Đứa bé trong bụng cô là đứa con thứ hai sắp chào đời của chúng .”
Sự bình tĩnh duy trì suốt thời gian dài của Cố Kinh Mặc, tan thành mây khói trong khoảnh khắc .
Trên mặt cuối cùng vẫn lộ vẻ kinh ngạc đến hoảng sợ, miệng cũng mở .
Anh nguyên tưởng Giang Niệm chỉ là một cô gái trẻ, kết hôn. Kết quả cô chỉ kết hôn, còn mang thai!
Nguyên tưởng chỉ là thai kỳ đầu, hẳn là đầu mới, kết quả ! Đứa con đầu lớn như !
Cố Kinh Mặc nếu đến muộn hơn một chút, chờ đến khi nhận thức Giang Niệm, cô sẽ kết hôn và mang hai đứa con!
Tình huống mắt, là Tần Tam Dã đại thắng .
còn là vấn đề thắng thua nữa.
Mà là…
Một cú sốc lớn đối với lòng tự tin cao ngạo của Cố Kinh Mặc.
Biểu cảm mặt Cố Kinh Mặc, đổi đổi, chậm rãi nên lời.
Tần Tam Dã đại thắng .
Vẻ mặt đắc ý của đàn ông lan tràn từ ánh mắt, đến khóe miệng nhếch cao.
Anh xoa đầu Tiểu An Bảo, chỉ to một câu: Bảo bối ơi, con giỏi quá!
Giang Niệm cuộc giao phong ấu trĩ của hai đàn ông , chỉ thể thở dài bất đắc dĩ.
Ba lớn trong phòng tâm tư khác , Tiểu An Bảo là đơn thuần nhất.
Cô bé thấy Giang Niệm xong, hướng về phía Giang Niệm vươn tay nhỏ, gọi nũng nịu.
“Mẹ… nựng… Mẹ… nựng…” (Ý là bế và cưng nựng)
Giang Niệm dọa đến căng thẳng.
Cô sợ Tần Tam Dã nổi điên, lỡ tái diễn cảnh tượng trong phòng bệnh viện đó, thêm câu “Đại Bảo đói bụng, em nựng con một cái”. (Ý là cho con bú)
Nếu thật sự xảy như thế, Giang Niệm e rằng còn mặt mũi tiếp tục hợp tác với Cố Kinh Mặc nữa.
Tình huống tuyệt đối thể xảy !
Giang Niệm chủ động đưa tay về phía Tiểu An Bảo, ôm lấy con gái, “Mẹ đưa An An phòng quần áo, hai cứ trò chuyện.”