Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 134: Trò chơi, trẻ em không nên xem

Cập nhật lúc: 2025-09-29 08:26:51
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiểu An Bảo chỉ bé tẹo thôi, bàn tay Tần Tam Dã to lớn và dày rộng, một tay che mắt Tiểu An Bảo, che kín cả khuôn mặt cô bé.

Vân Vũ

Tiểu An Bảo đột nhiên thấy, tức giận, cũng sợ hãi.

Đây nhất định là ba đang chơi trò chơi với cô bé!

Tiểu An Bảo vui vẻ nắm lấy bàn tay Tần Tam Dã, vặn vẹo sang trái, nghiêng sang , thoát ngoài.

tay Tần Tam Dã canh giữ nghiêm ngặt, che đậy tầm của Tiểu An Bảo.

Tuyệt đối cho cô bé thấy một chút hình ảnh “trẻ em nên xem”.

“Ô ô ô!”

Tiểu An Bảo thoát , phát tiếng kháng nghị bé bỏng (nãi hô hô).

Chỉ là tiểu động tĩnh của cô bé, một chút cũng thể thu hút sự chú ý của hai lớn, giờ khắc Tần Tam Dã và Giang Niệm, đang đắm chìm trong chuyện của họ thể tự kiềm chế.

Nếu kỹ, trong căn phòng yên tĩnh , ngoài tiếng kêu nhỏ “phẫn nộ” của Tiểu An Bảo , còn một âm thanh ái rõ ràng.

Dường như ai đó đang uống nước ~

Tiếng nước nhóp nhép hòa quyện .

“Ô ô ô!”

Tiểu An Bảo giường, má phồng phồng, giận dỗi tại chỗ.

cô bé vẫn thấy gì cả.

Ba hư!

Cô con gái nhỏ đầu tiên giận Tần Tam Dã, nhưng , cuối cùng bàn tay thịt nhỏ bất lực nắm lấy bàn tay Tần Tam Dã.

Bàn tay nhỏ mềm mại, cuộn cũng chỉ thể nắm lấy một ngón tay Tần Tam Dã.

Tiểu An Bảo một tay nắm một ngón, hai bàn tay nhỏ cùng dùng sức.

“Ngô ngô!”

Khuôn mặt nhỏ nghẹn đến đỏ bừng, cố gắng bẻ ngón tay Tần Tam Dã.

hiệu quả đó thì, chẳng khác nào châu chấu đá xe.

Vẫn thể thoát chút nào.

“Ô ô… Măm măm… Măm măm…” (Mẹ )

Tiểu An Bảo thù ba ba một cục trong lòng, cùng đường chỉ thể gọi Giang Niệm, mới với cô bé.

Chỉ tiếc giọng cầu xin mềm mại của trẻ con, thể thu hút sự chú ý của Giang Niệm.

Bởi vì lúc Giang Niệm, đang bận tối mặt.

Toàn bộ giác quan cô đều thở nóng bỏng bao vây, cả nhẹ bẫng, trong đầu mù mịt, ngay cả Tiểu An Bảo yêu quý nhất cũng đặt ở vị trí thứ hai.

Bởi vì…

Người quan trọng nhất là đàn ông đang mật giao triền với cô .

Ngón tay thon trắng đó vuốt ve vest đen, lúc đang siết chặt lấy vải vest, bận tâm tạo từng nếp nhăn.

Hai bóng dáng một lớn một nhỏ, một nắm lấy quần áo Tần Tam Dã, một nắm lấy ngón tay Tần Tam Dã.

Hai con tương đồng đến .

Tần Tam Dã trong tiếng kêu gào của Tiểu An Bảo, hé mắt thoáng qua Tiểu An Bảo.

cũng chỉ là một cái như mà thôi.

Sau đó.

Anh chạm ngón tay trán Tiểu An Bảo, nhẹ nhàng đẩy như .

Tiểu An Bảo tròn vo lập tức mất thăng bằng, hai chân nhếch lên, bộ cơ thể ngã .

Phía , là chăn mềm mại.

Tiểu An Bảo khi ngã xuống một cách “long trời lở đất”, dừng trong một mảng mềm mại.

“Khanh khách… Khanh khách…”

Khoảnh khắc còn loạn, ngay đó lên tiếng.

Nhất định là ba đang chơi trò chơi với cô bé!

Khi còn nhỏ hơn, Tiểu An Bảo mới học , Tần Tam Dã cũng sẽ cô bé dậy ngay lập tức, xuống ngay lập tức, giống như chơi phi phi .

Lúc đó Tiểu An Bảo động tác linh hoạt, đẩy ngã xong, vẫy vùng tứ chi cũng dậy .

Bây giờ cô bé sức lực ở tứ chi, thể nhiều động tác hơn.

Tiểu An Bảo lăn một vòng chăn mềm mại, đó hai tay hai chân cùng dùng sức, một nữa dậy.

“Hì hì… Ô ô ô…”

“Ngô—”

“Ngô ngô!!!”

Tiểu An Bảo đáng thương vững, còn kịp ngẩng đầu ba một cái, trán một nữa một luồng lực đạo.

Cục thịt nhỏ đẩy ngã, lăn một vòng chăn.

Sau đó là bò lên, đẩy ngã…

Bò lên, đẩy ngã…

Đối với Tần Tam Dã mà , cũng chỉ là chuyện dùng lực bằng đầu ngón tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-134-tro-choi-tre-em-khong-nen-xem.html.]

đối với Tiểu An Bảo mà , là một trò chơi mà đều cần dùng sức.

“Ai nha! Ai nha! – ai nha! Ai nha! –”

Không mấy lượt qua , Tiểu An Bảo mệt đến mặt đỏ bừng, thể nhỏ bé đều sắp đổ mồ hôi.

“Ngô—”

Lại một đẩy ngã.

Tiểu An Bảo chăn, tay chân nhỏ nhúc nhích, thể bò dậy nữa.

Ô ô!

Mệt quá !

Trò chơi cô bé chơi nữa!

Tiểu An Bảo tay trái nắm tay , ngón tay nhỏ uất ức nắm chặt .

Miệng bĩu , giúp cô bé chứ.

________________________________________

Cùng lúc đó.

Tần Tam Dã và Giang Niệm trong thở dồn dập, tách .

Tần Tam Dã dựa sự tự chủ cực mạnh, cùng với sự gây rối nghịch ngợm của cô con gái nhỏ, mới kết thúc nụ hôn .

Ánh mắt , vẫn còn lưu luyến cánh môi Giang Niệm.

Đỏ tươi, sóng nước lấp lánh.

Tần Tam Dã kiềm đưa tay , mặt trong ngón tay cái miết mạnh qua môi Giang Niệm.

Lau sạch vệt nước.

Giọng trầm thấp khàn khàn vang lên.

quần áo, cô xem An An một chút.”

Nói .

Tần Tam Dã lập tức .

Anh chỉ bộ vest “mê hoặc lòng , mà còn phòng tắm một nữa, tắm rửa .

Lần , nhất định là tắm nước lạnh.

________________________________________

Tần Tam Dã rời khỏi cửa phòng một lúc lâu, khí trong phòng dần dần hạ nhiệt.

“Ừm…”

Giang Niệm mới hoảng hốt lên tiếng.

sờ sờ khuôn mặt đang nóng lên, sờ sờ môi khô nóng, hít thở thật lâu, cuối cùng nhớ phía còn một đứa trẻ nữa.

“An An.”

Giang Niệm đầu , chỉ thấy Tiểu An Bảo lấy tư thế hình chữ “Đại” (dang tay chân), ngửa giường, hé miệng nhỏ thở dài.

Khuôn mặt đỏ bừng, cơ thể mềm nhũn.

Một bộ dáng… mệt.

Đây là xảy chuyện gì ?

Chẳng lẽ Tiểu An Bảo cũng chơi một trò chơi nhỏ thể ?

Giang Niệm lâu đó, Tần Tam Dã đối xử với Tiểu An Bảo như thế nào.

sờ sờ trán Tiểu An Bảo, chạm tay nhỏ cô bé, chỉ là toát mồ hôi một chút, những cái khác dường như gì.

Tiểu An Bảo cuối cùng Giang Niệm đáp , nhúc nhích cơ thể nhỏ bé xích gần lòng Giang Niệm.

Cô bé ê ê a a chuyện, tố cáo hành vi phạm tội của Tần Tam Dã.

Ba hư!

Ba cho cô bé xem!

Ba còn ngừng đẩy cô bé!

Tuy nhiên ngôn ngữ trẻ con thật sự chút khó hiểu, Giang Niệm một câu cũng hiểu.

Cuối cùng…

Tiểu An Bảo tựa lòng Giang Niệm, mê man ngủ .

Ô ô…

Chơi trò chơi thật sự mệt quá a.

Ngày hôm .

Triệu Vệ Đông ở đại viện vài ngày, giấy chứng nhận học bạ và thủ tục nhập học của Triệu Tiểu Bắc cuối cùng cũng tất.

Ngày , là ngày đầu tiên Triệu Tiểu Bắc nhập học.

Triệu Vệ Đông cố ý xin nghỉ một giờ, tự đưa Triệu Tiểu Bắc đến trường.

 

 

 

 

Loading...