Chồng Quân Nhân Siêu Cưng Vợ, Kết Hôn Ba Năm Sinh Hai Bé - Chương 132: Dụ hoặc (1)
Cập nhật lúc: 2025-09-29 08:26:49
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Tam Dã khuôn mặt ý rạng rỡ của Giang Niệm, trong ánh mắt thêm một tia tò mò.
Anh hạ giọng hỏi, “Chuyện gì?”
“Đó chính là—” Giang Niệm , nghiêm túc, vui vẻ, “ mua tặng một phần quà.”
“Quà?”
“Ừ ừ, một phần quà lớn. Hiện tại thể đưa cho , mau ăn cơm , chờ ăn xong cơm sẽ đưa ngay cho .”
Giang Niệm tưởng tượng vẻ mặt Tần Tam Dã khi nhận quà, tâm trạng càng thêm sảng khoái.
Cô hối thúc Tần Tam Dã ngừng nhanh lên ăn cơm.
Tần Tam Dã quả thật ăn một miếng lớn.
Tiểu An Bảo bên cạnh cảm nhận niềm vui sướng tỏa từ cha , nắm lấy chiếc bánh trứng trong tay, nhét một miếng thật lớn miệng.
Đồng thời phát âm thanh “Ngao ô—”
Ăn cơm! Thơm ngon!
Chuyện gì cũng thể chậm trễ , chỉ chuyện ăn cơm là thể chậm trễ.
“An An ngoan quá! Một miếng thật lớn đó!”
Giang Niệm khen ngợi Tiểu An Bảo, giơ một ngón tay cái về phía cô bé.
Tiểu An Bảo nhận khích lệ của , vui vẻ lắc lư bàn chân nhỏ, chiếc bánh trứng trong tay ăn càng hăng say.
Chỉ chốc lát .
Một bàn đồ ăn đầy ắp quét sạch, hôm nay ăn đặc biệt nhanh.
Tần Tam Dã mong chờ món quà Giang Niệm tặng, khi dọn dẹp bàn ăn xong thì tìm Giang Niệm đòi.
còn kịp mở lời, Giang Niệm đ.á.n.h lạc hướng qua.
“Đi tắm tắm! Anh ở bộ đội một mồ hôi hôi, mau tắm .”
Không để cho phân trần.
Người đàn ông cao lớn thẳng tắp Giang Niệm đẩy phòng tắm.
Và, rầm tiếng cửa đầu tiên đóng .
Giang Niệm mềm mại nhưng cường thế, cho Tần Tam Dã cơ hội từ chối.
Lúc Tần Tam Dã , cửa phòng tắm đóng , chỉ thể thấy bóng mờ bên ngoài cửa.
Cách vách cửa.
Tần Tam Dã , “Quần áo, quần áo tắm rửa của còn lấy.”
“Không , cứ tắm , quần áo sẽ đưa cho .”
Giang Niệm lớn tiếng trả lời.
Cô ôm Tiểu An Bảo, trong phòng, tiên đặt con bé lên giường, đó lấy quần áo tắm rửa đưa cho Tần Tam Dã.
Tiểu An Bảo lên giường, lập tức bắt đầu bò, cầm lấy chiếc trống bỏi đặt ở đầu giường, vui vẻ lắc lư lên.
Tiếng thịch thịch thịch nhảy nhót.
Là thứ Tiểu An Bảo thích nhất.
Nếu như niên đại loại ghế lắc lư phát âm thanh, Tiểu An Bảo nhất định sẽ thích chịu xuống khỏi ghế.
Giang Niệm nhanh tìm quần áo của Tần Tam Dã, thoáng qua Tiểu An Bảo vững vàng giữa giường nệm, đó cầm quần áo ngoài.
Thịch thịch thịch.
Giang Niệm nhẹ nhàng gõ cửa toilet.
“A Dã, quần áo tắm rửa đặt ở ghế ngoài cửa, lát nữa mở cửa lấy.”
Tần Tam Dã nhíu mày nghi hoặc, chỉ là vài món quần áo thôi, vì mở cửa trực tiếp đưa.
Dù vợ chồng họ ở trong phòng tắm, một chuyện nên đều hết , cũng ngại việc cởi hết đồ một cái.
Sự hoang mang ngắn ngủi, câu trả lời khi Tần Tam Dã mang theo một nước, mở cửa lấy quần áo.
Bộ quần áo đó, thật sự thể tùy tiện đưa trong phòng tắm.
Bởi vì – đó là một bộ vest đen.
Tần Tam Dã thấy bộ quần áo mới tinh, lập tức hiểu đây chính là món quà Giang Niệm tặng .
Bộ vest vẫn là kiểu bộ (bách khoa thư bộ), phối hợp áo sơ mi trắng, giày da đen.
Mắt đen Tần Tam Dã rũ, chăm chú bộ vest đen mới tinh, môi mỏng nhếch lên một độ cong như như .
Món quà , Giang Niệm chuẩn dụng tâm như , rốt cuộc là cô tặng cho , tặng cho chính cô , thì thật là khó .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chong-quan-nhan-sieu-cung-vo-ket-hon-ba-nam-sinh-hai-be/chuong-132-du-hoac-1.html.]
________________________________________
Trong phòng.
Giang Niệm cùng chơi đùa với Tiểu An Bảo, nhưng vẫn phân tâm.
Cô thường xuyên nghiêng tai động tĩnh bên ngoài phòng.
Vừa hình như tiếng mở cửa, đúng lúc là thời gian Tần Tam Dã bình thường tắm xong, hẳn là lấy quần áo.
Đàn ông khi tắm xong luôn thích lau khô cơ thể, cũng thích lau khô tóc, mang theo nước ẩm ướt, nhưng ngàn vạn đừng ướt quần áo mới của cô .
Từ đầu đến chân, tốn của cô gần một trăm đồng đó!
Đây chính là một khoản tiền lớn!
Giang Niệm hận thể trực tiếp , theo dõi Tần Tam Dã lau khô cơ thể mới mặc quần áo.
Sau tiếng mở cửa, lâu đều tiếng đóng cửa?
Chẳng lẽ là Tần Tam Dã vẫn bắt đầu quần áo ?
Hay là hiểu về vest, cho nên mặc?
Bộ vest đen đó cô chọn kiểu kinh điển nhất, để phù hợp với khí chất Tần Tam Dã, lược bỏ phần áo khoác giữa.
Là phong cách cắt may gọn gàng, mặc hẳn là khó.
Giang Niệm ngừng thất thần, suy nghĩ tất cả đều đặt đàn ông ngoài cửa.
Cô cũng chú ý thấy Tiểu An Bảo nắm lấy ngón tay cô , nhét miệng, dùng răng sữa nhỏ bắt đầu gặm cắn.
Đừng hàm răng nhỏ mới bé tẹo như , kỳ thật sức lực cũng nhỏ.
Cô con gái nhỏ dùng sức b.ú sữa, c.ắ.n một miếng ngón tay cái Giang Niệm.
Tê—
Cũng khá đau.
Giang Niệm lập tức hồn, rút ngón tay Tiểu An Bảo gặm đến ướt át khỏi miệng cô bé.
Cô xê dịch cơ thể Tiểu An Bảo, để cô bé bò giường với bốn chân chạm đất, cái m.ô.n.g tròn lẳng nhô lên.
Giang Niệm vỗ một cái cái m.ô.n.g tròn vo đó.
“An An hư! Mẹ , ăn ngón tay . Ngón tay con ăn , ngón tay cũng ăn .”
Tiểu An Bảo “ăn đòn”, lập tức trở nên ngoan ngoãn.
“Măm măm… Măm măm…” (Mẹ )
Cô bé vứt chiếc trống bỏi trong tay, bò về phía Giang Niệm, chen lòng Giang Niệm, nũng nịu kêu .
Lộ bộ dáng nũng ngọt ngào.
Bộ dáng mềm mại đáng yêu, căn bản thể giận .
Tấm lòng của Giang Niệm, tức khắc mềm nhũn .
Cô bế Tiểu An Bảo lên, hôn một cái má Q-đạn của cô bé.
“Được , An An là bé ngoan, giận. Há miệng , a… Cho xem răng con.”
Tiểu An Bảo thông minh, học theo động tác Giang Niệm, “A…” mở miệng.
Giang Niệm cái miệng hồng hào nhỏ, chỉ thấy hàng răng cửa nhỏ phía , mà còn thấy bên trong mọc thêm mấy chiếc răng sữa trắng.
Chính vì mọc răng, sẽ một chút đau nhức, cho nên Tiểu An Bảo thích nắm cái gì cũng nhét miệng, c.ắ.n gặm.
Cô nên học một vài công thức, một ít đồ ăn vặt thể mài răng cho Tiểu An Bảo để cô bé tìm đồ ăn ngon.
Giang Niệm miệng nhỏ của Tiểu An Bảo, trong lòng nghĩ như .
Ngay lúc .
Tiếng kẽo kẹt truyền đến.
Cửa phòng nhẹ nhàng mở , một bóng dáng thẳng tắp thon dài bước .
Vân Vũ
Trong khoảnh khắc đó.
Bóng đèn rủ xuống nóc nhà, dường như rung rinh.
Một bóng đen lắc lư, theo đó in tầm mắt Giang Niệm.
Cô ngẩng đầu , ánh mắt sáng rực lên ngay lập tức.