CHO BẠN THUÊ NỬA GIÁ CÒN GIỞ THÓI TÍNH TOÁN, TÔI ĐUỔI THẲNG RA KHỎI NHÀ - 2

Cập nhật lúc: 2025-11-17 16:24:17
Lượt xem: 160

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Sao liên quan? Tiền thêm kiếm , một nửa đều nộp cho ! cực khổ còn đòi đủ! Cậu thương hả?”

 

Lúc , bạn học trong nhóm chịu nổi nữa, lượt :

 

“Cậu khách sạn ở 2 tiếng xin giảm tiền ? Có chỗ nào t.ử tế kiểu đó ?”

 

“Ba trăm tệ? Gớm, định bố thí cho ăn mày ?”

 

“Nhà hai phòng ngủ, một phòng khách, ở trung tâm mà thuê ba trăm tệ, cho địa chỉ, qua thuê ngay!”

 

“Cười xỉu, @Lâm Linh, bớt bụng nhé, nuôi ong tay áo.”

 

Tôn Oánh Oánh cả nhóm châm chọc mỉa mai một hồi, cuối cùng cũng câm như hến.

 

Một lúc , cô bất ngờ gửi một tin nhắn thoại, giọng the thé đầy chua chát:

 

“Mấy đúng kiểu xem kịch, chẳng chuyện mà oang oang. thuê nhà riêng của cô , giống ở khách sạn? Với , chuyện liên quan gì đến mấy ? Rảnh quá thì chăn ch.ó , đừng lo chuyện bao đồng!”

 

“Người ngay chẳng sợ bóng cong. Một tháng chỉ trả cô ba trăm tệ, cô thích thì cũng chịu! Nhà cô cho thuê thì thuê, thì thôi, tưởng là vàng chắc? Gần trường đầy nhà, mà chẳng chỗ ở! Cô nhớ kỹ, bỏ lỡ ‘khách quý’ , đừng mà hối hận!”

 

bật dậy khỏi giường, vò đầu bứt tai, sang với bạn cùng phòng:

 

“Ê, mấy bà nhắc cái coi, mắc nợ cô đời nào ? Cái kiểu hống hách ngu ngốc ? Còn dám công khai uy h.i.ế.p ?!”

 

Mấy bạn cùng phòng nãy giờ xem kịch vui đến ngặt nghẽo:

 

“Ha ha ha! sống hai mươi năm, đầu thấy loại mặt dày hổ như !”

“Cười rụng răng mất! Ai chắc tưởng thuê nhà của cô đó!”

 

bật chế độ châm biếm, nhấn giữ ghi âm, giọng nhạt như nước đá:

 

, cô mất là căn hộ hai phòng một khách giá nghìn tệ, còn mất là ba trăm tệ thôi, huề vốn nhé!”

 

“Nói thật, đại tiểu thư , mau dọn đồ . Không nể tình bạn học chắc rảnh mà giảm giá cho cô một nửa ? chịu thiệt suốt một năm nay , cũng nên ‘giải thoát’ thôi! Cảm ơn cô vì ơn đức thuê nhà của , khắc cốt ghi tâm luôn đấy!”

 

Thú thật, chỉ mổ cái đầu cô xem bên trong bột mì trộn nước mà đặc quánh đến .

 

Bị dằn mặt thẳng thừng, cô đổi thái độ 180 độ, nhắn riêng cho :

 

“Lâm Linh, đây còn trả tiền thuê nhà nguyên năm cho đấy! Sao thể như mặt ?”

 

“Cậu nhà , cơ sở vật chất xuống cấp, tường bong sơn, dọn còn tưởng nhà thô! Là tự tay bài trí hết! Cậu cho thuê khác cũng nhờ công giá hơn! Giảm cho hai tháng tiền thuê thì ?”

 

“Hóa cứng trong nhóm thì càng lì hơn ? nợ tiền chắc?”

 

chẳng buồn đôi co, tiện tay chụp màn hình tin nhắn, đăng thẳng lên nhóm:

 

“Ơ kìa, cô bảo nhắn riêng ? Sao giờ chui đây cầu xin thế?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cho-ban-thue-nua-gia-con-gio-thoi-tinh-toan-toi-duoi-thang-ra-khoi-nha/2.html.]

 

“Cô nợ ? Thế mấy khoản cô hỏng, tính toán là vì nể mặt đấy. Giờ còn thiếu bảy trăm sáu mươi tệ, nhớ cho kỹ! Trong hợp đồng ghi rõ, đừng tưởng dám kiện!”

 

“Nếu tin thì tra thử , tranh chấp dân sự đấy, tiền nhỏ cũng xử lý . Cô nghiệp, mà dính kiện tụng, kỷ luật mời lên phường thì nhục mặt ai nhỉ?”

 

Nhóm chat im bặt vài giây, bùng nổ tiếng hò reo:

 

“Hay quá, vẫn là chị Linh của đỉnh nhất!”

, vẫn là chị Linh lợi hại!”

“Coi mà học hỏi , đừng ăn vạ nữa!”

 

May mà bình thường cô đắc tội với ít , nên chẳng ai bênh vực nổi.

 

Đang lúc đó, đứa chen ngang giọng đạo đức giả:

 

“@Lâm Linh, nhà giàu thế, là con nhà đền bù giải tỏa cơ mà. Giàu như , tha cho cô vài trăm tệ ? Toàn bạn học cả mà.”

 

nheo mắt, khẩy:

 

“Xin , mù mặt, thằng nào chui từ khe đá phát biểu thế?”

 

Bạn cùng phòng giường hai khinh:

 

“Báo cáo chị Linh, tên đó là Từ Thiên, tóc tai với phong thái chắc là fan cuồng Tôn Oánh Oánh.”

 

gật đầu tỏ vẻ hiểu: đúng là loại mù mắt vì gái.

 

Dù phiền phức, nhưng công nhận, Tôn Oánh Oánh cái nhan sắc đủ khiến trai dại đầu gối.

 

đáp bằng một dấu hỏi “?”.

 

“Anh ơi, nhà tiền thì liên quan quái gì đến , đến cô ? Đừng học thói thèm khát đồ khác. Nhà là của , tiền là của , thích thì mà mua!”

 

“Còn thương cô quá thì dang tay cứu lúc cô đuổi khỏi ký túc xá ? Lúc đó cho thuê nhà, để cô quỳ xuống cầu xin ? Anh hùng rơm ?”

 

“Hay là thế nhé, cho cơ hội thể hiện: chờ cuối tháng cô dọn , thuê cho cô ở, giá hữu nghị 1.500 tệ/tháng, chịu ?”

 

Từ Thiên cứng họng, một lúc mới gõ câu: “Không chấp với phụ nữ.”

 

giả vờ thở dài tiếc nuối:

 

“Haiz, tội nghiệp, nữ thần của sắp cắt duyên đó!”

Rồi tiếp tục gõ:

 

“@Tôn Oánh Oánh, cô tưởng hiền mà leo lên đầu ? Lúc đầu bụng cho thuê, ngờ cô bày trò, còn tính toán tiền bạc. là loại thích chiếm tiện nghi mà hổ!”

 

 

 

Loading...