Chờ Anh Đến Bên Em - Chương 89
Cập nhật lúc: 2024-10-13 17:14:39
Lượt xem: 106
Vì Dương Minh Trí là bạn chí cốt của Quan Hưng Hào đã lâu, ông cũng thân thiết với cả nhà họ Quan, trước giờ cô cũng hay gặp ông đến thăm ông bà nội nên lần này thấy ông đến cô cũng không cảm thấy khác lạ.
Nhìn một màn trước mắt làm Quan Hề liên tưởng đến cảnh tượng “Ông bà nội muốn làm cầu nối hòa giải”, trong lòng cô có chút phiền muộn, không phải vì thấy ông bà nội quản chuyện không đâu mà là mối quan hệ giữa ba người đã không thể hàn gắn lại nữa, cô cũng không có cách nào đeo mặt nạ giả tạo mà sống nữa.
“Minh Trí đấy à? Hôm nay cháu cũng đến sao.” Ông nội Quan Hồng nhìn thấy Dương Minh Trí đến liền bất ngờ.
Quan Hưng Hào đứng dậy: “Là con bảo cậu ấy đến.”
Mọi người đều nhìn sang Quan Hưng Hào, ai cũng không hiểu ông nói là bàn chuyện nhà mà gọi người ngoài đến làm gì.
Dương Minh Trí chào hỏi hai trưởng bối là Quan Hồng cùng Thôi Minh Châu, ông trả lời: “Hai bác ạ, hôm nay con đến đây để nói một chuyện với cả nhà mình.”
Quan Hồng: “Chuyện gì?”
Dương Minh Trí: “Liên quan đến Quan Hề. Mọi người cũng biết Quan Hề sau khi biết bản thân là con nuôi liền dọn ra khỏi nhà, bên nhà họ Quan định bỏ mặc con bé không quan tâm hay sao?”
Quan Hề sửng sốt: “Không phải đâu… Chú Dương, sao chú lại nói vậy? Việc không làm ở công ty nữa là ý muốn của riêng cháu, không phải là do ai làm khó cháu đâu, chú hiểu nhầm gì rồi phải không ạ?”
“Tất cả là ý muốn của riêng cháu? Chuyển khỏi nhà, rời khỏi công ty? Tự dưng cháu có suy nghĩ này hay sao?” Dương Minh Trí đột nhiên quay lại nhìn cô, trầm giọng nói, “Lẽ nào không phải vì Quan Oánh, vì mẹ cháu hả?”
Sắc mặt Ngụy Chiêu Mai trở nên khó coi: “Dương Minh Trí, anh nói câu này là ý gì.”
Dương Minh Trí: “Hừ, ý gì ấy hả, hôm nay tôi đến đây chính là để nói với mọi người tôi có ý gì, chính mắt tôi nhìn Quan Hề lớn lên, mấy người đừng hòng đụng đến một cọng tóc của con bé. Tôi biết, chị cảm thấy bây giờ Quan Hề đang cản đường của Quan Oánh, cũng cảm thấy con bé không có tư cách mà đè đầu cưỡi cổ con chị, nhưng hôm nay tôi đứng đây nói rõ điều này, Hề Hề có đủ tư cách, con bé có đủ tư cách hơn bất kỳ ai.”
Hai vị trưởng bối vẫn đăm chiêu suy nghĩ, nhìn con trai của mình lại không hiểu Dương Minh Trí đang nhắc đến vấn đề gì, sắc mặt Ngụy Chiêu Mai và Quan Oánh lại bị câu này làm cho xanh mặt.
Quan Hưng Hào mấp máy môi, nhìn mọi người xung quanh đều mơ hồ không hiểu chuyện gì, ông nói: “Mọi người ngồi xuống cả đi, chuyện này để con nói thì hơn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cho-anh-den-ben-em/chuong-89.html.]
Dương Minh Trí hừ lạnh một tiếng rồi kéo Quan Hề ngồi xuống sô pha.
Quan Hề vẫn ngơ ngác: “Chú Dương, cháu biết chú vẫn luôn bênh vực cháu, nhưng lần này…”
“Quan Hề là con gái của tôi, con gái ruột.” Lời nói hùng hồn của Quan Hưng Hào khiến nửa câu còn lại của Quan Hề nghẹn trong cổ họng, cô sửng sốt quay sang Quan Hưng Hào: “Gì cơ ạ?”
“Con (Ông) đang nói gì?!” Không chỉ có cô, những người khác đều kinh ngạc.
Quan Hưng Hào cắn răng, ông quyết định nói ra bí mật đã giấu hơn hai mươi năm nay.
Ông nhìn Quan Hề, mắt rướm lệ: “Hề Hề, con là con gái ruột của bố. Năm đó mẹ con vì mang bệnh hiểm nghèo lại chỉ có một thân một mình nên mới gửi con ở Viện Phúc lợi. Về sau bà ấy lo lắng cho con nên mới nói chuyện này cho chú Dương của con biết, muốn nhờ ông ấy trông chừng con, tìm cho con một gia đình tốt. Chuyện này mẹ con còn giấu bố không cho bố biết. Cũng chính chú Dương thấy con chỉ còn một người thân là bố nên về sau mới không nhịn được mà kể cho bố nghe.”
Quan Hề nghe mà mụ mị đầu óc, sau khi phản ứng lại mới lắp bắp hỏi: “Bố nói vậy nghĩa là sao? Bố muốn nói, mẹ, mẹ con là… người thứ ba?”
“Hề Hề, cháu không được nói bậy!” Dương Minh Trí trách cứ, “Mẹ cháu trước giờ chưa từng làm người thứ ba, muốn nói người chen chân vào thực sự thì…”
Dương Minh Trí nhìn sang Ngụy Chiêu Mai, lạnh giọng nói: “Có vài chuyện không được quyết định bởi thứ tự trước sau.”
Có lẽ do lượng tin tức quá lớn, Quan Hề chỉ biết sững sờ ngồi nhìn Dương Minh Trí, không biết phản ứng ra sao.
Vẫn là bà nội Thôi Minh Châu dường như chợt nhớ ra điều gì đó, bà hỏi: “Lẽ nào Hề Hề là con gái của Nguyệt Sam…”
Nguyệt Sam? Là ai vậy?
Ngồi ở đây chỉ có Quan Hề và Quan Oánh vẫn m.ô.n.g lung không hiểu gì, vẻ mặt những người khác đều biến sắc, là dáng vẻ đã hiểu rõ.
“Phải, Hề Hề chính là con gái của Nguyệt Sam.” Dương Minh Trí nhìn Quan Hề nói: “Sự tình đã đến nước này chú và bố con cũng không thể che giấu thêm nữa. Thật ra, nhiều năm về trước, chú, bà Ngụy đây với bố con và mẹ con là bạn học của nhau. Lúc đó bố mẹ con là một đôi tình nhân nổi tiếng, thậm chí ông bà nội con cũng gặp mẹ con rồi, hai người cũng cực kỳ thích mẹ con.”