Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chờ Anh Đến Bên Em - Chương 27

Cập nhật lúc: 2024-10-02 21:09:59
Lượt xem: 118

Quan Hề ném túi xuống, nằm xụi lơ trên sô pha mềm mại, vừa tháo giày cao gót vừa gọi điện cho Lãng Ninh Y.

 

Điện thoại vừa bắt máy liền truyền tới giọng nói uể oải của Lãng Ninh Y: “Sao thế em yêu?”

 

Quan Hề: “Cậu đang ở đâu thế?”

 

“Spa, đang đắp mặt nạ, có tới không.”

 

“Không cần, lần sau.” Quan Hề đáp, “Nói cho cậu một chuyện trọng đại, hôm nay Quan Oánh nói chuyện với mình rồi.”

 

Lãng Ninh Y: “Hả? Nói gì.”

 

“Chị ấy hỏi mình cảm thấy chị ấy là người thế nào, còn nói rất thích mình, cậu bảo có thần kỳ không cơ chứ.” Quan Hề nhìn dáng người trong gương, duỗi đôi chân dài ra, “Chị ấy nói chuyện rất nhẹ nhàng, mình cảm thấy phân nửa mình như đang mắng vào mặt người ta.”

 

Lãng Ninh Y: “Có phải cảm thấy người ta rất yếu ớt, không nỡ dùng mấy tuyệt chiêu kia của cậu hả.”

 

Quan Hề trợn trắng mắt: “Bà đoán đúng rồi ạ, tiểu nhân không có chỗ nào để xuống tay, cũng không có lý do để xuống tay. Bây giờ quả là thân phận mình bị uy h.i.ế.p thật, nhưng nghĩ kĩ lại người ta cũng đủ thảm rồi. Cậu nói xem chị ấy chọc phải ai mà từ nhỏ đã…”

 

“Mẹ nó Quan Hề, cậu đang đồng tình với người ta à? Người ta là phượng hoàng chân chính đấy.”

 

Quan Hề: “…”

 

“Ai, đương nhiên cậu cũng vậy. Cậu đó, ở đâu cũng là con chim phượng vẫy cánh trên chín tầng mây…”

 

“Câm miệng, đọc ít truyện cổ đại thôi.”

 

“Ồ… Thế mình nói đúng rồi phải không.” Lãng Ninh Y nói, “Chị ta rất thích cậu, nhưng nếu chỉ vì cậu là em ruột của người ta thì sao? Bố cậu vì cậu mà không nói cho chị ấy biết cậu được nhận nuôi. Vậy nếu một ngày nọ chị ấy biết cậu không phải em ruột mình sẽ có thái độ gì?”

 

Quan Hề không nói được gì.

 

Cô cũng đang nghĩ, Quan Oánh sẽ có thái độ gì? Sẽ còn nhẹ nhàng ấm áp nói rất thích cô nữa không?

 

“Tóm lại cậu tự quyết định đi.” Lãng Ninh Y nghĩ ngợi rồi lại bắt đầu tiêm nhiễm, “Hề Hề, theo như tình tiết trong ngôn tình, chắc chắn cô ấy sẽ được mọi người xung quanh yêu thích, bố mẹ này, anh chị em này, nam chính nữa này… ai cũng sẽ thích cô ấy, sau đó…”

 

“Cái gì? Nam chính? Nam chính ở đâu ra.”

 

Lãng Ninh Y: “Trong bộ truyện của các cậu nam chính có lẽ là… Giang Tùy Châu?”

 

Quan Hề: “…”

 

“Mềm mại yếu đuối mới dễ cuốn hút người khác, nam chính sẽ dần dần nhận ra nữ chính quá bi thương tội nghiệp, sẽ đồng cảm với cô ấy rồi yêu cô ấy. Còn nữ phụ kiêu căng độc ác chắc chắn bị đá bay đi…”

 

“Lãng! Ninh! Y!”

 

Lãng Ninh Y rùng mình hồi thần lại: “Hả? Mình đùa đấy! Chỉ là đùa vui thôi! Mình chỉ nói hầu hết các bộ truyện đều như vậy, không nói cậu…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cho-anh-den-ben-em/chuong-27.html.]

 

“Xéo! Tắt máy đây!”

 

***

 

Quan Hề ở nhà hai tuần liền, sau hai tuần này, Quan Oánh cùng cô đến công ty. Dần dần tin tức bát quái này cũng bị truyền ra.

 

Con gái lớn của Quan Hưng Hào chưa đến một tuổi đã qua đời bây giờ đã sống sót trở về.

 

Có một đoạn thời gian vòng bạn bè của Quan Hề nhiệt tình thảo luận về chuyện này, còn liên tục gửi tin nhắn hỏi thăm cô.

 

Quan Hề bị hỏi đến mức không phiền cũng bắt đầu thấy phiền, về sau có hỏi thế nào cũng không thèm trả lời nữa, mấy buổi tiệc tùng tụ tập gì đó cô cũng không thèm đi.

 

Đi làm rồi tan làm lại về nhà, đúng tiêu chuẩn con ngoan.

 

Hôm nay đúng vào cuối tuần, có thời gian Quan Hề liền đến Trung tâm Du lịch Cá sấu ở ngoại ô.

 

Từ nhỏ Quan Hề thích những thứ đặc biệt, người khác nuôi chó nuôi mèo, cô liền nuôi những động vật mà người thường không nuôi nổi như khổng tước, hổ Đông Bắc,… hay như mấy con cá sấu đằng kia.

 

Cô nhận nuôi ba chú cá sấu chủng loại hiếm, đây là lần thứ tư cô đến đây.

 

Lúc này cô đang đứng trên đài cao cách một khoảng khá xa, nhìn những con vật nuôi to lớn ở phía dưới chậm rãi bò tới bò lui.

 

“Gần đây Giang Giang không ăn uống được hả?”

 

Nhân viên công tác đứng cạnh gật đầu: “Bệnh vặt lần trước đã được trị khỏi rồi, tiểu thư yên tâm.”

 

“Hai con khác thì sao.”

 

“Tiểu Tùy với Châu Châu vẫn rất khỏe mạnh, đặc biệt là Châu Châu, rất háu ăn.”

 

Quan Hề cười vui vẻ: “Háu ăn là tốt, về sau nếu có chuyện gì cậu cứ liên hệ trực tiếp với trợ lý của tôi.”

 

Nhân viên công tác nhận lời, lại báo cáo cho Quan Hề những chuyện vụn vặt của mấy chú cá sấu dạo gần đây. Quan Hề nghe rất nghiêm túc, nghiêm túc như thể ở dưới kia là mấy đứa con ruột của cô vậy.

 

Đang nói nửa chừng chuông điện thoại bỗng vang lên, Quan Hề ra hiệu cho nhân viên kia ngừng lại, nghe điện thoại.

 

“Sao vậy.”

 

“Quan tiểu thư, trang phục bên Channel đã chuyển đến rồi, cô có ở nhà không? Bây giờ có tiện chuyển đến không ạ?” Đầu kia điện thoại là trợ lý Chu Hạo của Giang Tùy Châu.

 

Quan Hề nghe cậu ta nói mới nhớ tới món đồ phiên bản giới hạn lần trước Giang Tùy Châu nhắc đến: “À, cậu mang tới đi, tôi về nhà ngay đây.”

 

“Vâng.”

 

Quan Hề tắt điện thoại, nỗi phiền muộn mấy ngày nay cũng thuyên giảm hơn nửa.

Loading...