Chờ Anh Đến Bên Em - Chương 153
Cập nhật lúc: 2024-10-24 21:31:21
Lượt xem: 72
Mấy tuần sau, ngày lễ du lịch của Youtu đến hẹn lại lên.
Ngày hôm đó trong hậu trường rất náo nhiệt, không chỉ có nhiều vị blogger nổi tiếng mà còn có rất nhiều đoàn đội nghệ thuật được mời đến để biểu diễn.
Ở hậu trường hôm nay hầu như toàn là bốn người dùng chung một phòng trang điểm, lúc Quan Hề dẫn theo Uông Thanh và cô trợ lý Tiểu Khả bước vào cô bèn nhận ra có người quen mặt dùng chung phòng này với cô – Triệu Hiểu Nhu.
Hai người khác dù chưa gặp mặt ngoài đời nhưng sau khi các cô ấy tự giới thiệu tên cô cũng lên mạng tìm ID, hóa ra toàn là bạn bè tương tác trên mạng cả.
“Xin chào xin chào, tôi là Lý Thiến, ID weibo là Trứng cuộn nhỏ.” Dáng người Lý Thiến nhỏ nhắn, trông rất dễ thương.
Quan Hề bắt tay làm quen cô ấy: “Tôi biết, theo dõi cô đã lâu cuối cùng cũng có ngày được gặp mặt.”
“Phải đó, hôm nay là dịp gặp gỡ của nhóm người nổi tiếng trên mạng mà.” Lý Thiến nói, “Ôi chao Quan Hề này, ngoài đời cô còn xinh hơn trên ảnh.”
“Cảm ơn nhé.”
Lý Thiến thật lòng khen cô, dù sao thì trong cái thời đại chỉnh ảnh đến bố mẹ còn chẳng nhận ra thế này, ngay cả đại mỹ nữ nổi tiếng như Triệu Hiểu Nhu nhìn ngoài đời vẫn còn kém sắc hơn trong ảnh.
Cô ấy thật sự không ngờ gặp được Quan Hề ở ngoài đời còn đẹp hơn trên mạng nhiều.
Lý Thiến: “Ai, chúng ta chụp chung tấm đi.”
Quan Hề: “Được đó, nhưng tôi phải trang điểm đã, thợ trang điểm vẫn đợi bên kia kìa.”
“Được được, tối nay chúng ta còn nhiều thời gian lắm.” Lý Thiến nhìn cô không dứt mắt.
Mẹ nó, vẫn chưa trang điểm à, mặt mộc mà da dẻ đẹp quá mức thế này.
Lúc Quan Hề ngồi xuống bàn trang điểm còn chào hỏi Tề Phi Phi, cô bạn tương tác khá tốt trên mạng. Tề Phi Phi là blogger thể nghiệm khắp thế giới, từ đồ ăn ngon đến khách sạn đang hot cô ấy đều review tiến cử, hồi trước Quan Hề theo dõi cô ấy chính vì cô tìm được không ít quán ăn ngon từ bài đăng của cô nàng.
“Trùng hợp thế nhỉ, không ngờ chúng ta lại dùng chung một phòng trang điểm.” Ngồi ở bên kia của Quan Hề là Triệu Hiểu Nhu, cô vừa ngồi xuống Triệu Hiểu Nhu còn chủ động chào hỏi trước.
Vì chuyện tiết mục đợt trước mà Quan Hề không có ấn tượng tốt với cô ta: “Không trùng hợp đâu, không phải chúng ta cùng chung công ty sao, sắp xếp cùng phòng cũng thường thôi.”
Triệu Hiểu Nhu bật cười: “Quan Hề, nghe nói lần này cô được mời lên sân khấu chia sẻ cảm nghĩ, năm trước là chị đó, em có gì không hiểu thì có thể hỏi chị nha.”
“Thế hả, em còn không biết là chị đâu. Nếu chị nói với em sớm hơn có phải em đã có nhiều thời gian để hỏi rồi không, nhưng mà bây giờ sắp lên sân khấu, không kịp nữa rồi.” Quan Hề cười không cảm xúc, “Dù sao cũng cảm ơn chị.”
Triệu Hiểu Nhu: “Đừng khách sáo, chị là tiền bối mà, việc nên làm.”
Tiền bối cái quái gì...
Quan Hề lười nghe Triệu Hiểu Nhu nói mấy lời sáo rỗng này, cô bảo nhân viên trang điểm cho mình, sau đó cầm điện thoại lên tập dượt lại bài phát biểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cho-anh-den-ben-em/chuong-153.html.]
Một tiếng sau, bên ngoài bắt đầu hoạt động.
“Mấy chị chuẩn bị xong chưa, có thể ra ngoài ngồi rồi.” Nhân viên công tác đến gọi.
“Xong rồi.”
Cuối cùng Quan Hề cũng trang điểm xong, đi ra ngoài với mấy người Lý Thiến.
Vị trí ngồi của khách mời là cố định, dãy ghế giữa ở hàng ghế đầu dành cho cấp cao trong công ty và một số nghệ sĩ trong giới được đặc biệt mời đến. Hai dãy trái phải phía trên dành cho nhân vật chính của tối nay, các blogger dưới trướng Youtu hoặc các nhân vật lớn có tích xanh được mời đến. Phía sau nữa ngoài phóng viên và các tài khoản marketing còn có khán giả.
Vị trí của nhóm Quan Hề ở bên phải, nên sau khi bước ra khỏi hậu trường phải đi cả quãng đường dài ngang qua sân khấu. Vốn Quan Hề cũng chẳng để tâm, ai ngờ trên đường đi cô liếc mắt nhìn cái thế mà lại nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc.
“...?”
Bước chân không hề dừng lại nhưng ánh mắt nhanh chóng dán lên người đó.
Mà vị ngồi kia chắc chắn cũng nhìn thấy cô, sắc mặt anh bình tĩnh, chỉ nhìn cô rồi chỉ vào điện thoại mình.
Lúc này Quan Hề đang mặc lễ phục, tất nhiên điện thoại phải để trong ví rồi.
Cô nhìn thấy anh ra hiệu cũng không lấy điện thoại ra luôn mà đợi khi ngồi vào vị trí xong xuôi mới lôi điện thoại ra nhìn.
Vừa rồi sắp phải ra ngoài cô còn bận trang điểm nốt bước cuối cùng nên cũng không nhìn điện thoại, lúc này mới nhận ra mấy phút trước Giang Tùy Châu có nhắn tin cho cô.
Giang Tùy Châu: [Lúc nào em ra]
Quan Hề nhìn xuyên qua biển người, cúi mắt trả lời anh: [Sao anh lại ở đây? Không phải anh nói không xuất hiện ở mấy hoạt động như thế này hay sao]
Giang Tùy Châu: [Tự dưng hôm nay muốn đến]
Quan Hề cười không thành tiếng: [Hả? Xem em phải không?]
Giang Tùy Châu: [Chẳng lẽ rỗi quá không có gì làm]
Quan Hề: [Hiểu chuyện thế à? Được, tối về nhà thưởng cho anh một trăm nụ hôn]
Giang Tùy Châu: [Anh đếm đó]
Quan Hề: [... Vậy cũng không cần nghiêm túc đến thế]
Sau khi Quan Hề ngồi tán dóc một hồi với Giang Tùy Châu liền cất điện thoại đi.
Mấy người ngồi bên ai cũng đang nói chuyện phiếm, mọi người đều là người nổi tiếng trên mạng, gặp nhau ngoài đời bắt đầu hơi ngại ngùng nhưng chỉ cần một lát là m.á.u hóng chuyện nổi lên, nói đủ thứ trên đời.
“Anh đẹp trai kia là ai các cô biết không?” Tề Phi Phi hỏi câu.