Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chờ Anh Đến Bên Em - Chương 151

Cập nhật lúc: 2024-10-24 12:01:04
Lượt xem: 62

“Giang tổng, anh qua đây một chút xem nào.”

 

Trong tay Giang Tùy Châu còn cầm cốc nước thủy tinh ấm nóng: “Có chuyện gì.”

 

Quan Hề: “Tháng sau Youtu tổ chức ngày lễ du lịch phải không.”

 

Giang Tùy Châu gật đầu: “Mời em hả?”

 

Quan Hề: “Còn phải nói sao, bây giờ không phải em đang là hoa đán của trang web nhà các anh à? Nhưng sao không thấy anh nhắc chuyện này với em.”

 

“Chuyện này giao cho cấp dưới làm, anh không quản.”

 

“Trước kia anh chưa tham dự bao giờ sao.”

 

Giang Tùy Châu lắc đầu, vẻ mặt kia muốn nói “Tấm thân quý báu này của anh sẽ không đến mấy buổi lễ ồn ào đó đâu.”

 

Quan Hề: “Được rồi được rồi... Phí công hỏi anh.”

 

Giang Tùy Châu ngồi xuống cạnh cô: “Em muốn biết cái gì.”

 

“Em cứ lên mạng tìm mấy video trước của ngày lễ du lịch này mà xem nó ra làm sao thì hơn. Đã thế bên người của các anh còn bảo em lên chia sẻ cái gì đó, em cũng phải xem mấy người trước kia nói những gì.”

 

Giang Tùy Châu ồ một tiếng, anh cầm điện thoại lên đưa liên hệ của một người cho Quan Hề: “Trần Phàm là người phụ trách sự kiện này, hỏi thẳng cậu ấy đi, anh sẽ nhắc trước cậu ấy cho.”

 

Quan Hề cũng không hề khách khí lập tức gửi lời mời kết bạn cho người kia: “Không nói sớm.”

 

**

 

Dạo này Quan Hề không có lịch công tác nước ngoài, trước mắt ngoại trừ phải đăng mấy video và chia sẻ vài tấm ảnh cho các fan ra cũng chỉ phải chuẩn bị cho ngày lễ du lịch vào tháng sau.

 

Nên mấy ngày này cô rất rảnh, thường đi chơi cùng Lãng Ninh Y. Hôm nay sau khi họp ở công ty xong, cô lên luôn xe của Ngụy Tu Dương cùng cậu ấy đến nhà của Lãng Ninh Y.

 

Xe bắt đầu chạy ra khỏi bãi đỗ xe, Quan Hề thắt dây an toàn xong thuận miệng hỏi: “Dạo gần đây cậu toàn ở nước ngoài thôi hả? Ngay cả bóng người cũng chẳng thấy đâu, đang bận làm gì đấy.”

 

Ngụy Tu Dương đáp: “Thì có mấy dự án ở nước ngoài thôi, đi đi về về phiền lắm, em sống luôn ở Mỹ một thời gian.”

 

“Hử, chỉ có thế thôi sao?” Ánh mắt Quan Hề mang theo vẻ hóng chuyện nhìn sang.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cho-anh-den-ben-em/chuong-151.html.]

Ngụy Tu Dương sững người: “Chỉ có thế thôi... Chị thì sao, dạo này quan hệ với Giang Tùy Châu vẫn tốt chứ?”

 

“Rất tốt nhé.” Quan Hề đáp, “Ngụy Tu Dương, có phải cậu giấu chị cái gì không, cậu với cô bạn gái nào đó vẫn giấu giấu diếm diếm không thể nói ra hả.”

 

Ngụy Tu Dương suýt thì đạp thẳng vào phanh xe: “Chị nói cái gì...”

 

Quan Hề hơi nhếch mày: “Chuyện này cậu có gì mà phải giấu chị, nếu không phải mấy ngày trước Lãng Ninh Y nói với chị thì chị còn không biết mình có một cô em dâu đâu.”

 

“Chị đừng nghe Lãng Ninh Y nói bừa.” Ngụy Tu Dương lập tức nói, nhưng nói xong lại nhận ra giọng điệu vừa rồi của mình gấp gáp quá. Cậu sững người, bất đắc dĩ vuốt mi, cậu vội vã giải thích cái gì chứ…

 

“Ý của em là, Lãng Ninh Y làm ăn không đến nơi đến chốn nghe người ta đồn thổi chị đừng tin. Nếu thật sự có gì đó chẳng lẽ em lại không nói cho hai người biết hay sao.”

 

Quan Hề xoa cằm: “Cũng phải… Nhưng cho dù không đến với nhau thì cũng không đến mức một thân một mình thế này chứ?”

 

Ngụy Tu Dương nhìn về phía trước, ánh mắt lạnh nhạt: “Người phụ trách của công ty đối tác, chưa đến với nhau, chẳng qua do cô ấy tỏ tình xong mọi người đồn thổi ra thôi.”

 

“Trời ơi, sao còn đợi để người khác tỏ tình thế hả.”

 

Ngụy Tu Dương: “Không thì sao, em không có ý gì với cô ấy.”

 

“Sao cậu lại kén tắm thế nhỉ, cứ chọn tới chọn lui nữa không khéo chị nghi ngờ cậu có vấn đề về giới tính thật đấy.” Quan Hề nói, “Nhưng cậu yên tâm đi, chị nghĩ thoáng lắm, cậu mà thích con trai thật chị vẫn có thể chấp nhận được.”

 

Ngụy Tu Dương không còn gì để nói lườm cô: “Cái suy nghĩ vớ vẩn gì thế hả, chị lo chuyện của chị với Giang Tùy Châu đi, lo chuyện của em làm gì.”

 

Quan Hề: “Úi trời… Chị với Giang Tùy Châu, xem ra dạo này em đã chấp nhận anh ấy rồi nhỉ, thế mà không mắng anh ấy cơ đấy.”

 

Ngụy Tu Dương khẽ hừ một tiếng: “Mắng có tác dụng sao, đằng nào chị chả ở bên anh ấy. Em có mắng cũng không cứu vãn được.”

 

“Thế hả, nếu mắng không cứu vãn được thì đừng mắng người ta nữa.” Quan Hề vui vẻ nói, “Anh ấy tốt lắm, chắc giữa hai người có hiểu lầm gì đó.”

 

Ngụy Tu Dương: “Trước kia lúc chị mở miệng câu nào là mắng anh ta câu đó sao không bảo là có hiểu lầm gì?”

 

Quan Hề: “Ôi dào người lớn rồi đừng nhắc đến chuyện cũ nữa được không, bây giờ bọn chị tốt lắm. Em xem, em là em trai chị, anh ấy là bạn trai chị, về sau hai người cứ hễ gặp nhau lại quay ra mắng mỏ có phải không tốt không.”

 

Ngoài mặt Ngụy Tu Dương vẫn làm ra vẻ không sao chỉ hơi khó chịu nhưng trong lòng lại chìm xuống. Đây là lần đầu tiên cậu nghe Quan Hề nói tốt về Giang Tùy Châu trước mặt mình.

 

Trước kia lúc cậu cảm thấy quan hệ giữa hai người không phải yêu thích lẫn nhau vẫn còn nhen nhóm chút tâm tư. Nhưng bây giờ… Nếu cô mà thích Giang Tùy Châu thật, cậu chẳng còn tư cách gì nữa rồi.

 

Việc cậu rời đi vẫn là đúng đắn.

Loading...