Chờ Anh Đến Bên Em - Chương 150
Cập nhật lúc: 2024-10-24 12:00:33
Lượt xem: 59
Cuối cùng Giang Tùy Châu vẫn nằm xuống cùng cô.
Mỗi lần đến kỳ sinh lý Quan Hề cực kỳ sợ lạnh, lúc ngủ phải chui vào trong lòng anh.
Anh dựa vào gối đầu giường, một tay ôm cô ngủ, một tay khác cầm điện thoại liên hệ với cấp dưới. Vừa rồi lúc anh nhận được tin nhắn của Quan Hề cũng ngay lập tức phóng từ công ty về, công việc vẫn dở dang ở đó, vẫn chưa xử lý xong.
Quan Hề ngủ được một giấc, lúc tỉnh dậy cả người đã thoải mái hơn nhiều. Cô thử động đậy một chút mới nhận ra mình đang ôm chặt Giang Tùy Châu, tay quấn ngang eo anh, chân cũng đè lên đùi anh.
Mà bây giờ cái người bị cô ôm chặt kia đã bị ép ngủ mất rồi.
Quan Hề cẩn thận rút tay với chân ra, cũng không nói gì mà chỉ nằm nghiêng ngắm anh. Chắc do vừa tỉnh giấc ý thức còn hơi mơ hồ, Quan Hề nhìn gương mặt này thế mà trong đầu bỗng ùa về rất nhiều chuyện giữa cô và anh.
Ví dụ như thời niên thiếu hai người chẳng ưa gì nhau, ví dụ như lúc cùng học ở nước ngoài cũng chẳng ho he gì đến nhau, hay ví dụ như sau khi cô về nước hai người động kinh cái liền dắt nhau lên giường...
Nghĩ kỹ lại thì hai người bọn cô quen nhau lâu lắm rồi.
Thật ra tính tình Giang Tùy Châu vẫn chẳng thay đổi gì, nhưng từ sau khi hai người xác định quan hệ nam nữ xong, cách anh đối xử với cô từ khinh thường trở thành muốn gì cho nấy. Không cần biết ban đầu trong lòng anh nghĩ gì, quả thực lúc đó cách ứng xử của anh đúng là một vị hôn phu đủ tiêu chuẩn.
Từ lúc đó đã đủ tiêu chuẩn rồi, không cần nói đến bây giờ. Một người cuồng công việc như anh lại có thể nằm đây ngủ cùng cô thế này...
Quan Hề thở dài một hơi, lần đầu tiên cảm thấy bản thân mình hơi tùy hứng.
“Thở dài cái gì.” Người trước mặt bỗng mở miệng nói.
Quan Hề: “Hóa ra anh đã tỉnh rồi.”
Giang Tùy Châu mở mắt ra xoa đầu cô, giọng hơi khàn, “Vừa tỉnh, em không ngủ nữa à?”
“Ngủ đủ rồi.”
“Thế em thở dài cái gì?”
Quan Hề ôm mặt, giả bộ si mê nói: “Không có gì, chẳng qua em đang cảm thán trước vẻ đẹp của anh, độ đẹp của anh suýt thì bằng em rồi.”
Khóe miệng Giang Tùy Châu hơi cong lên: “Sao nào, bụng không đau nữa hả?”
“Không đau nữa, nghỉ ngơi chút là khỏe hơn nhiều.”
“Thế thì tốt.”
Giang Tùy Châu đứng dậy nhìn thời gian: “Anh đi gọi người mang đồ ăn đến, em cứ nằm đi.”
“Được, vậy anh có phải đến công ty nữa không, bây giờ em không sao rồi, anh mà bận thì đi cũng được.”
Giang Tùy Châu sững người, quay lại nhìn cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cho-anh-den-ben-em/chuong-150.html.]
Giang Tùy Châu quả rất bất ngờ, dù sao Quan Hề mà anh biết sẽ là người mà lúc anh bận sẽ nói một câu, rốt cuộc là “công việc quan trọng hay bạn gái anh quan trọng, có việc gì thì anh cũng phải lùi hết cho em”.
Quan Hề thấy anh không có động tĩnh gì bèn lấy làm lạ hỏi: “Sao thế? Anh không đi đi.”
Giang Tùy Châu: “Hôm nay em tri kỷ thật.”
“Tri kỷ không tốt hay sao, em quyết định rồi, về sau sẽ cố gắng càng tri kỷ hơn nữa ~”
Giang Tùy Châu nghĩ ngợi: “Thôi, không cần gượng ép đâu.”
“Sao lại là gượng ép, em không hề gượng ép chút nào!”
“Dù gì em cũng chẳng kiên trì nổi mấy ngày đâu, việc gì phải thế.”
“...”
Việc gì?? Phải thế?
Giang Nhị cẩu nhà anh có phải lại nổi bệnh cuồng ngược không hả! Tri kỷ quan tâm anh thế vậy mà còn lắm lời!
Giang Tùy Châu nhìn vẻ mặt của Quan Hề kiểu “Muốn mắng người nhưng vừa mới bảo phải tri kỷ nên đành cố gắng ngậm quả đắng”, anh bật cười nói: “Lúc em nghỉ anh đã xử lý xong công việc rồi, lát nữa không cần đi đâu, ở nhà với em thôi.”
Mắt Quan Hề sáng lên, cô nói theo: “Nhưng anh thật không có việc gì chứ, anh không cần gác hết công việc lại để ở cùng em đâu.”
“Ừ, anh biết rồi.” Giang Tùy Châu khẽ nói: “Do anh nhất quyết phải ở lại.”
“Chuẩn!”
**
Quan Hề lấy cớ bà dì đến thăm mà xin nghỉ ở nhà hai ngày, hai ngày này cô ở nhà họp video với mấy người Uông Thanh.
Trong lúc họp Uông Thanh nói với cô tháng sau siêu sự kiện ngày lễ du lịch do trang web Du lịch Youtu tổ chức mời cô đến tham dự, còn hỏi cô có thể lên chia sẻ về chủ đề du lịch không.
Lúc Quan Hề nghe thấy tin này cũng cứng đơ người: “Youtu?? Lên phát biểu?”
“Ừ phải, ngày lễ du lịch hai năm mới tổ chức một lần, quy mô rất lớn, mấy vị blogger có tiếng đều đến hết, Triệu Hiểu Nhu ở công ty mình cũng đến đó. Nhưng lúc đó sẽ có rất nhiều phóng viên và người của công ty lớn tham dự nên em phải chuẩn bị bài phát biểu thật tốt vào.”
Năm nay Quan Hề mới chính thức làm một blogger du lịch đúng nghĩa, nên cô thật sự không biết mấy hoạt động thường xuyên của Youtu.
“Ngày lễ du lịch ấy như thế nào.”
“Cụ thể ra sao thì em lên mạng tra mấy video cũ xem, có quay lại đó.”
“Được rồi.”
Sau khi Quan Hề tắt cuộc họp cũng không lên mạng tra mà cô gọi luôn người vừa đi qua trước mặt cô, sếp lớn của Du lịch Youtu.