Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chờ Anh Đến Bên Em - Chương 138

Cập nhật lúc: 2024-10-22 11:08:04
Lượt xem: 85

Quan Hề sững sờ, mơ hồ cảm thấy dường như anh đang kìm nén, mà giữa hai người lại phát sinh mỗi tỉnh thầy trò bị người đời chỉ trích.

 

Quan Hệ: "Chưa hôn đủ... Không được hôn à."

 

“Không được.” Anh nói vừa chắc nịch lại nghiêm túc, trông rất thật.

 

Có một giây Quan Hệ còn không phân biệt được anh đang nói thật hay đang diễn, thậm chí cô còn cảm thấy hơi tủi thân. Cô lườm anh một cái rồi nhào vào, một tay níu lấy gáy anh, một ngụm cắn thẳng trên đôi môi của anh.

 

Lần này có hơi nặng tay, Giang Tùy Châu cảm thấy liền hơi há miệng ra, Quan Hệ nhân khe hở luồn vào, quấn quýt không thôi.

 

Theo kịch bản, tiếp đến thầy Giang vẫn cảm thấy không thể, kiên quyết đấy bạn học Quan ra!

 

Thế mà Quan Hề dây dưa với anh nửa ngày trời, không những không cảm thấy thầy Giang có xíu ý định nào đấy cô ra, thậm chí thầy Giang này còn phản công, lưỡi cô bị anh mút đến tê rần.

 

Giang Tùy Châu nâng mắt nhìn cô, trong mắt như cuộn trào bão táo mưa sa: "Thầy thấy không cần giữ đạo đức nghề giáo nữa đâu."

 

Quan Hệ: "Trong phim không diễn thể này, anh đấy em ra..."

 

Giang Tùy Châu bể luôn có lên, ấn người lên trên bàn làm việc: “Ngoài đời thầy giáo cảm thấy không đấy ra nổi."

 

"... Ư ưm!"

 

Đêm vẫn còn dài, đèn trong thư phòng vẫn sáng trưng, trên bàn làm việc là một mớ hỗn độn.

 

Phim điện ảnh phải tạm dừng, bọn họ lại trở về cuộc sống đời thực, áo tưởng với đời thực đan xen nhau, kích tình bùng cháy

 

Điện thoại bỗng vang lên, cũng không biết là của ai. Nhưng hiển nhiên là hai người đang làm loạn không rảnh hơi mà nhận cuộc điện thoại này.

 

Sau khi tiếng nhạc chuông đứt quãng kết thúc hắn, tiếng động phát ra do quá mức động tình vang lên rõ mồn một trong thư phòng...

 

Xong việc Quan Hề mềm nhũn người được Giang Tùy Châu bể về phòng, lúc này cô mới nhu mì hỏi: “Vừa là điện thoại của ai."

 

Giang Tùy Châu: "Anh tắt chuông rồi, của em."

 

"Ừ... Thể lát nữa anh cầm vào cho em."

 

"Đi tắm trước?"

 

Quan Hề gật đầu.

 

Giang Tùy Châu ôm người vào trong phòng tắm, Quan Hề đứng trong phòng tắm nhìn cái áo sơ mi nhăn nheo và cái váy dúm dó bị cuốn lên tận eo trong gương, cô có chút buồn bực chỉnh lại quần áo.

 

Nay mới mặc lần đầu mà... Đồ Giang Tùy Châu cuồng bạo lực.

 

"Sao thế?" Giang Tùy Châu xả nước xong thấy cô vẫn đứng im bèn quay lại nhìn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cho-anh-den-ben-em/chuong-138.html.]

Quan Hề kéo váy xuống dưới: "Váy bị anh vò sắp nát rồi."

 

Giang Tùy Châu bật cười: “Vò nát thì đền cho em, lại đây."

 

Quan Hề chậm chạp bước qua: "Tốt nhất là... Em kiệt sức rồi, anh tắm cho em đi."

 

Giang Tùy Châu giúp cô còi chiếc áo sơ mi vừa bị anh làm cho nhăn nheo nhưng cố tình không cói ra: "Được."

 

Khoảng thời gian sau Quan Hề liên tục đến mấy nước khác.

 

Lúc về nước hầu như cô toàn ở nhà Giang Tùy Châu, thi thoảng cũng qua bên nhà ông bà nội. Thời gian này, chú Dương Minh Trí và bố cô Quan Hưng Hào dẫn cô đến thăm người mẹ đã mất của cô.

 

Sau khi cô biết nơi đó mỗi lần về nước sau mỗi chuyến đi xa đều đến đó đứng hồi lâu, có lúc không nói chuyện, có lúc cũng độc thoại đôi câu.

 

Cô cảm thấy mặc dù người trong bức ảnh trên bia mộ trông khá lạ lẫm nhưng lại khiến lòng cô cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

 

Vì ít nhất cô biết được, mẹ của cô không cố tình bỏ rơi cô, trước khi xảy ra chuyện bà vẫn rất yêu thương cô.

 

Reng reng...

 

Lúc chuông điện thoại vang lên cô đang từ chỗ mộ của mẹ mình trở về.

 

Quan Hề nhận điện thoại: "Alo, sao vậy chị."

 

Uông Thanh ở đầu kia nói: "Em đang ở đâu, lúc nào thì đến văn phòng được."

 

“Em vừa có chút chuyện, bây giờ em qua luôn.”

 

“Được, đợi em đến rồi chị em mình bàn về “Minshuku* của chúng ta”.”

 

(*Minshuku là nhà trọ tư nhân và các phòng cho thuê là một phần nhà riêng của chủ nhà. Người ta thường chọn nhà trọ này khi nghĩ đến nơi nghỉ dưỡng, nghỉ mát với mức giá vừa phải. Mình sẽ để là nhà trọ cho dễ đọc, mọi người tự hiểu nó là nhà trọ kiểu Minshuku nha.)

 

Quan Hề: “Minshuku của chúng ta? Lần trước chị bảo với em tiết mục này có khả năng sắp xếp cho bên Triệu Hiểu Nhu mà.”

 

Trước kia Quan Hề ở văn phòng đã từng gặp Triệu Hiểu Nhu.

 

Triệu Hiểu Nhu khác cô, quan hệ của Quan Hề với văn phòng Ân Tưởng là đại diện hợp tác, mà Triệu Hiểu Nhu lại là người dưới trướng của Ấn Tướng, tài nguyên của cô ấy nhiều hơn cô, fan cũng hơn trăm nghìn người, hơn nữa cô ấy là blogger du lịch đã có tích xanh.

 

“Lần trước chị chỉ bảo có khả năng thôi, tuy bây giờ em chưa họt bằng cô ấy nhưng Triệu Hiểu Nhu bị lên báo hơi nhiều, bên sản xuất nói việc này sẽ tạo ra ảnh hưởng xấu tới tiết mục." Uông Thanh nói, “Thế nên mấy ngày trước Du tổng đề cử em với bên sản xuất, họ cảm thấy hình tượng với trình độ chuyên môn của em cực kỳ phù hợp nên đồng ý luôn."

 

Dạo thời gian gần đây lượng fan của Quan Hề tăng nhanh chóng mặt, đặc biệt bộ ảnh đi Thổ Nhĩ Kỳ lần trước được các tài khoản marketing chia sẻ lại khiến độ hot của cô bùng nổ.

 

Mấy ngày nay liên tục có hợp đồng gửi đến chỗ cô, nhưng Quan Hề vẫn chưa từng nghĩ đến việc tham gia tiết mục lộ cả mặt, dù sao cô cũng không tỉnh bước lên con đường vào giới giải trí, tham gia tiết mục truyền hình làm gì.

 

“Chuyện này để em suy nghĩ dã."

 

“Ai da còn suy nghĩ gì nữa, em yên tâm, không phải gài bẫy để em gây chuyện với mấy diễn viên đó đâu. Em chỉ cần đến đó ở hai tối, đưa ra vài nhận xét cho cái nhà trọ với mấy mô hình giải trí quanh đó cho người ta thôi. Chỉ quay một tập dễ không ấy mà. Người trong tổ tiết mục muốn đề cao tính chuyên nghiệp mới mời người có kiến thức chuyên môn về du lịch như em, em nhất định phải tham gia đó, đây là cơ hội tuyên truyền cho chúng ta.”

Loading...