Chính Trực Nhuốm Mùi Gian Tình - Chương 97: Chính Trực Nhuốm Mùi Gian Tình

Cập nhật lúc: 2025-10-04 08:27:48
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thiên Đại Lan đột nhiên nhớ đến lời của Mạch Nhạc Nhạc. nếu doanh , rõ ràng cũng . Cô cần cơ hội .

 

Lộ trình thăng tiến trong cửa hàng rộng rãi, mỗi suất phó cửa hàng trưởng cửa hàng trưởng, ai nấy đều tranh giành kịch liệt.

Mê Truyện Dịch

 

lầm của Mạch Di lớn lớn, nhỏ nhỏ, nhưng hẳn là kẻ thao túng, nhắm vị trí cửa hàng trưởng của cô .

 

Là ai nhỉ? Thiên Đại Lan từ từ suy nghĩ.

 

***

 

Tập san bộ sưu tập đầu thu chuyển đến cửa hàng. Sau khi xem qua, Thiên Đại Lan bắt đầu gọi điện cho khách hàng.

 

Những khách tổng chi tiêu đủ mức sẽ nhận tập san mới theo từng quý của thương hiệu để chọn lựa sản phẩm.

 

Quả nhiên, ngay chiều hôm đó, ba khách hàng ghé cửa hàng, chọn ít mẫu mới rời .

 

Chớp mắt một cái, cô chỉ còn suất mua giới hạn cuối cùng. Cô chần chừ giây lát bấm điện thoại mà Diệp Giản Hà để , hỏi đối phương nhận một cuốn tập san mới của mùa thu . Cửa hàng sẽ gửi miễn phí qua đường bưu điện.

 

Diệp Giản Hà đồng ý. Bà ít , lịch sự báo địa chỉ cho Thiên Đại Lan.

 

Cô ghi giấy, nhận đó là địa chỉ một khách sạn.

 

"Hả?"

 

Beck lưng cô, dáng cao gầy, liếc qua thấy cô gì.

 

"Khách sạn đắt thế ? Cô định đến đó ở ? Một đêm ở đó bằng cả tháng lương của đấy."

 

"Không ." Thiên Đại Lan vội phủ nhận: "Đây là địa chỉ khách hàng để gửi tập san."

 

Beck thờ ơ: "Đừng ngại mà, ai cũng hiểu cả."

 

Anh thở dài: "Làm phụ nữ vẫn hơn, chẳng trách lúc ứng tuyển, họ còn sẽ ưu tiên nữ giới."

 

Thiên Đại Lan chỉ , bảo thật sự gì, kho nhỏ lấy tập san.

 

Vừa rẽ , cô bất ngờ va Ava. Ava một tay giấu điện thoại, tay còn cầm ly nước đổ xuống sàn, tức tối quát: "Mila! Cô mắt hả?"

 

Thiên Đại Lan chằm chằm chai nước tay Ava.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh/chuong-97-chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh.html.]

 

Một chai thủy tinh cổ dài trong suốt, dán nhãn với kiểu chữ tay đáng yêu, góc bên trái in dung tích thủ công.

 

"0.33l"

 

Giống hệt mảnh thủy tinh chân cô thương. Cô nguồn gốc của mảnh vỡ đó.

 

“Này!” Ava theo ánh mắt cô, chế giễu: “Không chứ? Chỉ là một chai nước giải khát mà cô cũng chằm chằm, từng uống bao giờ ? Cũng thôi, đây là đồ trai mang từ Đức về, cô từng thấy cũng bình thường… Muốn thử ? Dù cô cũng giỏi học hỏi nhất mà? Nào…”

 

Ava cầm chai nước vơi nửa, đưa đến mặt Thiên Đại Lan: “Uống , mời cô, uống xong cho , vị gì nào.”

 

Lần , khi một vị khách kết bạn với Thiên Đại Lan, đó nhiều cửa hàng mua sắm, đều chỉ gọi Thiên Đại Lan phục vụ. Vốn dĩ doanh của Ava khá khẩm gì, giờ càng tệ hơn, khiến cô vô cùng khó chịu, như một quả pháo chỉ cần châm lửa là bùng lên ngay.

 

Thiên Đại Lan lùi một bước.

 

nước giải khát vị gì.” Cô bình tĩnh : “ chắc rằng cửa hàng trưởng bắt gặp trốn trong nhà vệ sinh chơi điện thoại thì chẳng dễ chịu chút nào.”

 

Ava tức giận: “Cô!”

 

Thiên Đại Lan tranh cãi với cô , khi đăng ký, cô lấy cuốn catalog thời trang mùa thu mới nhất, cẩn thận đóng gói tại quầy, một bức thư, gọi điện cho nhân viên giao hàng nội thành hợp tác với cửa hàng, nhờ họ gửi cuốn catalog đến cho Diệp Giản Hà.

 

Lại một tháng Chín nữa đến, hàng cây ngô đồng hai bên đường vẫn ngả vàng, cơn gió mát nhẹ nhàng xua tan cái nóng oi bức.

 

Bầu trời trong xanh như gột rửa, dải ruy băng lụa buộc nơ bướm hai lớp mà Thiên Đại Lan tự tay thắt khẽ đung đưa theo gió hộp quà. Người đưa thư đạp xe đến khách sạn, đặt nó ở quầy lễ tân.

 

Nhân viên phục vụ trong bộ đồng phục xanh nhạt ghi nhận bưu kiện, cầm lên, kìm mà cho đồng nghiệp xem dải ruy băng nơ bướm đẽ, mới lên cầu thang, mang đến cho vị khách ở tầng cao nhất của khách sạn.

 

Diệp Giản Hà mặc bộ đồ ngủ màu đỏ san hô, kết thúc cuộc gọi video, đóng laptop , đang định nghỉ ngơi thì bất chợt thấy gói đồ mà nhân viên mang đến.

 

Dải ruy băng lụa thắt nơ bướm hai lớp, buộc ngay ngắn, vô cùng tinh tế.

 

Diệp Giản Hà tiện tay cầm lên, tháo dải nơ, thấy một cuốn catalog mới tinh cùng lá thư tay bên trong.

 

“Chữ đấy.” Bà kìm mà khen ngợi. Đọc xong thư, bà cầm cuốn catalog lên, lật giở qua vài trang.

 

“Hửm?”

 

Chữ , thư cũng , những câu từ khuôn mẫu lạnh lùng. Diệp Giản Hà chăm chú catalog một lúc lâu, trầm ngâm suy nghĩ, cầm điện thoại lên gọi .

Loading...