“Thôi bỏ .” Thiên Đại Lan nở nụ : “Đều là mấy chuyện lặt vặt trong cuộc sống. Em đối xử với em, cũng năng lực, nhưng mấy chuyện … em cũng sợ thấy phiền, thôi .”
“Đại Lan.” Diệp Tẩy Nghiễn thẳng mắt cô, đôi mắt sâu thẳm của cũng khẽ cong lên: “Em , giúp ?”
Thiên Đại Lan do dự lâu, cuối cùng mới giãn mày .
“Được thôi.” Cô : “Em chỉ kể một chút, thôi là , vì chuyện thực sự mấy ho. Thật , tháng , quản lý cửa hàng của bọn em tiếp một vị khách nam. Sau khi về nhà, đàn ông đó nhắn tin cho chị , hẹn chị ăn tối.”
Diệp Tẩy Nghiễn vặn mở một chai nước cam ga, đặt ở bên tay cô, tự mở một chai nước khoáng, mắt cụp xuống Thiên Đại Lan, uống một ngụm.
Anh vẻ hứng thú với câu chuyện của cô: “Sau đó thì ?”
Mê Truyện Dịch
Thiên Đại Lan : “Sau đó, quản lý của bọn em từ chối, nhưng…”
Lúc chuyện, cô vẫn luôn lông mày của Diệp Tẩy Nghiễn. Cô phát hiện thể mắt mà dối, cảm giác như mặt , cô đang trần trụi, thể che giấu điều gì.
Thế là cô dùng một mẹo nhỏ mà chị Mạch dạy: Nhìn vị trí mắt của đối phương, như , sẽ cảm giác đang tôn trọng.
hôm nay, dù là một lời dối nhỏ, cô cũng thấy thật khó mở miệng.
Khi Diệp Tẩy Nghiễn uống nước, ánh mắt của Thiên Đại Lan vô thức yết hầu của thu hút.
Không giống như phụ nữ, yết hầu của đàn ông rõ ràng, sắc nét. Diệp Tẩy Nghiễn là duy trì chế độ ăn uống và luyện tập nghiêm ngặt, tỷ lệ mỡ cơ thể thấp, mạch m.á.u cổ cũng lộ rõ, kéo dài xuống tận bên trong lớp áo sơ mi.
Cô cố gắng kiềm chế bản lung tung, tập trung lông mày và mắt của .
Không hiểu , cô cảm thấy khát nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh/chuong-93-chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh.html.]
Diệp Tẩy Nghiễn đang uống nước, còn cô thấy khát khô cổ, như thể từng giọt nước nuốt xuống đều rút từ cơ thể cô. Mỗi nuốt, yết hầu khẽ động, cô càng khô cổ.
Cô chỉ thể dùng cổ họng và môi lưỡi khô khốc, tiếp tục những lời trơn tru, mạch lạc mà cô diễn tập hàng chục trong đầu.
“ vị khách nam vẫn tiếp tục nhắn tin. Lần quản lý còn kịp trả lời, vợ của phát hiện . Cô là khách hàng VIP của thương hiệu bọn em, chịu quản lý giải thích mà lập tức gửi đơn khiếu nại lên tổng công ty.” Thiên Đại Lan tiếp tục: “Tổng công ty yêu cầu quản lý giải quyết thỏa, nếu khách hàng thể rút đơn khiếu nại thì chị sẽ xử phạt. … quản lý trực tiếp đến gặp xin , mà khách hàng từ chối. Nếu giải quyết chuyện , chị thể sẽ điều chuyển vị trí, thậm chí phạt tiền.”
Diệp Tẩy Nghiễn đặt chai nước khoáng xuống, bình thản hỏi: “Quan hệ giữa em và quản lý ?”
“Vâng.” Thiên Đại Lan gật đầu mạnh, giọng nhỏ : “Lúc thực em đủ điều kiện ở cửa hàng , chính nhờ quản lý phá lệ nhận em , em luôn ơn chị . Mấy ngày nay, chị mặt, quản lý trong cửa hàng cũng trở nên lộn xộn…”
Diệp Tẩy Nghiễn đột nhiên hỏi: “Chân của em cũng thương ở cửa hàng ?”
Thiên Đại Lan ngạc nhiên : “Sao ?”
Diệp Tẩy Nghiễn trả lời, chỉ lặng lẽ quan sát cô, mặt vẫn là nụ nhẹ nhàng, dịu dàng.
“Quả nhiên,” Thiên Đại Lan khổ, cúi đầu. Hai tay đặt bàn siết chặt , từ từ buông . Sau đó, cô ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy vẻ khâm phục Diệp Tẩy Nghiễn: “Em mà, quan sát tỉ mỉ, thông minh, bất cứ chuyện gì cũng thể giấu …”
“Đừng vội nịnh nọt.” Diệp Tẩy Nghiễn , lúm đồng tiền thoáng hiện: “Trùng hợp là mấy ngày nay, Trương Nam cứ than phiền với rằng em gái đang ly hôn với em rể, khiến cũng yên .”
Tim Thiên Đại Lan đập thình thịch, nhưng bề ngoài vẫn tỏ như gì, quan tâm hỏi: “Anh Trương Nam cũng đang ở Bắc Kinh ? Trước đây từng đến cửa hàng em mua sắm, giúp em thành chỉ tiêu doanh tháng đó. Em vẫn luôn mời ăn một bữa mà cơ hội.”
“Ồ?” Diệp Tẩy Nghiễn , lúm đồng tiền càng sâu hơn: “Em cũng định mời đến ăn ở quán ăn ?”
Thiên Đại Lan quanh một lượt, xác định đầu bếp ở đây, mới ghé sát gần Diệp Tẩy Nghiễn, hạ giọng hỏi: “Anh hỏi là thấy đồ ăn ở đây ngon ?”
Cô lo lắng trong tiệm thấy, giọng nhỏ, mang theo chút run rẩy nhẹ nhàng, gần , môi gần như chạm tai Diệp Tẩy Nghiễn. Khi cô , Diệp Tẩy Nghiễn thể thấy đôi môi mềm mại của cô vẫn còn sót chút nước cam, tươi mới, sạch sẽ, với vị chua chua ngọt ngọt mát lạnh.