Chính Trực Nhuốm Mùi Gian Tình - Chương 71: Chính Trực Nhuốm Mùi Gian Tình

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:36:42
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Trước đây, con cứ nghĩ quần áo cũng chỉ là quần áo, dù đắt đến cũng thể đắt quá mức. giờ con mới , ạ." Thiên Đại Lan lẩm bẩm: "Mẹ ? Mẹ ơi, hóa chỉ mặc quần áo đúng một bỏ. Con đến cả ví da dê cũng chẳng nỡ mua, tiền dùng da dê để đế giày cao gót. Loại da mềm mỏng, quý giá như thế giẫm chân. Một cái váy giá ngang một chiếc ô tô mới...

 

Ở đây, những trong cửa hàng cũng thích dán kim cương giả lên máy tính tiền, nhưng họ gọi những viên đó là gì nhỉ, Swarovski mười bảy Swarovski mười tám gì đó, cũng thể là mười sáu. Chỉ một viên thôi mấy tệ , trong khi túi kim cương giả của chị Mạch chỉ cần năm tệ là cả đống…"

 

Mẹ ơi, ơi.

 

Những viên đá lấp lánh dán máy tính tiền, làn nước trắng bốc lên từ bàn ủi, từng chiếc áo gấp, treo, là lượt mỗi ngày, những vị khách mà cô tiếp đón.

 

Nghe thì vẻ vẫn như , nhưng còn giống nữa.

 

Mẹ ơi, đồng nghiệp của con bây giờ cũng giống .

 

Họ cần lúc nào cũng treo máy trong quán net để cày lên mặt trăng, lên mặt trời QQ*; họ cần căn thời gian để QQ Qzone bằng điện thoại, nông trại ảo thu hoạch rau củ; họ bàn tán xem quán ăn nào rẻ ngon; họ cần chọn len để đan găng tay khăn quàng cổ; họ chợ những ngày gió lạnh buốt để mua hai củ khoai nướng sưởi ấm đôi tay…

 

*Cày lên mặt trăng, lên mặt trời QQ: Trên QQ, một hệ thống cấp bậc tính dựa giờ dùng online. Khi online càng lâu, điểm tích lũy càng nhiều, từ đó cấp bậc cũng tăng lên. Các biểu tượng cấp bậc thường hình mặt trăng, mặt trời, ngôi ,… tượng trưng cho các giai đoạn khác .

 

Lên mặt trăng: Đạt đến một cấp bậc nhất định QQ, biểu tượng hình mặt trăng.

 

Lên mặt trời: Cấp bậc cao hơn, biểu tượng mặt trời.

 

Họ tinh tế, sạch sẽ, thanh tao, chẳng vướng chút khói lửa nhân gian, chỉ bàn về những món đồ xa xỉ, từ túi da thằn lằn da cá sấu, trang sức đắt tiền, đến giày cao gót phiên bản giới hạn.

 

Còn những mùi vị … mùi vải vóc ở chợ, đắng chát mà đậm đà; những củ khoai nướng cháy cạnh, thơm lừng mùi khói; những hạt dẻ nổ lách tách tảng đá nóng; những hạt bắp bung , khói bay mù mịt; những xiên táo bọc đường, chua chua ngọt ngọt, dính đầy tay; những bẹ cải đông cứng sạp hàng…

 

Những điều quen thuộc, cố định, an tâm, vững vàng ngày càng rời xa Thiên Đại Lan.

 

Cô đơn độc trong một thành phố rộng lớn, thích, như một con thiêu nhỏ bé lẩn trốn giữa những kẽ hở của đèn chùm pha lê, nghỉ ngơi chập chờn, chẳng thể một cầm cự đến bao giờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh/chuong-71-chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh.html.]

 

Thép và bê tông, dòng xe cộ cuồn cuộn; ánh đèn rực rỡ, tiền bạc vung tay tiếc.

 

Thiên Đại Lan mò, ôm lấy , nhưng trong bóng tối, "" nhẹ nhàng đẩy cô .

 

“Đại Lan, em nên ngủ.” Anh .

Mê Truyện Dịch

 

“Mẹ ơi.” Thiên Đại Lan khẽ gọi: “Trước đây từng với con rằng đừng bao giờ than trách phận; dù sống tệ đến cũng để khác thấy đáng thương, con vẫn luôn nhớ.”

 

Con quý ở chỗ tự thương hại chính .

 

Một khi cảm thấy đáng thương đến mức sắp c.h.ế.t , thì những và chuyện gặp , sẽ liên tục khiến bạn thất vọng.

 

Bởi vì một "nạn nhân" yếu đuối chẳng chút sức phản kháng nào; mà con là như thế, chẳng ai hợp tác với kẻ yếu đuối, nhưng bắt nạt kẻ yếu thì khác, vì ai cũng hiểu rõ rằng, dù bắt nạt họ cũng sẽ chẳng chịu hậu quả gì.

 

Trong bóng tối, "" đẩy cô nữa.

 

Đôi tay ấm áp cuối cùng cũng đặt lên đỉnh đầu cô, khẽ vỗ về.

 

“Con chỉ hôm nay thôi, chỉ cho phép bản đáng thương một ngày thôi; xong , chuyện cũng sẽ qua.” Thiên Đại Lan : “Sau con nhất định sẽ tìm một bạn trai giàu hơn, trai hơn, tài giỏi hơn, và yêu con nhiều hơn… nhưng thôi , tiên con vẫn nên kiếm tiền , kiếm nhiều tiền thì mới cơ hội quen giàu, hiện tại mấy đàn ông con gặp đều hợp, bọn họ chỉ … Haiz.”

 

“Đều hợp ?”

 

“Ừ, vẫn nên cần tiền, con cần thật nhiều, thật nhiều, thật nhiều tiền.” Thiên Đại Lan lẩm bẩm: “Không , con ngủ đây, mai còn .”

 

Cô ngã xuống, vùi mặt lồng n.g.ự.c để ngủ, nhưng hiểu cứng rắn đến mức cô khó ngủ. Cô sợ rằng nếu buông tay, sẽ rời , lập tức nắm chặt lấy vạt áo trong tay, : “Hôm nay con chợt nhớ , đây gặp . Ngoài đời, thực sự trai hơn ảnh nhiều…”

Loading...