Diệp Hi Kinh đáp: "Anh chặn một phát lớn để đè trai, ai ngờ trong tay còn tứ quý? Nếu lúc đó giữ , đợi cơ hội ném cho em một lá bài, chẳng em thoát bài thành công ?"
"Phải nhớ bài chứ! Nhớ bài! Chúng chơi từ đầu đến giờ, ai đ.á.n.h ba cả, điều đó lên điều gì? Nghĩa là ba đều ở trong tay trai, bốn con ba đấy." Thiên Đại Lan : "Dùng m.ô.n.g mà nghĩ cũng chắc chắn tứ quý, ngốc thế?"
Không vì , Diệp Tẩy Nghiễn ho nhẹ hai tiếng. Anh nhấc ly rượu lên, uống một ngụm. Diệp Hi Kinh đập mạnh bộ bài trong tay xuống bàn.
Bộp!
Mấy lá bài bàn hất tung lên trung, rơi lật mặt xuống.
" , chính là đồ ngốc." Diệp Hi Kinh : "Đánh bài hiểu, yêu đương cũng hiểu."
Thiên Đại Lan an ủi: "Không , chỉ cần học giỏi là , ít cũng giỏi một mặt."
"Anh thà rằng học kém ." Diệp Hi Kinh Diệp Tẩy Nghiễn: "Anh, thể tránh một chút ?"
“Không thể.” Diệp Tẩy Nghiễn nhấp , hai , tiện tay cầm một quyển tạp chí, chậm rãi uống rượu, chậm rãi , : “Tiếp tục .”
“Được, cảm ơn.” Diệp Hi Kinh Thiên Đại Lan, hỏi: “Anh sai ở . Bình thường nếu cãi đòi chia tay, em cũng rõ sai chỗ nào, ở chứ? Trên đời ai hảo, em cứ , sửa, ?”
“Không .” Thiên Đại Lan : “Chia tay nhất thiết vì ai đúng ai sai. Em thừa nhận, chuyện thành thế , chắc chắn cả hai chúng đều trách nhiệm. thử nghĩ xem, nếu một căn nhà bốc cháy, thì bây giờ phân tích xem ai là gây vô ích ? Có nên nhanh chóng chạy ngoài ?”
Diệp Hi Kinh chằm chằm bộ bài bàn.
Thật , ván bài của . Lá Joker lớn, ba con hai, hai con Át, hai con K, hai con Q, hai con J, hai con 10, hai con 9.
Bài mạnh đến mức nhắm mắt chơi cũng thể thắng. Lại Thiên Đại Lan đồng minh kiên định của .
Thế nhưng… vẫn thua ? Sao thua đến mức chứ? Lẽ nào trách Thiên Đại Lan vì bài của cô quá tệ? suốt từ đầu đến giờ, bài của cô từng , thế mà vẫn thắng liền bốn ván…
Nếu vì , khi cô đ.á.n.h một còn chắc thua. Cô một cái đầu thông minh và khả năng biến bài thành chiến thắng. Tiếc rằng, khi Diệp Hi Kinh nhận điều đó thì quá muộn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh/chuong-68-chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh.html.]
“Anh chia tay.” Diệp Hi Kinh cô: “Anh sẽ đổi.”
“Ơ … Em mà, giữa chúng vấn đề ai đúng ai sai. Chỉ là, bây giờ hợp nữa, thực sự hợp. Anh vẫn còn học, suy nghĩ vẫn là của một sinh viên, nhưng em thì thể như thế nữa. Em lo ăn, lo mặc, lo tiền thuê nhà tháng , em thời gian để cùng lãng mạn nữa, em còn , tự nuôi sống chứ.”
Thiên Đại Lan thở dài: “Anh cũng đó, cứ bám mãi một câu buông thế? Lải nhải suốt, dai dẳng kinh khủng, trời ạ.”
Diệp Hi Kinh buồn bã: “Đừng chia tay mà, xin em đấy, đợi thêm hai năm nữa thôi, sẽ cho em thứ em .”
“Ơ , cứ…” Thiên Đại Lan còn thở dài nữa. Người thở dài hao tổn tài lộc và vận may.
Cô : “Thôi đừng mấy chuyện đó nữa.”
Nãy giờ Diệp Tẩy Nghiễn vẫn đang tạp chí, khẽ dời ánh mắt khỏi trang giấy, về phía Thiên Đại Lan.
Tóc cô xõa xuống, son môi cũng phai sạch, cô uống chút rượu trái cây nên đôi môi đỏ tự nhiên như đóa hồng, nhưng lời sắc bén như gai hoa hồng.
“Hi Kinh, chúng bàn bạc một chuyện .” Thiên Đại Lan : “Anh còn nước ngoài, đừng nghĩ xa quá. Anh đó… đừng ‘vẫn vệ sinh xong mà vội dắt ch.ó ’ nữa.”
Diệp Hi Kinh ngơ ngác: “Em thể tiếng phổ thông ? Hình như hiểu lắm.”
Diệp Tẩy Nghiễn nâng cao quyển tạp chí, khẽ nghiêng , liếc Thiên Đại Lan từ mép cuốn sách.
Cô thực sự uống nhiều , nhưng ánh mắt vẫn rạng rỡ, hai má ửng đỏ vì rượu.
“Được, , , tiếng phổ thông tiếng phổ thông.” Thiên Đại Lan : “Ý em là, chúng đừng nghĩ chuyện quá đẽ ? Người khác đều từng bước, chắc từng bước, còn thì ? Còn chỉ lo ngẩng đầu xa , là xa , nhưng ít nhất cũng xuống chân một chút, thử một bước , chẳng hơn ?”
Diệp Hi Kinh : “Cái ‘ thử một bước’ của em, chính là chia tay với .”
“ , nếu thì ?” Thiên Đại Lan dịu giọng : “Nói thẳng nhé, vẫn còn quá nhỏ, quá ngây thơ…”
Mê Truyện Dịch