"Anh trai thích em." Diệp Hi Kinh phớt lờ câu của cô, thả lỏng tay, cô chớp mắt: "Năm ngoái còn với rằng, nếu em học đại học, sẵn sàng chi trả bộ chi phí học tập cho em…"
" em đang hẹn hò với trai ." Thiên Đại Lan ngắt lời: "Anh cần nhắc đến chuyện đó, bạn trai em là , ."
Diệp Hi Kinh đột nhiên hỏi: "Vậy còn Ân Thận Ngôn thì ?"
"Liên quan gì đến Ân Thận Ngôn?" Thiên Đại Lan ngạc nhiên: "Sao nhắc đến ?"
"Em chịu đổi đôi giày mà tặng." Diệp Hi Kinh : "Bây giờ em chia tay , vì Ân Thận Ngôn theo đuổi em ? Tối qua, khi tan em về nhà, em hẹn hò với ? Anh chờ em lâu... Khi em trở về, cả đều mùi thịt nướng, em ăn cùng ? Em mới đến Bắc Kinh bao nhiêu ngày, chịu gặp , cũng tìm , vì luôn ở bên em? Em đến Bắc Kinh, thật sự là vì ?"
"Không ." Thiên Đại Lan : "Anh đừng đổ cho khác . Tại em gặp ? Vì em vẫn còn giận , giận giữ cách với bạn nữ khác!"
"Thế còn em?" Diệp Hi Kinh càng kích động: "Em và Ân Thận Ngôn giữ cách ?"
Thiên Đại Lan đáp: "Ít nhất em bao giờ vì mà rời bỏ lúc cần em nhất."
" bây giờ em đang bỏ rơi ." Diệp Hi Kinh hạ giọng, cố gắng thuyết phục: "Đại Lan, Tiểu Lan, Lan Lan, Thiên Thiên, chúng hãy chuyện đàng hoàng, đừng rời bỏ , ?"
Cậu nắm lấy tay Thiên Đại Lan, hy vọng cô sẽ như đây, nhẹ nhàng xoa đầu .
Diệp Hi Kinh luôn trân trọng mái tóc và kiểu tóc của , dễ dàng để ai chạm . Sau khi trưởng thành, chỉ Thiên Đại Lan từng vuốt tóc .
Thiên Đại Lan siết c.h.ặ.t t.a.y thành nắm đấm. Cô chịu , chỉ lắc đầu: "Quá muộn ."
Diệp Hi Kinh bỗng cảm thấy nghẹt thở.
"Tối qua em ăn tối với , hôm nay đột ngột chia tay ." Diệp Hi Kinh nắm lấy cánh tay cô, nghiến răng hỏi: "Anh gì với em? Anh gì ? Đồ hèn hạ thích ly gián, tên đàn ông vô liêm sỉ chuyên quyến rũ bạn gái khác!"
"Không ! Anh em đau !" Thiên Đại Lan dẫm mạnh lên giày , hỏi: "Chia tay là chuyện giữa hai chúng , tại lôi khác ?"
Cô cảm giác Diệp Hi Kinh bắt đầu năng lộn xộn.
Cậu trông đáng sợ, mắt và mũi đều đỏ lên, giống hệt như những ngày đông khi trèo tường đến gặp cô. khác biệt là, khi đó Diệp Hi Kinh vẫn đầy hăng hái, tự tin tràn trề, còn bây giờ, đang bên bờ vực mất kiểm soát.
“Lan tiểu .” Diệp Hi Kinh hạ giọng, run rẩy thể kìm nén: “Anh sai ở chứ? Em , đây cũng là đầu tiên yêu, …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh/chuong-62-chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh.html.]
“Lần đầu tiên là lý do.” Thiên Đại Lan ngắt lời : “Ai chuyện gì mà chẳng đầu tiên? Điều đó liên quan.”
“Nhất định là Ân Thận Ngôn, chắc chắn là !” Diệp Hi Kinh mất kiểm soát mà thốt lên, nỗi sợ hãi khi sắp mất cô lan tràn trong thần kinh một cách vô định.
Cậu cúi xuống, bắt đầu cởi dây giày của cô: “Tháo nó ngay! Anh quê mùa quá, xứng với em.”
“Anh mới quê mùa ! Anh thể bớt tự cao tự đại ?” Thiên Đại Lan tức giận, cúi xuống, định đẩy đầu , thể tin nổi: “Diệp Hi Kinh, điên ?”
Cậu trông như hôn lên chân cô.
Diệp Hi Kinh tháo dây giày của cô, đó ôm ngang cô lên: “Chúng về nhà, ngay bây giờ!”
Thiên Đại Lan thể hét lên, hôm nay cô mặc váy bó sát, còn ăn no, phần eo siết chặt, cô nghiến răng, tát hai cái: “Thả xuống ngay! Anh cần mặt mũi nhưng thì cần.”
“Hi Kinh.”
Giữa cơn hỗn loạn, cuối cùng vẫn là Diệp Tẩy Nghiễn quát ngăn hành động điên rồ của Diệp Hi Kinh.
Sắc mặt vui, thấp giọng trách mắng Diệp Hi Kinh, bảo Dương Toàn cúi xuống nhặt giày thể thao của Thiên Đại Lan, đưa cô lên xe .
Người qua đông, ầm lên thì mất mặt. Diệp Tẩy Nghiễn chú trọng thể diện, nhanh chóng xử lý tình huống, tách hai .
Chỉ đến khi đưa Diệp Hi Kinh phòng hút t.h.u.ố.c , mới chút biểu cảm, giáng ba cái tát thật mạnh mặt em trai.
Chát.
Chát.
Chát.
Mê Truyện Dịch
Mặt Diệp Hi Kinh đ.á.n.h nghiêng sang một bên, làn da trắng bệch in hằn vết tát đỏ rực.
“Bắt nạt con gái thấy vui lắm hả?” Diệp Tẩy Nghiễn hỏi: “Có thể bớt ngu ngốc ?”
“Là em ngu ngốc , ?” Diệp Hi Kinh thất vọng: “Cô …”