Chính Trực Nhuốm Mùi Gian Tình - Chương 50: Chính Trực Nhuốm Mùi Gian Tình

Cập nhật lúc: 2025-10-03 02:04:18
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thiên Đại Lan im lặng lâu.

 

“Nói thật lòng, hôm nay em cực kỳ, cực kỳ, cực kỳ mệt.” Cô : “Em thể tiếp tục như thế nữa. Ngày mai em ca chiều, bây giờ em ngủ ngay, nếu sẽ ảnh hưởng đến công việc.”

 

“Đại Lan.” Diệp Hi Kinh tha thiết: “Vậy… em thể điện thoại của ? Bỏ chặn .”

 

“Ừm.” Thiên Đại Lan xoa trán, lý trí : “Em thể chuyện với thêm nữa. Em đau đầu , nếu tiếp tục sẽ ảnh hưởng đến công việc ngày mai.”

 

Diệp Hi Kinh ép cô nữa. Có thể kết quả .

 

Cậu cúi , ôm chặt lấy Thiên Đại Lan, ghé sát tai cô, thì thầm: “Lần nhất định lừa em. Hãy tin thêm một nữa.”

 

Cậu hôn cô, nhưng cô tránh , chỉ nhẹ nhàng áp lòng bàn tay lên mặt . Diệp Hi Kinh nhắm mắt , áp má tay cô, cọ nhẹ. Sau đó rời .

 

Thiên Đại Lan nên về phòng nghỉ ngơi. Cô thực sự quá mệt mỏi, mệt đến mức thậm chí ngủ ngay ngoài hành lang .

 

Căn phòng cô thuê ở mặt khuất, hầu như ánh nắng. Tháng Chín mưa nhiều, khu dân cư cũ cũng ẩm thấp nghiêm trọng. Quyển sổ nhỏ cô dùng để ghi nhớ từ vựng rơi xuống đất, đến hôm nhặt lên, phát hiện nét bút trang cuối thấm nước loang lổ.

 

Cô thực sự xuống ngay tại đây, ngủ một giấc, nhưng .

 

Cô chậm rãi dậy, định bỏ chặn liên lạc của Diệp Hi Kinh, nhưng sờ soạng khắp nơi mới phát hiện điện thoại mất.

 

A... A...

 

Thiên Đại Lan đưa tay che mắt.

 

, lẽ trận cãi vã khiến bộ cảm xúc tồi tệ tuôn trào hết. Bây giờ cô chỉ còn một cái vỏ rỗng rút sạch cảm xúc. Cô hít một , bắt đầu ép bản nhớ xem thể đ.á.n.h rơi điện thoại ở , để tìm .

 

Nếu tìm thấy, thì đây?

 

Trong tối dài đằng đẵng, cô thấy giọng của Diệp Tẩy Nghiễn, trầm thấp, bình , mang đặc trưng của một đàn ông trưởng thành.

 

Anh : "Đại Lan, em để quên điện thoại xe ."

 

Không ánh trăng, Thiên Đại Lan thực sự cảm kích vì bây giờ ánh trăng. Đối phương sẽ thấy dáng vẻ chật vật và lúng túng của cô lúc . Nếu bây giờ mà chắc chắn trông tệ, mắt sẽ sưng, thần sắc ủ rũ, chẳng giống một cây nấm nhỏ đáng yêu nữa, mà giống một khúc gỗ mục hơn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh/chuong-50-chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh.html.]

"Cảm ơn trai."

 

Thiên Đại Lan hít sâu, đưa tay mò lấy điện thoại. Cái điện thoại Nokia nhỏ cũ kỹ của cô trong lòng bàn tay của Diệp Tẩy Nghiễn.

 

Trong quá trình đó, đầu ngón tay cô tránh khỏi chạm lòng bàn tay ấm áp, rộng rãi của . Cô kìm mà run lên, hoảng hốt như một con chim non vô tình mổ nhầm tay .

 

Người chạm chút phản ứng nào, vẫn điềm nhiên nâng điện thoại đợi cô bối rối lấy .

 

, Diệp Tẩy Nghiễn nhất định nhận sự bất của cô. hỏi gì cả, giữ thể diện cho cô một cách kín đáo. May mắn , hỏi. Thiên Đại Lan thương hại.

 

Bị thương hại đồng nghĩa với yếu đuối và dễ bắt nạt. Cô dính dáng gì đến hai từ "yếu đuối" . Thế nên cô vươn tay, chậm rãi lấy điện thoại từ tay Diệp Tẩy Nghiễn.

 

Trong bóng tối, đầu ngón tay lướt qua lòng bàn tay, đốt ngón tay chạm kẽ ngón. Tầm hạn chế khiến những tiếp xúc cơ thể thể tránh khỏi, khiến cả Thiên Đại Lan đổ mồ hôi nóng râm ran, giống như phần ngoại truyện đầy dư vị giấc mộng triền miên trong xe lúc nãy.

 

Nóng quá.

 

Nóng quá.

 

Mê Truyện Dịch

Cô siết chặt điện thoại, nhanh chóng thoát , nhưng bàn tay lớn lật ngược, nắm trọn nắm tay đang giữ điện thoại của cô, bao bọc trong lòng bàn tay .

 

Giống như một con thỏ con trong lồng bẫy, c.ắ.n củ cà rốt định chạy, nhưng cửa lồng bất ngờ hạ xuống, hoang mang nhốt chặt, thể trốn thoát.

 

thấy giọng của Diệp Tẩy Nghiễn.

 

"Những lời đây, đều tính hết.” Giọng nghiêm túc

 

Thiên Đại Lan thật sự nghĩ thêm nữa. Đầu của cô đau quá.

 

May mắn , đây Diệp Tẩy Nghiễn quá nhiều với cô nên Thiên Đại Lan thể dễ dàng nhớ . Cô lo lắng hỏi: "Câu nào cơ? Là câu... câu phạt em vì em cào rách cổ á? Lực tay của em cũng khá đấy chứ..."

 

Diệp Tẩy Nghiễn im lặng. Thiên Đại Lan cảm thấy bàn tay đang nắm lấy tay cô cứng , buông .

 

" mà, lúc đó em tưởng là Hi Kinh mà. Với , chẳng phạt em ?" Thiên Đại Lan lo lắng : "Lúc đó còn đ.á.n.h m.ô.n.g em nữa…"

 

Diệp Tẩy Nghiễn trầm giọng ngắt lời cô: "Anh quên chuyện đó , Đại Lan."

Loading...