Thật , cô về nhà.
Bắc Kinh như cô tưởng. Đồng nghiệp lạnh lùng, khách hàng giàu thì càng khó chiều, yêu cầu dịch vụ cũng cao hơn, còn biểu hiện của Diệp Hi Kinh thì tệ hại vô cùng.
Lúc mới đến đây, Thiên Đại Lan từng nghĩ là một thiên tài, nhưng suýt nữa thực tế đả kích đến tan tành. Sau đó cô mới hiểu , thiên tài khắp nơi trong nước đều đổ về Bắc Kinh. Thứ cũng lạm phát, càng nhiều thì càng mất giá. Nếu ở Thẩm Dương, một thiên tài thể đáng giá năm nghìn tệ, thì ở đây, khi ba nghìn tệ thể tìm một giỏi hơn.
Có lẽ, kẻ ngốc ở Bắc Kinh còn hiếm hơn thiên tài.
Cô chỉ nghĩ thôi.
Thiên Đại Lan hít sâu một , dường như ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt, đắng của gỗ mun.
Cô ngẩng đầu lên. Diệp Tẩy Nghiễn mặc quần đen áo sơ mi xám nhạt đang ngay mặt cô.
“Em đang gì ?” Anh cúi mắt: “Tối về nhà, đây giả vờ một cây nấm lạc đường ?”
Thiên Đại Lan giật , đến mức lắp: “Đại… Đại ca?”
Diệp Tẩy Nghiễn cách gọi của cô chọc . Khi cau mày, lạnh lùng như băng, xa cách vạn dặm. lúc dịu dàng, ấm áp vô cùng.
Thiên Đại Lan cảm thấy nụ của khác với nụ khách sáo khi đầu gặp mặt. Khác ở thì cô cũng rõ .
“Anh nhận một cây nấm lạc đường đàn em .” Anh : “Tiếp tục gọi ‘’, hoặc ‘ trai’, ‘ Tẩy Nghiễn’ đều .”
Mê Truyện Dịch
Rượu chút tác dụng.
Thiên Đại Lan dậy, chếnh choáng: “Còn thì ? Tối về nhà, chuyên bắt nấm lạc đường ?”
Cô nhận rằng thể tiếp tục thản nhiên mặt Diệp Tẩy Nghiễn nữa. Khoảng thời gian dài trốn tránh chẳng chút tác dụng nào. Thiên Đại Lan thể thản nhiên quên buổi tối hôm đó .
Không Diệp Tẩy Nghiễn trải qua bao nhiêu chuyện, thấy bao nhiêu điều, mới thể giữ vẻ điềm tĩnh như khi chuyện với cô?
Anh trông như thể quên mất . Nếu chỉ cô còn canh cánh trong lòng, cô chẳng khác nào kẻ ngốc.
Giờ thì , Thiên Đại Lan chỉ ghen tị với ngoại hình điển trai, vóc dáng xuất sắc, gia thế giàu , bộ não thông minh, năng lực vượt trội và cả may mắn đủ để cô xuất hiện trong mơ của Diệp Tẩy Nghiễn, mà còn ghen tị với sự mặt dày của nữa.
Cô tự ngẫm ngẫm trong đầu: Đây là trai, đây là trai, đây là trai khác cha khác của . Như mới thể gạt bỏ ký ức tai hại .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh/chuong-46-chinh-truc-nhuom-mui-gian-tinh.html.]
“Tan ngang qua, thấy em đang ăn cùng bạn…” Diệp Tẩy Nghiễn cúi mắt, xuống chân cô: “ lúc chuyện với em.”
Thiên Đại Lan hỏi: “Chuyện gì?”
“Tám giờ tối mai, để chúc mừng Hi Kinh sắp sang Anh du học cao học, nhà đặt sẵn nhà hàng.” Diệp Tẩy Nghiễn : “Dù cũng là một sự kiện quan trọng trong đời của Hi Kinh, nghĩ, lẽ em cũng tham gia.”
Thiên Đại Lan . Diệp Hi Kinh hề mời cô.
“Không cần .” Thiên Đại Lan lắc đầu, : “Cảm ơn , nhưng thôi bỏ .”
Diệp Tẩy Nghiễn chỉ im lặng cô.
Dù chút hụt hẫng, nhưng Thiên Đại Lan nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng, mỉm : “Không , dù gì em cũng Cinderella.”
Nói đến đây, Ân Thận Ngôn thấy cô đó mãi thấy , cuối cùng cũng phát hiện Diệp Tẩy Nghiễn.
Anh thẳng tới, Thiên Đại Lan thản nhiên giới thiệu hai .
“Diệp Tẩy Nghiễn, trai của bạn trai em.” Cô : “Còn đây là Ân Thận Ngôn, bạn thuở nhỏ của em.”
Vừa dứt lời, cô cảm thấy bản sành điệu hẳn, “bạn thuở nhỏ” vẻ thời thượng hơn nhiều so với “con ch.ó chơi chung từ bé của nhà hàng xóm”.
Ân Thận Ngôn lịch sự bắt tay với Diệp Tẩy Nghiễn, giới thiệu cụ thể hơn về : “Tổng giám đốc Diệp, ở nhóm B của cơ sở dữ liệu ‘Phong Hỏa Đài’.”
“Ân Thận Ngôn.” Diệp Tẩy Nghiễn mỉm : “ nhớ , nhà vô địch ‘Turing Cup’ năm ngoái. Plugin tương tác mà phát triển, hứng thú.”
Nói đến đây, còn thiện ý nhắc nhở: “Lát nữa taxi về nhà, nhớ xin tài xế hóa đơn, thể công ty thanh toán. Tiền ăn thịt nướng tối nay cũng giữ hóa đơn, công ty thể hỗ trợ chi phí ăn uống.”
Sau đó, sang hỏi Thiên Đại Lan: “Em định về nhà bằng cách nào?”
Trong tình huống , Thiên Đại Lan thể nào thản nhiên “lợi dụng công ty các để thanh toán tiền taxi.”
Cô lo như đối với Ân Thận Ngôn sẽ lắm. Dù gì thì, xét về mặt nào đó, cũng là tranh thủ lợi ích của công ty họ.
Cô giữ nguyên nụ : “Em cũng taxi.”
“Hay là để đưa em về.” Diệp Tẩy Nghiễn : “Tiện thể cũng với em về chuyện của Hi Kinh.”